Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 389: Kiếm Tiền Không Khó

Diệp Huyền cười nói:

- Mặc dù đây là lịch luyện, nhưng cũng không có nghĩa ta không thể có người của bản thân. Lần này tới, là muốn hợp tác với các ngươi, cùng thủ hộ Thanh Châu này, dĩ nhiên, các ngươi không phải thủ hộ vô ích, chúng ta hợp lại, khẳng định có thể xử lý hết những tu sĩ và thế lực đến từ Trung Thổ Thần Châu, mà xử lý bọn hắn, nhất định có thể có được rất nhiều của cải! Ngoài ra, ngày sau, nếu ta trở về Hộ Giới Minh, có thể hứa hẹn cho các ngươi kha khá tiện nghi, nếu có người trong Hộ Giới Minh, chỗ tốt của các ngươi ở Trung Thổ Thần Châu, không cần ta nhiều lời, các ngươi cũng hiểu rõ!

Cuồng Sư nhìn thoáng qua Diệp Huyền, sau đó quay đầu nhìn về phía Vương Giả và nữ tử mạng che mặt, nữ tử mạng che mặt vẫn không nói chuyện, Vương Giả do dự một chút, sau đó nói:

- Thứ cho ta nói thẳng, ta vẫn có chút không tin ngươi lắm!

Diệp Huyền cười nói:

- Lý giải, ta cũng không bắt buộc, ngược lại, các huynh đệ của ta cũng đã đi tới Thanh Châu, sẽ tới học viện ta ngay, bọn hắn đều đến từ Trung Thổ Thần Châu... Mà bỏ lỡ cơ hội lần này, với chư vị mà nói, tuyệt đối là một tổn thất thật lớn.

Nói đến đây, hắn ôm quyền với ba người:

- Ba vị, sau này còn gặp lại.

Nói xong, hắn quay người rời đi.

Diệp Huyền ngừng lại, quay người, thần sắc hắn bình tĩnh:

Diệp Huyền giơ lên lệnh bài trong tay, sau đó nói:

Lúc này, sau lưng Diệp Huyền truyền đến thanh âm của Cuồng Sư...

Mà với thiên phú của Diệp Huyền, cùng với chiến lực khủng bố hắn bày ra lúc này, ngày sau hoàn toàn có thể trở thành tôn chủ Hộ Giới Minh, cho dù không thể trở thành tôn chủ, tuyệt đối cũng là nhân vật trọng yếu. Mà khi đó, chắc chắn bọn hắn có thể thu được rất nhiều chỗ tốt!

- Diệp huynh, chúng ta vừa nhận được tin tức, Ma tông và Quỷ Tông đã quy mô xâm lấn Thanh Châu, mà mục tiêu của bọn hắn chính là ngươi...

Nói xong, hắn xoay người rời đi, không chút do dự.

- Làm sao?

Đúng lúc này, Diệp Huyền xa xa đột nhiên dừng lại, hắn quay người, sau đó lấy ra một lệnh bài, chính diện lệnh bài khắc hai chữ "Hộ giới", mà mặt trái thì khắc một chữ "Huyền".

Sau lưng Diệp Huyền, Cuồng Sư và Vương Giả có chút lưỡng lự đắn đo, bởi vì với bọn hắn mà nói, đây đúng là một cơ hội, nếu hợp tác, không chỉ có thể phát tài, còn có thể có một chân trong Hộ Giới Minh, trọng yếu nhất, chính là nếu ngày sau Diệp Huyền trở thành tôn chủ Hộ Giới Minh, vậy bọn hắn...

- Diệp huynh chậm đã!

- Ma tông và Quỷ Tông này quả nhiên là ngu không ai bằng!

- Ba vị, sự tình Diệp Huyền ta chính là thiếu tôn chủ Hộ Giới Minh, mong rằng ba vị giữ bí mật, nếu không, đừng trách Hộ Giới Minh ta không khách khí.

Cuồng Sư nhíu mày:

Cuồng Sư và Vương Giả liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng, Cuồng Sư nói:

Diệp Huyền cười lạnh:

Diệp Huyền nói:

Cuồng Sư trầm giọng nói:

Diệp Huyền một mặt thương hại:

Diệp Huyền lãnh đạm nói:

- Diệp huynh, nếu chúng ta hợp tác với ngươi, có thể được lợi ích thực tế gì?

- Các ngươi muốn xuống tay với bọn hắn?

Nói đến đây, hắn mỉm cười:

- Phải nói, các ngươi có thể làm gì cho ta! Trả giá và đạt được là tỉ lệ thuận, các ngươi cảm thấy thế nào?

Diệp Huyền nói:

- Ngươi cảm thấy thế nào?

- Chuyện ma quỷ này, ngươi cũng tin...

Cuồng Sư: "..."

Lúc này, Vương Giả đột nhiên nói:

- Vậy vì sao không trực tiếp động thủ?

- Là Hộ Giới Minh ngươi nói, từ bỏ Thanh Châu, bảo toàn Trung Thổ Thần Châu...

Cuồng Sư nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

- Vô cớ xuất binh! Nhưng nếu bọn hắn xâm lấn Thanh Châu, khi đó, chúng ta đã có thể có cớ xuất binh.

- Hữu nghị nhắc nhở một chút, Trung Thổ Thần Châu cũng sắp đại biến, hiện tại là Thương Lan Châu và Thanh Châu loạn, chờ Thanh Châu thôi loạn, đến lúc đó có thể sẽ là Trung Thổ Thần Châu loạn. Mặc dù Hộ Giới Minh ta có lòng thủ hộ Thanh Thương giới, nhưng dù thế nào, một vài thế lực có rắp tâm khác luôn muốn tai họa thế giới này. Không nói nhiều, các vị, nếu nguyện ý hợp tác, tới đế đô Khương quốc ta là được, nếu không muốn, cũng không sao, Diệp Huyền ta không bắt buộc!

Nói xong, hắn quay người rời đi.

Đi rất quả quyết, không dây dưa dài dòng chút nào.

Giữa sân, Cuồng Sư và Vương Giả hai mặt nhìn nhau, cuối cùng, hai người nhìn về phía nữ tử mạng che mặt bên cạnh.

Cuồng Sư trầm giọng nói:

- Các hạ có ý gì?

Nữ tử mạng che mặt nhìn thoáng qua phần cuối nơi xa, lãnh đạm nói:

- Thử hợp tác với hắn một lần, nếu có lợi, cứ lưu lại, nếu không có, vậy rời đi!

Vương Giả khẽ gật đầu:

- Năm ức quá ít.

Diệp Huyền bất động thanh sắc:

Mà Diệp Huyền lại sửng sốt, năm ức cực phẩm linh thạch mỗi tháng? Chuyện này... Hạnh phúc này tới có chút đột ngột a!

Rõ ràng, đây là sợ Diệp Huyền liên tục há mồm sư tử.

- Diệp Huyền, có chuyện cần nói với ngươi một thoáng, từ hôm nay, mỗi tháng chúng ta chỉ cho ngươi tối đa năm ức cực phẩm linh thạch!

Tư Đồ Minh lãnh đạm nói:

Giữ lại đồ chơi này, có lẽ còn hữu dụng! Bởi vì cả Thanh Thương giới cũng không có mấy người thấy qua hộ giới lệnh chân chính, cũng không có mấy người dám làm giả hộ giới lệnh.

Sau khi thu hồi hộ giới lệnh, Diệp Huyền đi tới hậu sơn, vừa tới hậu sơn, Tư Đồ Minh đã xuất hiện trước mặt hắn.

Tư Đồ Minh nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

- Ngươi làm được bằng cách nào?

Diệp Huyền hơi ngẩn ra, sau đó nói:

- Mấy dong binh đoàn kia?

Tư Đồ Minh gật đầu.

Diệp Huyền cười nói:

- Bọn hắn tới đây, là vì cầu tài, cho bọn hắn tiền là được!

Hộ giới lệnh này, tự nhiên không phải đồ thật, là hắn vừa mới bỏ ra một kim tệ để chế tạo ở tiệm thợ rèn.

Diệp Huyền về tới Thương Lan học viện, hắn lấy ra hộ giới lệnh kia, chuẩn bị ném đi, nhưng dường như nghĩ đến chuyện gì, hắn lại thu vào.

...

Nữ tử mạng che mặt chậm rãi đóng hai mắt lại, không biết đang suy nghĩ gì.

Cuồng Sư cũng gật đầu, biểu thị tán thành.

- Như thế cũng tốt.

Nghe vậy, Tư Đồ Minh nheo mắt, vẻ mặt có chút bất thiện.

Diệp Huyền tiếp tục nói:

- Chắc hẳn các hạ đã biết, Quỷ Tông và Ma tông đã quy mô xâm lấn Thanh Châu... Có thể nói, Hộ Giới Minh đã có chút chó cùng rứt giậu. Ngươi thử nghĩ một hồi, nếu ta không ngăn được Quỷ Tông và Ma tông, nhiều nhất ba ngày, Thanh Châu này sẽ biến thành nhân gian luyện ngục, khi đó, Hộ Giới Minh có thể dễ dàng thu được Bản nguyên Thanh Châu, một khi bọn hắn thu được Bản nguyên Thanh Châu, hậu quả khó mà đoán trước a!

Nói đến đây, hắn thấp giọng thở dài:

- Cũng không phải Diệp Huyền ta lòng tham không đáy, bản thân các hạ suy nghĩ một chút, nhiều tu sĩ Trung Thổ Thần Châu tiến vào Thanh Châu như vậy, đặc biệt là lúc này, loại thế lực cường đại cường thế như Quỷ Tông và Ma tông tiến vào Thanh Châu, loại tình huống này, ta làm sao ứng đối? Các ngươi lại không thể hỗ trợ công khai, cho nên, ta chỉ có thể liên tục dùng tiền tìm kiếm giúp đỡ, ngươi cảm thấy thế nào?

Tư Đồ Minh lạnh lùng nhìn Diệp Huyền:

- Ngươi há miệng là vài ức, ngươi cảm thấy chúng ta rất có tiền?

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Không có cách nào, tất cả mọi người đều khó khăn, nhưng giờ phút này, nếu chúng ta vẫn đang ở đây cãi lộn vì chuyện tiền bạc, vậy mọi người thật sự chỉ có thể chờ chết.

Tư Đồ Minh yên lặng.

Diệp Huyền đột nhiên nói:

- Thế này đi, tám ức cực phẩm linh thạch mỗi tháng, nhưng ta cam đoan, Thanh Châu này, tuyệt đối không thất thủ, dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là các ngươi phải giúp ta ngăn cản cường giả cấp bậc chân Ngự Pháp cảnh, và không ngừng cung cấp tình báo cho ta, còn lại, đều để ta tự giải quyết!

Tư Đồ Minh trầm mặc một lát, sau đó nói:

- Có thể!

Diệp Huyền khẽ gật đầu, sau đó đưa tay phải ra, ý tứ không cần nói cũng biết.

Khóe miệng Tư Đồ Minh khẽ co quắp, hắn lạnh lùng nhìn thoáng qua Diệp Huyền, sau đó bấm tay một cái, một nạp giới rơi vào trong tay Diệp Huyền.

Diệp Huyền thu hồi nạp giới, sau đó nói:

- Bao lâu nữa Ma tông và Quỷ Tông sẽ tiến vào Thanh Châu?

Tư Đồ Minh nói:

- Nhiều nhất ba ngày!

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

- Hiểu rõ. Trong ba ngày này, ta muốn thanh trừ hết thảy tu sĩ Trung Thổ Thần Châu trong Thanh Châu.

Tư Đồ Minh lãnh đạm nói:

- Dường như ngươi rất tự tin!

Diệp Huyền cười nói:

- Việc này không nhọc các hạ quan tâm. Đúng, nhắc nhở một chút, sợ là Hộ Giới Minh bây giờ thật sự đã chó cùng rứt giậu, mấy người các hạ vẫn nên tận lực chuẩn bị sớm đi!

Tư Đồ Minh lạnh lùng nói:

- Việc này không cần ngươi quan tâm. Chân Ngự Pháp cảnh, chúng ta sẽ xử lý, thế nhưng còn lại, tự ngươi xử lý.

Nói xong, hắn quay người rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận