Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1497: Tu di

Diệp Huyền không phải một kẻ vô ơn, Phù Văn tông thiện đãi hắn, chắc chắn hắn cũng thiện đãi Phù Văn tông!

Thẩm Tinh Hà thu hồi suy nghĩ, hắn ta quay qua nhìn Diệp Huyền: “Tiểu sư tổ, ngươi lấy hỗn độn chi khí này ra, vậy ngươi thì sao sao?"

Diệp Huyền cười nói: "Bây giờ thân thể ta trải rộng hỗn độn chi khí!"

Nghe vậy, Thẩm Tinh Hà đã hiểu.

Hỗn độn khí nguyên ở trong cơ thể của Diệp Huyền lâu như vậy, có thể nói, bây giờ cơ thể tương đương với khí nguyên của hỗn độn chi khí.

Đương nhiên, mất đi hỗn độn chi khí cũng sẽ có ảnh hưởng với hắn, ví dụ như sau này nếu như rời khỏi Phù Văn tông, mặc dù hắn cũng có thể vẽ thất sắc phù lục nhưng sẽ không thể nào vẽ một cách không tiết chế như trước đây nữa.

Nhưng mà hắn cũng không hối hận!

Người khác thiện tâm đối xử với hắn, chắc chắn hắn cũng thiện tâm đối xử với người đó!

Ngay từ đầu bọn họ còn có chút bận tâm, bởi vì Diệp Huyền nửa đường đi vào Phù Văn tông, bọn họ sợ hắn không có lòng cảm mến tông môn. Nhưng hiện tại xem ra, bọn họ đã quá lo lắng rồi.

Diệp Huyền cười nói: "Sao vậy?"

Mà khi biết hỗn độn chi khí này là Diệp Huyền cống hiến ra, trong lòng một số trưởng lão của Phù Văn tông cũng trở nên phức tạp, nhưng mà đa số là vui mừng.

Lúc này, Lưu Ung xuất hiện bên cạnh Diệp Huyền, nói khẽ: "Các nàng đúng là kỳ tài ngút trời!"

Mà bây giờ, Phù Văn tông đã có hỗn độn chi khí!

Vẻ mặt của Diệp Huyền chợt dao động, mặc dù hắn đã bước vào Sinh Tử cảnh nhưng cũng là dựa vào huyết mạch và thôn phệ thanh kiếm đó của Phệ Linh tộc, mà An Lan Tú và Liên Vạn Lý không có kỳ ngộ lớn gì, hai nàng này dựa vào thiên phú.

Khi hỗn độn khí nguyên xuất hiện trong Phù Văn tông, toàn bộ Phù Văn tông vì đó sôi trào!

Lưu Ung nói: "Các nàng tiến bộ quá nhanh! Trước đó không lâu hai người các nàng đã bước vào âm Dương cảnh, lần này bế quan ra, sợ là sẽ bước vào Sinh Tử cảnh!"

Tin chắc không bao lâu nữa thì thực lực tổng hợp của Phù Văn tông sẽ tăng mạnh.

Phù Văn tông rất giàu có, nhưng lại mua không được hỗn độn chi khí, cũng chính bởi vì hỗn độn chi khí mà vô số cường giả Phù Văn tông không thể nào vẽ thất sắc phù lục, tiếc nuối cả đời.

Từ biệt Thẩm Tinh Hà, Diệp Huyền đi tới chỗ An Lan Tú và Liên Vạn Lý, mà giờ khắc này hai nữ tử lại đang bế quan tu luyện.

Hình như là nghĩ đến cái gì, Diệp Huyền lại hỏi: “Tiểu Thất đâu?"

Bọn họ xem Diệp Huyền như người một nhà, mà Diệp Huyền cũng xem mình như một phần tử của Phù Văn tông.

Lưu Ung trầm giọng nói: "Nàng ta càng kinh khủng hơn! Bây giờ nàng ta đã bước vào Sinh Tử xảnh, hơn nữa, kiếm đạo của nàng ta hình như sắp đột phá!"

Sinh Tử cảnh!

Ở phương diện thiên phú, hai nữ tử hoàn toàn không kém hắn! Đương nhiên, cũng không thể bỏ qua sự ủng hộ của Phù Văn tông! Phải biết, hai nữ ở Phù Văn tông gần như là muốn cái gì thì có cái đó. Nếu không có Phù Văn tông ủng hộ, hai nữ không thể nào tiến bộ nhanh như vậy.

Đan?

Bây giờ cảnh giới của hắn cũng chỉ là Phá cảnh, phải nỗ lực thêm rồi!

Thấy thế, Lưu Ung nuốt nước bọt một cái, tay hắn ta có chút run: “Cái này, đây đúng là Tu Di kim đan rồi!"

Diệp Huyền có chút chấn kinh trong lòng, kiếm đạo đột phá, cảnh giới kiếm đạo là Diản, Hư, Chân, Minh, Phá, Phàm. Mà ở Tứ Duy vũ trụ, cảnh giới kiếm đạo của Tiểu Thất cũng đã là Phá cảnh, bây giờ đột phá, chẳng lẽ nàng sẽ bước vào Phàm cảnh trong truyền thuyết?

Lưu Ung gật đầu: “Cực kỳ trân quý! Đan này tên là Tu Di, nó có một tác dụng vô cùng nghịch thiên, đó chính là sau khi nuốt vào đan này có thể nhận được Tu Di chi lực trong đó, mà Tu Di chi lực này..."

Kiếm đạo đột phá!

Tiểu Linh Nhi cười đắc ý, trông thật vui vẻ.

Lúc này, Liên Thiển đột nhiên xuất hiện bên cạnh Diệp Huyền, nàng nhìn thoáng qua kim đan, nói khẽ: "Tiểu Linh Nhi luyện ra được thật!"

Nói đến đây, hắn ta nhìn về phía Diệp Huyền: “Tu Di chi lực này là một loại sức mạnh cực kỳ thần kỳ, về phần tác dụng chân chính của nó thì ta cũng không biết, nhưng mà vị Liên Thiển cô nương bên cạnh ngươi hẳn sẽ biết!"

Phàm Cảnh!

Diệp Huyền vội hỏi: “Tiền bối, Tu Di kim đan này rất trân quý sao?"

Lưu Ung cười khổ: “Nào chỉ là trân quý mà phải là vô cùng trân quý mới đúng, trình độ quý giá của nó không thua gì thất sắc phù lục! Hơn nữa bây giờ Luyện Đan tông đã mấy ngàn năm chưa từng có người luyện chế ra loại cực phẩm đan dược này rồi!"

Nghe vậy, Diệp Huyền giật mình: “Trân quý như vậy?"

Diệp Huyền không quấy rầy ba người họ, đang định rời đi thì đúng lúc này, Tiểu Linh Nhi đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, nàng trừng mắt nhìn, sau đó xòe bàn tay nhỏ ra, trong tay nàng là một kim đan màu vàng.

Tiểu Linh Nhi nhìn về phía Lưu Ung, vội vàng gật cái đầu nhỏ một cái.

Lúc này, Lưu Ung kinh ngạc nói: "Cái này. . . đây là Tu Di kim đan trong truyền thuyết!"

Diệp Huyền sửng sốt.

Liên Thiển nhẹ nhàng vuốt cái đầu nhỏ của Tiểu Linh Nhi, sau đó nói: "Tu Di là một loại năng lượng vật chất, năm đó chủ nhân đã nghiên cứu nó, hắn ta từng nói, Tu Di nho nhỏ có thể chứa ngàn vạn vũ trụ."

Diệp Huyền nhíu mày: “Mơ hồ như thế?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận