Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3586. Hiểu chưa (2)



Chương 3586. Hiểu chưa (2)




Linh cô nương!
Nghe Diệp Huyền nói vậy, vẻ mặt Thái Nhất Ngôn bèn thay đổi. Cái tên này dám xưng cả tên bệ hạ ư!
Điều khiến hắn ta kinh ngạc là Thần Đạo Linh còn không tức giận!
Thần Đạo Linh quan sát Diệp Huyền, sau đó mỉm cười: “Thực lực của Diệp công tử tăng lên nhiều đấy!”
Diệp Huyền chỉ mỉm cười mà không đáp lời.
Thần Đạo Linh quay đầu nhìn Hung Nghê, ý cười trong mắt nàng dần trở thành vẻ nghiêm nghị: “Xưng hô với cô nương thế nào?”
Hung Nghê mỉm cười: “Ngươi là thế hệ sau của Thần Đạo Minh!”
Thần Đạo Linh mỉm cười: “Cô nương quen tiên tổ!”
Hung Nghê gật đầu: “Quen! Tiên tổ của ngươi rất lợi hại! Còn về ngươi…”
Nói đoạn, nàng quan sát Thần Đạo Linh, sau đó cười nói: “Cũng được!”
Thần Đạo Linh khẽ mỉm cười: “Tiền bối, đây là một hiểu lầm, chuyện này có thể bỏ qua không?”
Hung Nghê quay đầu nhìn Diệp Huyền: “Ta nể mặt hắn!”
Diệp Huyền cạn lời.
Lại kéo hắn vào!
Thần Đạo Linh quay đầu nhìn Diệp Huyền, nàng khẽ mỉm cười: “Diệp công tử, mong ngươi nói vài lời tốt đẹp!”
Diệp Huyền liếc nhìn Thái Nhất Ngôn: “Hắn ta muốn giết ta!”
Thần Đạo Linh quay đầu nhìn Thái Nhất Ngôn, Thái Nhất Ngôn vội nói: “Diệp công tử, đây là một hiểu lầm, ta tới đây chỉ muốn gặp Diệp công tử!”
Diệp Huyền chớp mắt: “Gặp ta?”
Thái Nhất Ngôn vội gật đầu: “Đúng vậy, nghe danh Diệp công tử, ta đã ngưỡng mộ từ lâu, thế nên hôm nay tới để gặp Diệp công tử. Nay gặp được quả đúng là trăm nghe không bằng một thấy, ta…”
Diệp Huyền đột nhiên lắc đầu cười: “Các hạ không cần phải như vậy, các hạ chỉ cần biết ai giết người của Thái Nhất tộc thôi là được!”
Thái Nhất Ngôn vội gật đầu: “Ta đã biết rồi! Chuyện này không liên quan gì đến Diệp công tử hết!”
Diệp Huyền mỉm cười, sau đó nhìn Thiên Uyên thánh nữ: “Thánh nữ, chúng ta không tới Thiên Uyên Thánh Tông nữa đâu! Tạm biệt tại đây thôi!”
Thiên Uyên thánh nữ nhíu mày, nàng ta khó hiểu: “Tại sao?”
Diệp Huyền lắc đầu cười mà không nói chuyện.
Lúc này, Hung Nghê ở bên cạnh mỉm cười: “Ban đầu hắn định đưa ta tới Thiên Uyên Thánh Tông, sau đó mượn tay các ngươi để trừ khử ta! Mà bây giờ hắn ta phát hiện dù là Thần Đạo Quốc hay Thiên Uyên Thánh Tông cũng không thể trừ khử ta, hiểu không?”
Thiên Uyên thánh nữ liếc nhìn Diệp Huyền, nàng ta không lên tiếng.
Diệp Huyền nhìn Hung Nghê: “Đi thôi!”
Nói đoạn, hắn bèn quay người rời đi.
Hung Nghê liếm kẹo hồ lô, sau đó đi theo.
Trông thấy hai người rời đi, Thái Nhất Ngôn lập tức thở phào một hơi. Có vẻ như hắn ta nhớ tới điều gì đó nên lại nhìn Thần Đạo Linh: “Bệ hạ, rốt cuộc Diệp công tử là ai?”
Thần Đạo Linh nói: “Không thấy tiểu nữ hài kia cũng không dám đả thương hắn sao?”
Thái Nhất Ngôn cười khổ.
Thần Đạo Linh lại nói: “Về trị thương đi! Từ nay về sau đừng có chọc vào Diệp công tử!”
Thái Nhất Ngôn khẽ hành lễ: “Đã rõ!”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi.
Thần Đạo Linh nhìn Diệp Huyền và Hung Nghê biến mất phía xa xa, ánh mắt nàng thoáng hiện vẻ lo âu.

Diệp Huyền đưa Hung Nghê trở về học viện nữ tử, sau đó dẫn nàng đến chỗ Đinh cô nương. Diệp Huyền nhìn Hung Nghê: “Ngươi nói chuyện với Đinh cô nương đi!”
Nói đoạn, hắn bèn quay người rời đi.
Hung Nghê nhìn Đinh cô nương, nàng liếm kẹo hồ lô mà không lên tiếng.
Đinh cô nương mỉm cười: “Trên người hắn có thời không thần bí, ngươi muốn nhưng lại kiêng đè, mà kiêng dè gì chứ? Kiêng dè lai lịch của hắn! Nếu như ta đoán không nhầm thì hiện giờ ngươi đang thăm dò hắn, một khi ngươi làm rõ về hắn thấy hắn không uy hiếp gì đến ngươi lắm thì ngươi sẽ giết hắn mà không hề do dự, đúng chứ?”
Hung Nghê mỉm cười: “Ngươi nói rất đúng!”
Đinh cô nương khẽ cười, nàng không nói gì nữa.
Hung Nghê chớp chớp mắt: “Ngươi không lo lắng sao?”
Đinh cô nương cười: “Ta lo lắng gì chứ?”
Hung Nghê nhìn nàng: “Ngươi không lo ta giết hắn hả?”
Đinh cô nương khẽ vỗ vai Hung Nghê: “Mọi kẻ địch của hắn đều chỉ là đồ chơi mà muội muội hắn để lại cho hắn thôi!”
Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.
Hung Nghê đột nhiên hỏi: “Muội muội hắn rất mạnh sao?”
Đinh cô nương không quay đầu: “Cũng không phải quá mạnh, sau này có cơ hội ngươi có thể gặp!”
Hung Nghê liếm kẹo hồ lô, nàng cười: “Rất mong chờ!”
Ở phía xa xa, Đinhh cô nương lắc đầu cười, nàng không nói gì nữa.
Không một ai muốn gặp nữ nhân đó cả!
Đương nhiên, trừ Diệp Huyền ra!

Sau khi tiến vào tiểu tháp, Diệp Huyền bắt đầu dùng Thanh Huyền Kiếm để kết hợp với thời không thần bí!
Sau khi trở về, Đinh cô nương đã trả Thanh Huyền Kiếm cho hắn!
Sau khi có Thanh Huyền Kiếm, hắn có thể phát huy sức mạnh của thời không thần bí.
Lúc Diệp Huyền tu luyện, Hung Nghê cũng không rời khỏi học viện nữ tử mà đi xung quanh…
Một tháng sau.
Hoàng cung Thần Đạo Quốc. Hôm ấy, Mộc Tá đột nhiên tiến vào đại điện, nhanh chóng đi đến trước mặt Thần Đạo Linh, sau đó cung kinh hành lễ: “Bệ hạ, có chuyện lớn rồi!”
Thần Đạo Linh buông cuốn cổ tịch trong tay xuống: “Sao thế?”
Vẻ mặt Mộc Tá có hơi nghiêm trọng: “Ta vừa nhận được tin, một nhóm cường giả thần bí đột nhiên xông vào Thần Đạo Quốc, sau đó bọn họ tới thẳng học viện nữ tử!”
Thần Đạo Linh nhíu mày: “Người nào vậy?”
Mộc Tá lắc đầu: “Không rõ thân phận!”
Thần Đạo Linh trầm mặc.
Mộc Tá trầm giọng nói: “Mục tiêu của đối phương có phải là Diệp công tử không!”
Thần Đạo Linh lập tức bảo: “Hắn không thể chết! Ít nhất thì không thể xảy ra chuyện ở Thần Đạo Quốc chúng ta!”
Mộc Tá có hơi không hiểu: “Tại sao?”
Thần Đạo Linh khẽ nói: “Nếu hắn mà chết ở Thần Đạo Quốc thì Thần Đạo Quốc sẽ bồi táng theo hắn mất! Hiểu chưa?”
Mộc Tá: “…”
Hết chương 3586.



Bạn cần đăng nhập để bình luận