Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 449: Học Ngự Kiếm Thuật

Một chỗ nào đó, Thương Huyền cùng Trần Bắc Hàn lẳng lặng nhìn Diệp Huyền, Trần Bắc Hàn cười nói:

- Thế nào?

Thương Huyền trầm mặc một chút, sau đó nói:

- Hắn còn ẩn giấu thực lực!

Nói tới đâu, lão hơi do dự một chút, lại nói:

- Mặc dù lần này hắn lập công, nhưng lai lịch còn chưa rõ, vẫn cần chú ý!

Trần Bắc Hàn nói khẽ:

- Còn oán sao?

Trần Bắc Hàn cười nói:

- Ta hiểu!

Thương Huyền nghiêm mặt nói:

Thương Huyền gật đầu:

Trần Bắc Hàn khẽ gật đầu:

Nghe vậy, Thương Huyền khẽ thả lỏng:

Thương Huyền cười khổ:

Trần Bắc Hàn quay đầu nhìn qua Vân Kiếm phong:

- Ngươi có thể nghĩ như vậy, ta rất vui. Trong tông, có thể có cạnh trạnh, nhưng nhất định phải là cạnh tranh lành mạnh! Rất nhiều thế gia cổ lão, chịu cảnh hủy diệt không phải do ngoại địch, mà phần lớn là do nội đấu!

- Sư huynh, ta là loại người lòng dạ hẹp hòi sao? Lần này Lam Vũ chịu thiệt, đúng là ta đã tức giận, nhưng còn không đến mức vì thế mà cố ý chèn ép đệ tử trong tông, đặc biệt là đệ tử kiệt xuất như thế!

- Ngươi a! Cũng chớ chiều nha đầu kia quá, nha đầu kia tính tình điêu ngoa, nếu không chịu thua thiệt, ngày sau tất rước đại họa! Lần này nếu học được một bài học, đối với nàng mà nói, chưa hẳn là chuyện xấu!

Trần Bắc Hàn thu tầm mắt, nói:

- Sư huynh yên tâm, nha đầu kia cũng có ý hối cải, nhất định sẽ không làm chuyện gì cực đoan, mà ta, càng sẽ không!

- Tin tức mới nhất, bên Thanh châu, Hộ Giới minh đã sắp thu lưới! Chậm thì nửa tháng, nhanh thì năm ngày!

- Lai lịch người này, ngươi yên tâm, ta đã biết!

- Vậy thì tốt!

- Sao bọn hắn dám? Mấy nhà ở thượng giới, cùng với Huyền môn đáp ứng sao?

- Bọn hắn đã đang xuống tay với Trung Thổ Thần Châu!



- Nếu Thanh châu không có… mục tiêu kế tiếp của Hộ Giới minh, liệu có phải là Trung Thổ Thần Châu?

Ở Thương Kiếm tông này, hắn không dám tùy tiện tiến vào Giới Ngục tháp! Bởi vậy, chỉ có thể chữa thương ở ngoài!

Thương Huyền trầm giọng nió:

Thiên giáp cũng không thể gánh tất cả lực lượng!

Mặc dù có Thiên giáp ngăn lại đao luân, nhưng cũng không có nghĩa là hắn không chịu ảnh hưởng!

Trận chiến vừa rồi, bởi vì không dùng toàn lực, nên hắn cũng bị thương, đặc biệt là một đao cuối cùng.

Trần Bắc Hàn cười khẽ:

Vân Kiếm phong.

Diệp Huyền trở lại đại điện, trực tiếp nằm bệt trên đất.

Chữa thương!

Thương Huyền kinh hãi:

Nghe vậy, thần sắc hai người đều trở nên ngưng trọng.

- Đây cũng là chuyện ta đang nghĩ! Ta muốn xem, Hộ Giới minh có dám chọc nhiều người như vậy không, nếu như dám… e là phải đổi trời!

Trần Bắc Hàn cười nói:

Vẫn có một phần lực rất lớn, đánh lên người hắn!

Có điều còn tốt, còn không nguy hiểm tới tính mạng, nhưng lại vẫn khó chịu!

Cứ như vậy, chừng một hồi lâu, Diệp Huyền mới cảm thấy tốt hơn.

Lúc này, Việt Kỳ đi tới:

- Kiếm đầu tiên của ngươi, có chút kỳ lạ!

Kiếm đầu tiên!

Diệp Huyền ngây ra, sau đó thầm nghĩ hỏng bét!

Kiếm đầu tiên của hắn, chính là Nhất Kiếm Định Sinh Tử!

Hắn nghĩ rằng không ai phát hiện, nhưng không nghĩ tới, Việt Kỳ này lại nhận ra! Có điều cũng dễ hiểu, với năng lực của Việt Kỳ, chỉ cần nhìn thấy, nhất định có thể thấy được điểm bất phàm của Nhất Kiếm Định Sinh Tử!

Hắn không biết nữ tử thần bí gọi là gì, tới từ đâu, nhưng hắn rất thích ở chung với nàng!

Nữ tử thần bí!

Nghe vậy, Diệp Huyền thầm cảm thấy ấm áp.

- Thứ nàng dạy ngươi, không phải là kiếm kỹ cùng tín niệm, mà là đang mở ra một con đường cho ngươi, ngươi đi theo con đường này, dù có chút chậm, nhưng cũng không đến mức lạc đường, hoặc trì trệ không tiến!

Nói xong, ánh mắt nàng đột nhiên có chút phức tạp:

- Kiếm đạo cũng như thế, nếu ngươi muốn thực sự đạt tới cảnh giới định sinh tử, nhất định phải đi lên từng bước, đi ra một con đường của bản thân, có được tín niệm của bản thân!

- Tiền bối kia còn nói gì về kiếm kỹ này không?

Diệp Huyền nghĩ một chút, sau đó nói:

- Nàng nói, ta xuất kiếm, muốn ngươi sinh, ngươi liên sinh, muốn ngươi chết, ngươi liền chết! Cho nên, một kiếm này gọi là Nhất Kiếm Định Sinh Tử!

Việt Kỳ ngây người, một hồi sau bắt đầu dạo bước trong điện, qua rất lâu mới ngừng lại nhìn Diệp Huyền, sắc mặt nghiêm túc:

- Tiền bối kia, có còn ở đây không?

Diệp Huyền lắc đầu.

Việt Kỳ ánh lên vẻ thất vọng, nàng nghĩ một hồi, sau đó nhìn Diệp Huyền:

- Đây là một loại tín niệm với Kiếm đạo, mà muốn đạt tới loại tín niệm này… đơn giản mà nói, một người viết văn, trước khi viết ra một bài văn truyền thế, hắn đã phải đọc rất nhiều sách, có tri thức cùng lịch duyệt phong phú, chỉ có như vậy, hắn mới có thể viết ra một bài văn tuyệt thế!

Nói tới đây, nàng có chút dừng lại:

Việt Kỳ trừng mắt nhìn, tiếp đó lại trầm tư, chừng một khắc sau, lại nhìn Diệp Huyền:

Tín niệm với Kiếm đạo!

- Việt sư tôn, kiếm đó gọi là Nhất Kiếm Định Sinh Tử, là một tiền bối của ta dạy ta! Nàng nói, đây không phải là kiếm kỹ, mà là một loại tín niệm với Kiếm đạo!

Diệp Huyền cười cười:

- Ta chỉ tò mò thôi!

Thấy Diệp Huyền yên lặng, Việt Kỳ khẽ gật đầu:

Đơn giản mà nói, thực sự rất an toàn!

Lúc này, Việt Kỳ đột nhiên nói:

- Nếu vị tiền bối kia trở lại, có cơ hội có thể giới thiệu ta biết được không?

Diệp Huyền cười nói:

- Đương nhiên là không thành vấn đề.

Việt Kỳ khẽ gật đầu, lấy ra một bình ngọc cho Diệp Huyền:

- Đây là Tử Nguyên đan, ban đầu vốn chuẩn bị cho ngươi, nhưng ta thấy ngươi ăn một cái hai ba viên… có phải là ta quá nghèo hay không?

Diệp Huyền: “…”

Việt Kỳ vỗ vai Diệp Huyền:

- Nếu thương thế đã lành, như vậy đi làm cơm đi, nhớ, ta muốn nấm hương xào cải trắng! Cho ít muối thôi!

Nói xong, nàng quang người vào nội điện!

Diệp Huyền: “…”

Một hồi sau, Diệp Huyền bắt đầu kiểm tra chiến lợi phẩm, trong nạp giới, có tới mười một ức cực phẩm linh thạch!

Nhìn thấy con số này, Diệp Huyền trực tiếp ngây người!

Giàu thế sao?

Ngoại trừ linh thạch cùng món Thiên đao kia, còn có rất nhiều bảo vật Chân giai, giá trị tính ra cũng chừng hai ba ức linh thạch!

Hiện tại, tính tài sản của hứn có chừng hai mươi ức linh thạch, ngoại trừ linh thạch, còn có hai thanh Thiên kiếm, một kiện Thiên giáp, một kiện Thiên giai thượng phẩm Phần Tẫn thương, còn có một cái đao luân!

Trừ đó ra, còn có hai mươi cỗ hủ thi!

Đương nhiên, còn có tộc sử cùng gia chủ lệnh Tư Đồ gia!

Nếu lợi dụng tốt hai thứ này, của cái sẽ không chỉ dừng ở con số hiện tại!

Đương nhiên, còn một chuyện không thể quên, chính là Hộ Giới minh!

Hộ Giới minh tìm người giả mạo hắn tới Thương Kiếm tông gây sự, rất có thể, Hộ Giới minh đoán được hắn đang ở Thương Kiếm tông, hoặc là đối phương tin rằng, người đứng sau lưng hắn chính là Thương Giới Kiếm chủ…

Nghĩ tới đây, Diệp Huyền hơi xiết hai tay, bất kể là thế nào, hắn cũng cần cẩn thận hơn mới được!

Trước phải học Ngự Kiếm thuật!

Chỉ cần học tốt Ngự Kiếm thuật, hắn muốn trở lại Thanh châu cũng chỉ mất một ngày!

Không nghĩ nhiều, Diệp Huyền bắt đầu ra ngoài nhóm lửa nấu cơm, chừng nửa canh giờ sau, Việt Kỳ ngửi được mùi đồ ăn, thế là đi ra…

Bạn cần đăng nhập để bình luận