Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 2954: Liều chết một trận

Diệp Huyền gào thét: "Tiểu Hồn! Tiểu tháp! Cứu nàng ta!"

Trấn Hồn Kiếm bèn xuất hiện trên đỉnh đầu Mục Tiểu Đao, sức mạnh linh hồn bèn chảy vào cơ thể nàng. Tiểu tháp cũng lập tức thả tử khí ra, tuy nhiên linh hồn của Tiểu Đao vẫn càng lúc càng trong suốt...

Tiểu tháp run rẩy nói: "Tiểu chủ, không được... sức mạnh kia quá kì dị! Ta... ta không cứu được nàng ta..."

Tiểu Hồn cũng run rẩy nói: "Tiểu chủ, ta... ta không bảo vệ được linh hồn của nàng ta!"

Diệp Huyền thét gào: "Nghĩ cách đi!"

Lúc này, Mục Tiểu Đao khẽ mỉm cười: "Không cần nghĩ cách, ta đã chết rồi!"

Nói đoạn, nàng nhìn Diệp Huyền: "Tiện nhân, ngươi tặng ta một thanh phi đao, ta trả một mạng cho ngươi... ta không nợ ngươi gì nữa..."

Nói đoạn, linh hồn của nàng hoàn toàn biến mất.

Ngoài ra còn có chiến thần chi ý!

Sau khi chém tan lôi điện, Diệp Huyền quay đầu nhìn mười một thủ hộ thần kia. Lúc này, trong mắt bọn họ đã tràn ngập vẻ kiêng kị!

"A!"

Diệp Huyền điên cuồng vung kiếm, hỏa diễm lôi điện kia bị chém tan và hóa thành vô số lôi diễm vụn vặt.

Chết rồi?

Nói đoạn, hắn đột nhiên quay người, ánh mắt đỏ ngầu: "Các ngươi chết hết đi!"

Thần hồn tan nát!

Bởi lẽ bọn họ phát hiện Diệp Huyền lúc này đã trở nên đáng sợ hơn!

Mục Tiểu Đao vô liêm sỉ đã chết rồi ư?

Khoảnh khắc cảm nhận linh hồn của Mục Tiểu Đao đã hoàn toàn biến mất, đầu óc Diệp Huyền trắng xóa.

Uỳnh uỳnh uỳnh uỳnh...

Có điều lần này khác với lần trước. Lần này số phân thân đó cũng đang trong trạng thái điên cuồng!

Diệp Huyền đột nhiên gào lên. Khoảnh khắc ấy, cả người hắn đã tiến vào trạng thái điên cuồng. Hai tay hắn cầm kiếm và vung loạn xạ. Cùng lúc đó, chiến thần chi lực bên trong Chiến Thần Giáp cũng không ngừng chảy vào cơ thể hắn!

Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt mười một thủ hộ thần kia lập tức thay đổi. Bọn họ đang định lùi lại, tuy nhiên Diệp Huyền đã xông tới trước mặt bọn họ và chém kiếm xuống. Khoảnh khắc ấy, bên trong kiếm hạp của Diệp Huyền, mười hai thanh kiếm đột nhiên chém xuống!

Diệp Huyền bước đến chỗ mà Mục Tiểu Đao biến mất rồi chầm chậm nhắm hai mắt lại, run rẩy nói: "Xin lỗi... ta không nên tặng ngươi phi đao... xin lỗi..."

Dứt lời, Diệp Huyền biến mất. Khoảnh khắc hắn xông đi, phân thân bị mười một thủ hộ thần kia hủy diệt lại xuất hiện!

Vụt!

Sức chiến đấu lúc này của Diệp Huyền đã không còn bình thường nữa rồi!

Hiện giờ hắn chỉ muốn đồ sát.

Miểu sát!

Chạy trốn ư?

Thủ hộ thần đi đầu tái mặt, hắn ta đâm thương về phía trước, trên mũi thương là vô số thương mang. Thế nhưng chỉ trong chốc lát, thương mang của hắn ta hóa thành hư vô. Cùng lúc đó, mười mấy đường kiếm quang đã phân thây hắn ta!

Lúc này, mười người bọn họ đều không nghĩ gì cả, chỉ muốn liều chết một trận!

Liều chết một trận, biết đâu lại có cơ hội sống!

Vũ trụ pháp tắc sẽ không bỏ qua cho bọn họ, hơn nữa chưa chắc bọn họ đã chạy được, bởi vì tốc độ của Diệp Huyền nhanh hơn bọn họ!

Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt những thủ hộ thần còn lại bèn trở nên nghiêm trọng vô cùng!

Giết hết tất cả!

Thấy Diệp Huyền xông tới, mười thủ hộ thần kia bèn nhìn nhau, trong mắt bọn họ là vẻ quyết tuyệt. Ngay sau đó, bọn họ cũng lao về phía hắn.

Bọn họ không còn lựa chọn nào khác!

Dưới chân hắn đột nhiên có kiếm quang bùng lên. Ngay sau đó, hắn bèn biến mất.

Đồ sát!

Diệp Huyền lại xông về phía các thủ hộ thần. Mà lúc này hắn đã hoàn toàn ở trong trạng thái điên cuồng!

Một đường huyết sắc kiếm quang lóe lên!

Ở một bên khác, Đồ và nữ tử Dương tộc cũng đang bị hắc bào cường giả cuốn lấy!

Mặc dù hai người các nàng rất mạnh, thế nhưng các nàng cũng không thể qua giúp Diệp Huyền! Các nàng không thể phân thân, dù đã được Ngôn Tiểu Tiểu giúp đỡ!

Thực lực của Ngôn Tiểu Tiểu dù không quá mạnh nhưng năng lực hỗ trợ của nàng lại rất mạnh. Có nàng hỗ trợ, Đồ và nữ tử Dương tộc đã chế trụ được phần lớn hắc bào nhân!

Võ Kha cũng không rảnh rỗi, nàng đang kéo chân những cường giả Vũ Trụ Thần Đình!

Ma Y bước đến chỗ Mục Tiểu Đao đã biến mất, nàng nhìn không gian trống rỗng ấy, ánh mắt dại ra: "Ngươi là đồ ngốc..."

Lúc này, Kiếm Thất đột nhiên xuất hiện bên cạnh nàng, lạnh lùng nói: "Nàng ta đáng đời!"

Ma Y quay đầu nhìn đối phương: "Đáng đời con khỉ!"

Dứt lời, nàng bỗng nhiên xông về phía Kiếm Thất.

Hai nữ tử đánh nhau!

Ở một bên khác.

Trận chiến dữ dội nhất là của tiểu nữ hài và Sinh Mệnh pháp tắc!

Sinh Mệnh pháp tắc đứng tại chỗ, xung quanh nàng là hàn mang không ngừng lấp lóe. Chỉ thấy hàng mang chứ không thấy người!

Đúng lúc ấy, Sinh Mệnh pháp tắc đột nhiên chỉ tay về phía trước, chỉ thẳng vào thanh chủy thủ!

Rầm!

Còn Sinh Mệnh pháp tắc thì chẳng làm sao cả.

Là Tiểu Mộ!

Tiểu Mộ lùi khoảng trăm trượng thì mới dừng lại. Lúc này, Sinh Mệnh pháp tắc ở phía xa xa mỉm cười: "Tiểu Mộ, đến lượt ta rồi!"

Dứt lời, nàng bỗng nhiên biến mất.

Khoảnh khắc Sinh Mệnh pháp tắc biến mất, Tiểu Mộ cũng biến mất theo.

Chỉ trong chốc lát...

Vụt vụt vụt vụt vụt!

Tinh không quanh đó hàng vạn dặm lập tức tan vỡ!

Hai nữ tử quay lại vị trí ban đầu.

Lúc này, máu tươi trào ra từ khóe miệng tiểu nữ hài.

Không gian trước mặt Sinh Mệnh pháp tắc rung chuyển, một bóng người lùi mạnh về phía sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận