Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 2882: Không cần trung thành với ta

Nam nhân đi đầu kia càng nói càng kích động, cuối cùng dáng vẻ của hắn ta như thể muốn giết cả phụ mẫu của Diệp Huyền vậy, chỉ hận không thể ăn tươi nuốt sống Diệp Huyền.

Trông thấy cảnh tượng ấy, Diệp Huyền cũng phải cạn lời.

Thực ra hắn cũng không giận!

Bởi vì hắn hiểu nhân tính!

Đồng thời hắn cũng biết, trước đó mình đã làm một chuyện ngu xuẩn biết bao!

Diệp Huyền hắn không phải đấng cứu thế, những người này hoàn toàn không cần hắn phải cứu!

Giống như ngày xưa Thanh Nhi không cứu Ngũ Duy vũ trụ vậy!

Nàng thực sự không có thực lực để cứu sao?

Vụt!

Lúc này, thống lĩnh Ma nhân kị binh đột nhiên nói: "Giết!"

Trong vũ trụ bao la rộng lớn này, nhân loại không ngừng tự đâm đầu vào chỗ chết, cuối cùng sẽ bị vũ trụ trừng phạt.

Những người còn lại sững sờ!

Bởi lẽ nàng biết nhân tính!

Giờ khắc này những người kia mới hoàn hồn, sau đó bọn họ chạy như điên về phía Diệp Huyền!

Nàng có đó!

Dứt lời, đoàn Ma nhân kị binh lập tức giơ đao. Rất nhanh sau đó, những tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.

Người của Ngũ Duy vũ trụ mà không tự thay đổi thì chẳng ai cứu được bọn họ.

Thế nhưng nàng không muốn cứu!

Nam nhân đang nói kia bị chém làm đôi, máu tươi cùng với nội tạng của hắn ta vãi đầy mặt đất.

Những người này nhìn hắn, vừa chạy vừa cầu xin: "Cứu với..."

Đúng lúc ấy, một Ma nhân ở phía xa đột nhiên giơ đao lên.

Diệp Huyền vẫn không ra tay.

Còn Diệp Huyền thì bình tĩnh đứng nhìn, không hề có ý định ra tay.

Nhưng hắn vẫn không ra tay!

Thống lĩnh Ma nhân kị binh đi đầu nhìn Diệp Huyền, đang định nói gì đó thì Diệp Huyền bỗng nhảy lên, nhân lúc thống lĩnh Ma nhân kị binh chưa kịp phản ứng mà đánh một quyền lên mặt hắn ta.

Lâm Viêm nhìn chằm chằm kị binh, mặc dù hắn ta thấy hơi hoảng nhưng ánh mắt lại không hề mang vẻ sợ hãi!

Đánh quyền nào trúng quyền nấy!

Thi thể và máu tươi đầy mặt đất!

Diệp Huyền liếc nhìn thi thể Ma nhân đầy trên mặt đất, sau đó hắn nhìn Lâm Viêm và tiểu nữ hài: "Chúng ta đi thôi!"

Rất nhanh sau đó, tất cả mọi người đều bị chém!

Lâm Viêm cũng không dám nói chuyện!

Lần này yên tĩnh hơn nhiều rồi!

Rất nhanh sau đó, ba người lại tiếp tục lên đường.

Mà lúc này, đám kị binh đã đến trước mặt ba người Diệp Huyền.

Không lâu sau, hơn một vạn kị binh kia đã ngã gục!

Mặc dù Diệp Huyền đang bị phong ấn tu vi, chỉ có nhục thân Quy Nhất cảnh, tuy nhiên người bình thường vẫn không thể là đối thủ của hắn.

Thấy Diệp Huyền đồ sát đoàn Ma nhân kị binh một cách dễ dàng như vậy, Lâm Viêm lập tức sững sờ!

Còn tiểu nữ hài thì khẽ kéo tay áo Diệp Huyền, nàng rất sợ, sắp khóc đến nơi rồi!

Một chiêu giết chết thống lĩnh kị binh xong, Diệp Huyền lại xông vào đám Ma nhân kị binh phía sau. Rất nhanh sau đó, những tiếng răng rắc không ngừng vang lên!

Thống lĩnh Ma nhân kị binh lập tức vỡ đầu, máu tươi chảy ra!

Bốp!

Tiểu nữ hài thì nhìn Diệp Huyền, mấy lần định mở miệng nhưng lại nhịn xuống!

Diệp Huyền cưỡi yêu thú, hắn nhắm mắt lại và trầm tư.

Lúc này, trong lòng hắn đang cực kì chấn động, bởi hắn nhận ra một điều, đó chính là ban nãy hắn cảm nhận được kiếm ý của mình!

Thiện ác kiếm ý!

Có điều nó biến mất rất nhanh!

Có thể là do bị kiếm khí mà thanh sam nam tử để lại trong người hắn trấn áp!

Thiện là gì?

Hắn ra tay cứu người, đó chính là thiện.

Ác là gì?

Ở Ma Vực có quá ít công pháp tu luyện dành cho nhân loại!

Cách thức tu luyện!

Lâm Viêm lập tức quỳ xuống, dập đầu.

Nói đoạn, hắn bèn đưa Đạo Kinh cho Lâm Viêm.

Diệp Huyền lắc đầu: "Ngươi không cần trung thành với ta"

Hình như nhớ tới điều gì đó, hắn nhìn Lâm Viêm. Lâm Viêm lập tức xuống ngựa, hắn ta quỳ một gối xuống: "Ta nguyện trung thành với các hạ!"

Dựa vào đâu mà người tốt phải mắt nhắm mắt mở với kẻ ác?

Diệp Huyền không làm kiểu người tốt đó. Với hắn mà nói, lão tử có thể cứu ngươi, nhưng cũng có thể giết ngươi!

Lúc này, tiểu nữ hài đột nhiên nói: "Diệp Thần ca ca..."

Diệp Huyền nhìn nàng và mỉm cười: "Sao thế?"

Tiểu nữ hài do dự một lát rồi hỏi: "Tại sao ngươi lại lợi hại như vậy?"

Diệp Huyền chớp mắt: "Bởi vì ta tu luyện! Ngươi có muốn tu luyện không?"

Tiểu nữ hài gật đầu.

Diệp Huyền khẽ mỉm cười, hắn đặt tay phải lên trán tiểu nữ hài, sau đó truyền cả chín quyển Đạo Kinh vào trong đầu tiểu nữ hài. Có điều hắn có để lại cấm chế.

Ví dụ như bắt buộc phải tu luyện hết quyển một thì mới được tu luyện quyển hai!

Mà bản tính của nhân loại là khi gặp kẻ ác, họ cung kính thành thật, còn khi gặp người tốt thì họ lại vô cùng độc ác.

Thực ra, làm người tốt thực sự quá mệt, bởi lẽ ngươi sẽ phải mắt nhắm mắt mở với những người có ác ý với ngươi.

Diệp Huyền mở mắt, nhếch miệng cười.

Thiện ác chỉ trong một ý nghĩ mà thôi!

Thế nhưng dù là cứu hay không cứu thì hắn đều không thẹn với lòng!

Hắn thấy chết không cứu, đó chính là ác!

Bởi lẽ chúng đã bị Ma nhân huỷ đi hết!

Có thể nói, một người bình thường mà có được công pháp tu luyện là vô cùng quý giá.

Mà thứ Diệp Huyền cho hắn ta còn không phải công pháp bình thường!
Bạn cần đăng nhập để bình luận