Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3307: Ngươi làm thế là tính lừa đảo hả?

"Là Lâm Lang cô nương!"

Lý Tu Nhiên đứng bên cạnh Diệp Huyền kinh ngạc hô lên.

Tiêu Lâm Lang!

Tiêu Lâm Lang đi đến trước mặt Diệp Huyền và mỉm cười: "Diệp công tử, nếu đã đến Lâm Lang Các rồi vậy tại sao không tham gia buổi tụ hội này xong rồi hãy đi?"

Diệp Huyền cười đáp: "Đa tạ ý tốt của Lâm Lang cô nương, nhưng buổi tụ hội này vẫn nên bỏ đi!"

Tiêu Lâm Lang lại nói: "Vừa rồi ta được biết Diệp công tử có hứng thú với quyển kiếm kỹ 'Kiếm Tuyệt' kia, đúng không?"

Diệp Huyền gật đầu: "Đúng là có chút hứng thú."

Tiêu Lâm Lang cười bảo: "Ở chỗ ta còn có quyển tốt hơn! Diệp công tử có hứng thú tới trò chuyện không?"

Nói rồi, nàng đi đến trước một vách tường sau đó ấn nhẹ một cái.

Tiêu Lâm Lang đi đến trước cột thủy tinh nằm chính giữa nhất kia, nàng mở lòng bàn tay ra, trên cột đá, một quyển trục màu đen bay vào lòng bàn tay của nàng.

Nói rồi, nàng trực tiếp biến mất.

Ba người đi vào tiểu điện, trong tiểu điện chỉ có sáu cột thủy tinh!

Một lúc sau, mọi người rời đi. ...

Tiêu Lâm Lang gật đầu: "Đúng rồi! Có hơi khuyết thiếu, không hoàn chỉnh! Nhưng nó được một vị cường giả Cổ Thần để lại! Có giá trị liên thành đấy!"

Diệp Huyền nghĩ ngợi một lúc, sau đó cất thanh kiếm trong tay kia đi, đáp: "Được."

Nàng mang quyển trục đó đi đến trước mặt Diệp Huyền, sau đó nói: "Đây là một quyển kiếm kỹ khuyết thiếu được một vị kiếm tu cấp bậc Cổ Thần để lại."

Trong sơn mạch, nữ tử ngồi khoanh chân trên đại thụ kia đột nhiên nhíu mày lại: "Dùng kiếm xong còn không trả sao? Người gì đâu?"

Tiêu Lâm Lang mỉm cười: "Diệp công tử, cả Đạo Nhất cô nương và Lý công tử nữa, mời!"

Vách tường trực tiếp biến mất, bên trong còn có một tiểu điện khác!

Tiêu Lâm Lang cười đáp: "Đúng vậy."

Tiêu Lâm Lang dẫn ba người Diệp Huyền tới nội điện, nàng liếc mắt nhìn xung quanh rồi cười bảo: "Đồ ở chỗ này thật sự không tốt đến vậy đâu! Ta dẫn ba vị đi xem cái tốt hơn!"

Diệp Huyền liếc mắt nhìn quyển trục kia, sau đó cười bảo: "Lâm Lang cô nương muốn gì?"

Diệp Huyền nhìn về phía quyển trục đó: "Kiếm kỹ khuyết thiếu!"

Diệp Huyền trầm giọng: "Trên Thánh Nhân chính là Cổ Thần sao?"

Tiêu Lâm Lang nhìn hắn: "Nó được một vị Cổ Thần để lại đấy!"

Tiêu Lâm Lang cười hỏi: "Diệp công tử có bằng lòng không?"

Cổ Thần?

Bạt Kiếm Thuật!

Nói xong, nàng cất quyển trục kia đi, sau đó lại bảo: "Diệp công tử, tới chính điện đi! Chắc là mọi người đều đã tới đủ cả rồi! Chúng ta có thể uống trà luận đạo!"

Tiêu Lâm Lang nhìn hắn: "Môn Bạt Kiếm Thuật mà Diệp công tử đã thi triển trước đó!"

Diệp Huyền cười bảo: "Có lẽ ta có thể bổ sung hoàn chỉnh giúp nó đấy!"

Tiêu Lâm Lang gật đầu: "Đúng rồi!"

Diệp Huyền hơi chần chừ một lúc, sau đó nói: "Lâm Lang cô nương, môn kiếm kỹ mà ngươi vừa mới nói là bản khuyết thiếu, đúng không?"

Diệp Huyền cười ha ha: "Lâm Lang cô nương, ngươi thật sự có mắt nhìn đấy!"

Hắn cảm thấy Cổ Thần gì đó trong truyền thuyết kia chắc chắn không lợi hại bằng cha hắn đâu!

Hắn cười bảo: "Lâm Lang cô nương, ta không đổi kiếm kỹ này đâu! Vì ta cảm thấy, đừng nói nó là một bản khuyết thiếu, mà cho dù có là bản hoàn chỉnh thì cũng đáng để ta đổi!"

Tiêu Lâm Lang nhìn hắn: "Xem ra ta vẫn đánh giá thấp lai lịch của Diệp công tử rồi!"

Diệp Huyền liếc mắt nhìn quyển trục sau đó lắc đầu cười: "Lâm Lang cô nương, ngươi cũng đã nhìn thấy uy lực trong môn kiếm kỹ đó của ta rồi, nhưng uy lực trong kiếm kỹ này của ngươi thì ta lại chẳng biết một tí nào cả! Hơn nữa, nó còn là bản khuyết thiếu, nói cách khác là có thể tu luyện được nó hay không cũng là một vấn đề, ngươi nói xem?"

Diệp Huyền cười ha ha!

Tiêu Lâm Lang cười hỏi: "Lẽ nào là một vị Cổ Thần?"

Diệp Huyền chớp mắt: "Thế ngươi biết môn kiếm kỹ đó của ta được ai để lại không?"

Tiêu Lâm Lang nhìn hắn: "Diệp công tử có ý gì?"

Diệp Huyền cười đáp: "Ngươi đưa nó cho ta nghiên cứu đi, có lẽ ta có thể bổ sung hoàn chỉnh giúp nó! Nếu thật sự bổ sung hoàn chỉnh được, chậc chậc, vậy giá trị của nó cũng phải tăng lên gấp mười ấy chứ! Mà nếu không thể bổ sung hoàn chỉnh vậy Lâm Lang cô nương cũng không tổn thất gì cả, ngươi nói có đúng không?"

Tiêu Lâm Lang lắc đầu cười: "Diệp công tử, ngươi làm thế là tính lừa đảo à!"

Diệp Huyền mỉm cười: "Lâm Lang cô nương, nhìn khắp thiên hạ cũng không có kiếm tu nào lợi hại hơn ta đâu! Nếu đến ta còn không thể bổ sung hoàn chỉnh cho nó vậy trên thế gian này cũng không có người nào có thể làm được đâu."

Lúc này, tiểu tháp đột nhiên nói: "Tiểu chủ, ngươi nói mình là kiếm tu lợi hại nhất vậy chủ nhân với Thiên Mệnh tỷ tỷ..."

Diệp Huyền nói trong lòng: "Ngươi câm miệng cho lão tử!"

Tiểu tháp: "..."

Tiêu Lâm Lang ở trước mặt Diệp Huyền lại cười nói: "Diệp công tử, ngươi nói không có kiếm tu nào lợi hại hơn ngươi! Ngươi... ngươi nói câu này là nghiêm túc đấy chứ?"

Diệp Huyền nghiêm túc đáp: "Ngươi đã từng gặp qua vị kiếm tu nào lợi hại hơn ta rồi sao?"

Tiêu Lâm Lang hơi chần chừ một lúc sau đó nói: "Diệp công tử, có khả năng ta đã gặp rồi đó!"

Diệp Huyền: "..."

Tiêu Lâm Lang cười bảo: "Đối phương thật sự rất lợi hại!"

Diệp Huyền cười ha ha: "Tiêu cô nương, ngươi vẫn chưa hiểu về ta rồi! Nếu ta dùng hết toàn bộ sức lực thì thiên hạ này có kiếm tu nào có thể tiếp được một nhát kiếm của ta?"

Tiêu Lâm Lang nhìn hắn: "Ta từng gặp một vị kiếm tu, hắn ta rất mạnh!"

Diệp Huyền cười hỏi: "Hắn ta tên là gì? Kêu hắn ta ra tay so chiêu với ta đi! Nếu ta xuất đến nhát kiếm thứ hai thì coi như ta thua!"

Tiêu Lâm Lang lắc đầu: "Ta không biết hắn ta tên là gì mà chỉ biết hắn ta mặc một bộ thanh sam trường bào, còn dẫn theo một tiểu nữ hài và một tiểu gia hỏa màu trắng..."

Vẻ mặt của Diệp Huyền cứng ngắc.

Tiêu Lâm Lang nhìn về phía hắn: "Nhìn vẻ mặt của Diệp công tử hình như là biết hắn ta thì phải? Diệp công tử, hắn ta có thể tiếp được một nhát kiếm của ngươi không?"

Vẻ mặt của Diệp Huyền có hơi mất tự nhiên: "Cái này..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận