Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3724. Mong mọi thứ của ngươi đều tốt đẹp! (2)



Chương 3724. Mong mọi thứ của ngươi đều tốt đẹp! (2)




Diệp Huyền nhìn Đông Lý Viêm, hắn mỉm cười: “Tại sao?”
Đông Lý Viêm mỉm cười: “Ngươi đã chiếm cứ vị trí thiếu tộc trưởng hàng trăm năm nay rồi! Ta không phục!”
Nghe vậy, Diệp Huyền bèn hiểu ngay!
Hắn ta muốn vị trí thiếu tộc trưởng đây mà!
Diệp Huyền nhìn Đông Lý Tĩnh, Đông Lý TĨnh không nói gì cả.
Hắn nghĩ ngợi một lát rồi mỉm cười: “Không phục thì chiến thôi!”
Nghe vậy, Đông Lý Tĩnh bèn khẽ mỉm cười.
Thực ra nàng cũng rất để ý thái độ của Diệp Huyền, Diệp Huyền có thừa nhận mình là người của Bất Tử Đế Tộc hay không?
Rất rõ ràng, hắn vẫn luôn coi mình là người của Bất Tử Đế Tộc!
Có tấm lòng này là đủ rồi!
Nghe Diệp Huyền nói vậy, mọi người ở Bất Tử Đế Tộc bèn xôn xao!
“Chiến!”
Mọi người đồng loạt hô lên!
Bất Tử Đế Tộc không thiếu nhất chính là cốt khí và nhiệt huyết!
Đông Lý Viêm phía đối diện cười nói: “Đổi chỗ khác không?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Không cần đâu! Ngươi đỡ một kiếm của ta, nếu như đỡ được thì vị trí thiếu tộc trưởng này là của ngươi!”
Nghe vậy, Đông Lý Viêm bèn nhíu mày: “Tự tin là chuyện tốt, nhưng tự phụ thì…”
Diệp Huyền bật cười ha ha: “Ta chuẩn bị xuất kiếm rồi đấy!”
Đông Lý Viêm nhìn hắn: “Ta chuẩn bị xong rồi!”
Vụt!
Đông Lý Viêm vừa dứt lời thì một thanh kiếm đã đè trước trán hắn ta, kiếm chỉ đi vào nửa tấc, một giọt máu tươi chảy ra theo mũi kiếm, sau đó rơi trên mũi hắn ta…
Bầu không khí tĩnh lặng!
Thất bại rồi sao?
Cứ thất bại như vậy sao?
Ánh mắt Đông Lý Viêm tràn đầy vẻ hoang mang, trông hắn ta như người mất hồn vậy!
Hắn ta chưa từng coi thường Diệp Huyền, bởi lẽ dù hắn ta chưa từng gặp Diệp Huyền, song hắn ta cũng từng nghe truyền thuyết về đối phương.
Hắn ta biết Diệp Huyền rất mạnh, cũng đã chuẩn bị đại chiêu đâu vào đấy rồi. Thế nhưng hắn ta không ngờ Diệp Huyền lại mạnh đến mức độ này.
Diệp Huyền quay đầu nhìn Đông Lý Tĩnh, hắn mỉm cười: “Tộc trưởng, chúng ta đi thôi!”
Đông Lý Tĩnh khẽ gật đầu, sau đó đi về phía xa xa!
Diệp Huyền xòe tay ra, Thanh Huyền Kiếm bèn quay trở về lòng bàn tay hắn, Hắn đi theo Đông Lý Tĩnh về phía xa xa.
Lúc này, Đông Lý Viêm đột nhiên nói: “Ta phục rồi!”
Diệp Huyền cười ha ha, hắn xòe tay ra, một đường kiếm quang bay lên từ lòng bàn tay hắn, sau đó rơi xuống.
Mọi người lấy làm lạ.
Lúc này, giọng nói của Diệp Huyền truyền tới từ phía xa xa: “Từ giờ trở đi, ai phá vỡ được đường kiếm quang này của ta thì sẽ là thiếu tộc trưởng tiếp theo của Bất Tử Đế Tộc!”
Mọi người: “…”
Từ đó, đường kiếm quang này của Diệp Huyền đã ở quảng trưởng này ba ngàn vạn năm. Ba ngàn vạn năm này, không một ai trong Bất Tử Đế Tộc có thể phá vỡ đường kiếm quang ấy. Bởi lẽ Diệp Huyền càng mạnh thì đường kiếm quang này cũng mạnh theo, bên trong đường kiếm quang có một đường kiếm đạo ý chí của hắn!
Trong vòng ba ngàn vạn năm nay, Bất Tử Đế Tộc có rất nhiều tộc trưởng mới, thế nhưng thiếu tộc trưởng vẫn luôn chỉ có một, đó chính là Diệp Huyền, bởi lẽ không ai có thể phá vỡ được đường kiếm quang của hắn. Đường kiếm quang này khiến những thiên tài yêu nghiệt của Bất Tử Đế Tộc cảm thấy tuyệt vọng!
Mãi đến một ngày nào đó của ba ngàn vạn năm sau, một thiếu niên tới Bất Tử Đế Tộc…

Diệp Huyền và Đông Lý Tĩnh đến hoa viên, Đông Lý Tĩnh khẽ nói: “Giờ ngươi rất mạnh, mạnh đến mức cả Bất Tử Đế Tộc cộng lại cũng không mạnh bằng ngươi!”
Hiện giờ nàng đã không nhìn thấu được Diệp Huyền nữa rồi!
Sau khi Diệp Huyền ra ngoài, hắn trưởng thành thực sự quá kinh khủng!
Diệp Huyền mỉm cười: “Dù sau này ta có tiến bộ đến mức độ nào thì vẫn luôn là một thành viên của Bất Tử Đế Tộc!”
Đông Lý Tĩnh liếc nhìn hắn, nàng khẽ mỉm cười: “Nơi này luôn là nhà của ngươi!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ta biết!”
Đông Lý Tĩnh trầm mặc một hồi rồi hỏi: “Mẹ ruột của ngươi đâu?”
Mẹ ruột!
Diệp Huyền trầm mặc.
Đông Lý Nam!
Một lát sau, Diệp Huyền nói: “Nàng ta đi với cha ta rồi! Ta cũng không biết giờ cha đã đi đâu, ta vẫn luôn đuổi theo bước chân của hắn ta và Thanh Nhi, nhưng ta không biết ta có đuổi kịp bọn họ không!”
Đông Lý Tĩnh nói: “Nhất định sẽ kịp!”
Diệp Huyền lấy làm lạ: “Tại sao?”
Đông Lý Tĩnh nhìn hắn: “Bởi vì bọn họ đang đợi ngươi!”
Diệp Huyền: “…”
Hai người tiếp tục đi về phía trước.
Một lát sau, Đông Lý Tĩnh dừng bước, nàng khẽ nói: “Đi đi!”
Diệp Huyền nhìn nàng, Đông Lý Tĩnh mỉm cười: “Thường xuyên về chơi nhé!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Nhất định rồi! Tộc trưởng, ngươi bảo trọng nhé!”
Nói đoạn, hắn bèn nhảy lên, hóa thành một đường kiếm quang rồi biến mất nơi cuối chân trời.
Sau khi Diệp Huyền rời đi, Đông Lý Chiến xuất hiện bên cạnh Đông Lý Tĩnh, hắn ta nhìn bầu trời: “Đi rồi sao?”
Đông Lý Tĩnh gật đầu.
Đông Lý Chiến trầm giọng nói: “Tinh thạch mà hắn để lại… rất trân quý!”
Đông Lý Tĩnh mỉm cười: “Trân quý đến mức độ nào?”
Đông Lý Chiến do dự một lát rồi nói: “Thay đổi vận mệnh của chúng ta!”
Đông Lý Tĩnh trầm mặc.
Đông Lý Chiến khẽ nói: “Đông Lý Viêm bị đả kích rồi! Không những hắn ta mà tất cả mọi người đều bị đả kích!”
Đông Lý Tĩnh mỉm cười: “Không phải chuyện gì xấu!”
Đông Lý Chiến cười ha ha.
Đúng thật!
Ở Cửu Duy vũ trụ, Bất Tử Đế Tộc hầu như không có kẻ địch. Lần này bị đả kích cũng không phải chuyện gì xấu.
Đông Lý Tĩnh nhìn bầu trời, nàng khẽ nói: “Thiếu niên, mong mọi thứ của ngươi đều tốt đẹp!”
Hết chương 3724.



Bạn cần đăng nhập để bình luận