Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 418: Đạo Tắc Chi Uy

Lưỡng lự một hồi, cuối cùng Diệp Huyền vẫn chọn đi vào, nếu không vào, sẽ luôn như có thứ gì đang cào ngũ tạng hắn, lòng ngứa ngáy không tả.

Rất nhanh, Diệp Huyền thông qua Không Gian đạo tắc tiến vào tầng thứ ba. Tầng thứ ba trống rỗng, không có bất cứ vật gì.

Mà trước mặt Diệp Huyền không xa, chỉ có một sợi khí thể lơ lửng, khí thể mày trắng, dài chừng hai ngón tay, lẳng lặng giữa không trung.

Ngoại trừ sợi khí này ra, không còn bất cứ thứ gì khác!

Khí?

Diệp Huyền nhíu mày, thứ này là gì? Hắn tới trước sợi khí, sợi bạch khí bình tĩnh vô cùng, không có bất cứ phản ứng.

Đúng lúc này, bạch khí đột nhiên rung lên, thế nhưng sau một khắc, Không Gian đạo tắc đột nhiên xuất hiện, nháy mắt, bạch khí lại bình tĩnh lại.

Rõ ràng, là bị Không Gian đạo tắc trấn áp!

Nháy mắt, đại não Diệp Huyền trống rỗng.

Đột nhiên, mảnh hỗn độn nổ tung, xung quanh sinh chất biến, cứ vậy không biết qua bao lâu, chung quanh biến thành một mảnh tinh không, mà trong tinh không này, có lơ lửng một sợi khí!

Đúng lúc này, bạch khí đột nhiên chấn động.

Trong hỗn độn đen kịt, không có bất cứ thứ gì.

Bạch khí không phản ứng.

Hình ảnh ngừng lại!

Diệp Huyền nghĩ một chút, sau đó nói:

Một sợi bạch khí!

Diệp Huyền có chút bất đắc dĩ, chuẩn bị quan người rời đi. Hắn đương nhiên không dám tùy tiện chọc sợi bạch khí này, bởi có thể bị giam ở đây, khẳng định không phải thứ đơn giản. Hơn nữa, sợi bạch khí này còn bị nhốt ở tầng ba, còn cao hơn đại thần tầng hai một cấp!

- Ta thả ngươi ra, nhưng, ngươi phải nghe lời, được chứ?

Rất nhanh, từ sâu trong đại não xuất hiện một hình ảnh.

Giới Ngục tháp!

Diệp Huyền dừng bước, dưới sự khống chế của hắn, đạo tắc kia đột nhiên rời đi, mà lúc này, bạch khí cũng trực tiếp trôi dạt tới trước mặt hắn, như đang quan sát hắn. Một hồi sau, nó hóa thành một tia bạch quang, chui thẳng vào mi tâm Diệp Huyền.

Tòa tháp vừa rồi, chính là Giới Ngục tháp!

Nhưng đúng lúc này, một tòa hắc tháp vạn trượng đột nhiên xuất hiện, sau một khắc, bạch khí trực tiếp bị thu vào trong tháp, mà tòa tháp này, lại hóa thành một đạo hắc quang biến mất trong tinh không mờ mịt.

Trong tháp, Diệp Huyền lấy lại tinh thần, giờ khắc này, nội tâm hắn như có sóng triều cuồn cuộn.

Tẩy tủy?

Có điều, Hỗn Độn khí vừa nhập thẻ, Diệp Huyền liền cảm thấy vô cùng dễ chịu, hơn nữa, Hỗn Độn khí không ngừng di chuyển khắp toàn thân, những nơi nó đi qua, hắn đều cảm thấy vô cùng sảng khoái, tựa như tạp chất trong cơ thể bị bài trừ!

Mặc dù không thể trực tiếp khiến hắn tăng chiến lực, thế nhưng, tác dụng của nó còn lớn hơn cả tăng chiến lực.

Mà nó, lại thực khổ, vừa sinh đã bị Giới Ngục tháp mang đi. Vừa tới Giới Ngục tháp không lâu, Giới Ngục tháp lại đột nhiên bị thương nặng, sau đó cưỡng chế phong ấn. Thế là, nó căn bản còn không trưởng thành, hiện tại chỉ tương đương với đứa nhỏ ba tuổi.

Hắn hiện, không chỉ là hoàn toàn không có khí tức, thậm chí còn không cảm giác được bản thân, tựa như bản thân vốn không tồn tại!

Mà sợi bạch khí này, chính là: Hỗn Độn chi khí, sinh ra trong Hỗn Độn, là bạn sinh của một vũ trụ.

Tình huống này, hắn mới chỉ cảm ứng được trên người nữ tử thần bí!

Nhảy ra khỏi không gian, không ở trong ngũ hành!

Nhưng vấn đề là, hắn rõ ràng vẫn ở đây!

Còn tác dụng, Diệp Huyền cũng không biết nó có tác dụng gì…

Đồ tốt!

Diệp Huyền nhếch miệng cười một tiếng, như nghĩ tới điều gì, cảm ứng Hỗn Độn chi khí, lập tức lại ngẩn người.

Bởi hiện tại, hắn lại không cảm giác được tồn tại của bản thân!

Vô cùng sáng khoái!

Mà hiện tại, Hỗn Độn chi khí của hắn lại có công hiệu này!

Thế nhưng loại thiên tài địa bảo như vậy, lại rất khó kiếm được, cũng chỉ có một vài đỉnh cấp thế lực mới có thể có!

Diệp Huyền biết, thân thể còn người có rất nhiều chất bẩn, dù sao, người ăn ngũ cốc hoa màu. Mà trong thế gian, có một số thiên tài địa bảo có thể tẩy tủy, cũng chính là bài trừ tạp chất trong cơ thể, khiến thể chất của một người được thuế biến.

Diệp Huyền triệt để ngẩn người.

Che giấu khí tức?

Thoát khỏi không gian?

Như vậy thì có tác dụng gì?

Hắn hơi ngẩn ra một chút, lập tức vỗ đùi cái đét:

- Móa nó, có tác dụng lớn a!

Che giấu khí tức!

Cái này khác với “Độn” pháp, hoặc phải nói là hoàn toàn không cùng cấp bậc.

Hắn hiện lợi dụng Hỗn Độn chi khí, có thể ẩn nấp một cách hoàn mỹ, dù là có một vị Chân Ngự Pháp cảnh đứng trước mặt, đối phương cũng không thể cảm ứng được hắn.

Chỉ một chốc, kiếm mang quanh thân kiếm hoàn toàn biến mất, mà kiếm thì bắt đầu run lẩy bẩy, tựa như cũng bị phân giản.

Phân giải!

Ngay khi kiếm chỉ còn các mi tâm nửa tấc, Không Gian đạo tắc giữa mi tâm hắn đột nhiên rung lên, sau một khắc, kiếm như bị một bình chướng vô hình nào đó chặn lại, không thể tiến thêm nổi nửa tấc, cùng lúc đó, kiếm cũng rung động kịch liệt, kiếm mang từng chút biến mất.

Như nghĩ tới điều gì, kiếm trong tay hắn đột nhiên bay ra, sau đó đâm thẳng tới hắn.

Tiếp đó, tay hắn xoay nhẹ, chốc lát, không gian trước mắt liền hóa thành một vòng xoáy quỷ dị!

Diệp Huyền hít một hơi thật sâu, tay phải vung nhẹ, không gian trước mắt lập tức nhộn nhạo như mặt nước.

Đạo tắc vừa hiện, Diệp Huyền kinh hãi phát hiện, không gian vốn hư vô mờ mịt, bỗng nhiên như thực chất hóa.

Giờ phút này, hắn rõ ràng có thể cảm nhận được hết thảy không gian.

Không gian tạo thành như thế nào, là từ vật chất mà thành, vật chất chi nhiều loại, có điều, những cái này quá phức tạp, hắn còn chưa thể hiểu rõ.

Thế nhưng hắn phát hiện, thông qua Không Gian đạo tắc, trình độ hiểu biết về không gian của hắn, nháy mắt tăng tới mức độ mà một Ngự Pháp cảnh thực sự mới có thể có.

Sở dĩ Chân Ngự Pháp cảnh mạnh như thế, chính bởi bọn hắn có thể khống chế không gian, có thể phân giải năng lượng trong không gian. Bất kể là kiếm kỹ hay thần thông, đều do năng lượng tạo thành, mà điểm khủng bố của Chân Ngự Pháp cảnh, chính là có thể trực tiếp phân giải những năng lượng này.

Đây chính là nguyên nhân, vì sao giữa Ngự Pháp cảnh và Chân Ngự Pháp cảnh lại có chênh lệch lớn như vậy!

Đơn giản để mà nói, Chân Ngự Pháp cảnh không chỉ có thể vận dụng không gian, mà cón có thể lợi dụng không gian phân giải. Mà hiện tại, hắn có đạo tắc, cũng có thể tùy thời làm được việc này!

Đạo tắc!

Giờ khắc này, Diệp Huyền mới phát hiện, đạo tắc khủng bố tới mức nào. Trực giác nói cho hắn biết, năng lực của Không Gian đạo tắc xa xa không chỉ có vậy, cần hắn từ từ nghiên cứu.

Không Gian đạo tắc!

Diệp Huyền rời Giới Ngục tháp, mà lúc này, giữa mi tâm hắn đột nhiên xuất hiện một chữ “Không” nhỏ.

Hơn nữa, Hỗn Độn chi khí nhất định còn tác dụng khác, chỉ có điều, hắn tạm chưa phát hiện ra. Có điều, hắn cũng không vội, dù sao Hỗn Độn chi khí cũng không chạy!

Có Hỗn Độn chi khí, chỉ cần hắn ẩn khí tức, ai có thể tìm được hắn?

Trừ đó ra, còn một tác dụng khác, chính là để đào mệnh.

Tựa như nữ tử thần bí!

Diệp Huyền ngừng lại, duỗi tay nắm kiếm, nói khẽ:

- Đạo tắc thật kinh khủng…
Bạn cần đăng nhập để bình luận