Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 205: Tới từ trung thổ thần châu

Mà giờ khắc này, những binh lính phía sau bọn họ đã bố trí xong trận hình!

Một tên tướng lĩnh cầm đại kiếm trong tay chỉ thẳng đám người Diệp Huyền, gầm thét:

- Cản bọn họ lại!

- Giết!

Vô số binh sĩ vọt tới phía đám người Diệp Huyền!

Diệp Huyền đột nhiên bay ra, sau một khắc, một thanh kiếm lóe lên trong sân, đầu của vài binh sĩ trực tiếp bay ra ngoài!

Mà nữ tử áo vải cũng bay xuống dưới, cứ như vậy, hai người hợp lại cứ thế mà đánh ra một con đường máu từ giữa đám binh sĩ kia, rất nhanh, đám người cưỡi sói biến mất ở cách đó không xa.

Những binh lính kia căn bản không đuổi kịp!

- Vâng!

Lần này, tổn thất không chỉ đơn thuần là quân lương, còn có một số bảo vật hắn thu thập được, những bảo vật này, phần lớn đều là Cực phẩm Linh khí a!

Nói xong, hắn ngẩng đầu nhìn về phía nơi xa:

Bùi Khiếu Hổ nhìn chằm chằm đoạn cuối trên đường phố xa xa, vẻ mặt âm trầm đáng sợ.

Bùi Khiếu Hổ nhìn lướt qua bốn phía, lạnh lùng nói:

Phải biết, nạp giới đặt trên thân một người, nếu người này xảy ra chuyện ngoài ý muốn, số quân lương này làm sao bây giờ? Hơn nữa, phía trên cũng không yên lòng để những vật này tập trung trên thân một người!

Rất nhanh, một đám thiết kỵ đi tới dưới thành, một nam tử trung niên thân mặc khôi giáp mang theo một đám kỵ binh tiến vào thành, nam tử trung niên nhìn một đám thi thể giữa sân, sắc mặt tái xanh!

Tổn thất nặng nề!

- Lập tức phái người điều tra rõ thân phận của những người này cho ta, thông báo Quốc chủ, xin hắn phái Hắc Đao vệ đến đây tương trợ, còn có, lập tức triệu hồi ba vạn thiết kỵ, phong tỏa biên giới xung quanh, không thể để bọn hắn rời khỏi Đường quốc.

Nam tử trung niên này, chính là Bùi Khiếu Hổ, thống soái của mười vạn thiết kỵ hắc giáp lần này, cũng là thống soái nổi danh nhất Đường quốc!

Sau lưng, mấy người quay người rời đi.

Bùi Khiếu Hổ chậm rãi đóng hai mắt lại, nếu không thể tìm về, hậu quả thật sự rất nghiêm trọng!

- Truyền Cảm Tử doanh, để bọn hắn không ngủ không nghỉ đuổi theo đám người kia.

Chỉ là hắn nghĩ không thấu, Khương quốc tìm đâu ra đám cường giả Thông U cảnh này, cả đám đều khủng bố như thế!

Kỳ thật, những vật này cũng có thể cất vào nạp giới, thế nhưng, thật sự quá phiền toái. Thứ nhất, bản thân nạp giới đã rất đắt, hơn nữa, có thể mua được, đều là một vài cái không gian phi thường nhỏ, nếu muốn chứa hết những vật kia, phải mua ít nhất mấy chục nạp giới, mà bản thân số này đã là một khoản chi tiêu vô cùng lớn, quá vô ích. Ngoài ra, nạp giới cũng không an toàn!

Nhất định phải tìm về!

Có thể nói, hai quân giao chiến, ngay cả một cường giả Thần Hợp cảnh, cũng không có tác dụng quá lớn.

Toàn thân Diệp Huyền đều là thương!

Mọi người lập tức sáng mắt lên!

Đám người Diệp Huyền một đường chạy như điên, ước chừng sau hai canh giờ, bọn hắn tiến vào một khu rừng rậm rạp, mọi người ngừng lại.

Gần ức!

...

- Một nửa là của ngươi!

Nữ tử áo vải nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

Trên mặt mọi người đều là lộ ra nụ cười.

Mà giờ khắc này, trên thân mọi người, hoặc nhiều hoặc ít đều bị thương.

Chẳng qua, không hề xuất hiện vẻ tham lam gì, bởi vì, đều đã thấy qua việc đời!

Nữ tử áo vải nói:

- 38 rương sắt, mỗi rương có ít nhất hai trăm vạn kim tệ, tổng cộng khoảng bảy ngàn vạn. Ba cái rương màu vàng, tổng cộng có tám món Cực phẩm Linh khí, mỗi món linh khí trị giá khoảng năm trăm vạn.

Lần này, hắn cũng thấy được chỗ cường đại của binh sĩ, những binh lính này, thực lực một người cũng không mạnh, thế nhưng khi bọn hắn tổ hợp với nhau, chính là vô cùng khủng bố. Nếu vừa rồi bị mấy ngàn thiết kỵ kia bao vây, cho dù hắn vận dụng đại địa chi lực, cũng phải chết!

Một người mở ra một cái rương, bên trong đều là kim tệ vàng óng ánh!

Nữ tử áo vải nhìn thoáng qua Diệp Huyền, sau đó nàng lấy ra nạp giới của bản thân, rất nhanh, toàn bộ mấy chục cái rương đều xuất hiện trước mặt đám người Diệp Huyền.

Mọi người ngồi vây quanh lại, Diệp Huyền cũng chen vào trong đám người.

Mọi người cũng nhìn về phía Diệp Huyền.

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó lắc đầu:

- Chia đều đi!

Chia đều!

Mọi người sửng sốt.

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Mọi người đều ra sức như thế, ta không có tư cách cầm nhiều như vậy, chia đều theo số người đi!

Mọi người không nói gì, thế nhưng lúc đám người nhìn qua Diệp Huyền, vẻ mặt thân thiện hơn nhiều.

Nữ tử áo vải nhìn Diệp Huyền:

- Sau lưng ngươi có người!

Nữ tử áo vải nhìn về phía Diệp Huyền:

- Yên tâm, bọn hắn không dám!

Diệp Huyền nói:

- Đường quốc có thể phái ra cường giả Vạn Pháp cảnh!

Nữ tử áo vải trầm giọng nói:

- Ngươi hấp dẫn hỏa lực, nên nhiều hơn một chút. Bảy ngàn vạn kim tệ, ngươi thu hai ngàn vạn, Cực phẩm Linh khí, ngươi lấy ba món, thế nào?

Diệp Huyền gật đầu:

- Không có vấn đề!

Rất nhanh, mọi người giữa sân chia của xong xuôi.

Lần này, có thể nói, mọi người đều thu hoạch không ít, đặc biệt có hai người, càng thu được Cực phẩm Linh khí thích hợp cho bản thân dùng.

Sau khi mọi người thu hồi đồ vật của bản thân, nữ tử áo vải nhìn về phía Diệp Huyền:

- Bây giờ làm sao đây?

Mọi người cũng nhìn về phía Diệp Huyền, Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Kỵ binh Đường quốc nhất định đang đuổi theo sau lưng chúng ta, chúng ta không thể trở về, chỉ có thể tiến lên phía trước!

Trầm mặc một chớp mắt, nữ tử áo vải nói:

Nữ tử áo vải khẽ gật đầu, suýt nữa nàng đã quên, người trước mắt này chính là một Kiếm đạo Tông sư!

Kiếm tu!

- Kiếm tu, xưa nay chưa hề lừa gạt...!

Diệp Huyền cười nói:

- Ngươi thật sự nghiêm túc?

Diệp Huyền gật đầu:

- Bọn hắn không dám xuất động Vạn Pháp cảnh, mà Thần Hợp cảnh… Các ngươi có sợ hay không!

Nữ tử áo vải lãnh đạm nói:

- Đã giết vô số!

Diệp Huyền yên lặng một chớp mắt, sau đó nói:

- Tự giới thiệu một chút, Khương quốc Thanh Châu, viện trưởng Thương Lan học viện, Diệp Huyền!

Nữ tử áo vải lấy ra một chiếc bánh lớn cắn một cái, sau đó nói:

- Trung Thổ Thần Châu, Lục gia, Lục Bán Trang.

Bên cạnh nữ tử áo vải, nam tử có tướng mạo tà mị nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

- Trung Thổ Thần Châu, Dạ gia, Dạ Ly.

- Trung Thổ Thần Châu, Thượng Thanh tông, Lăng Hàn!

- Trung Thổ Thần Châu, Mạc gia, Mạc Vũ!

- Trung Thổ Thần Châu, Nam Cảnh, Nam Khai Minh!

- Trung Thổ Thần Châu, Thánh địa, Cam Vô Vi!

- …

Diệp Huyền mặt không biểu tình, nhưng trong lòng lại có chút khiếp sợ!

Bởi vì đám người trước mắt này, vậy mà đều đến từ Trung Thổ Thần Châu!

Người Trung Thổ Thần Châu, làm sao lại chạy tới nơi này?

Diệp Huyền rất nghi hoặc, phải biết, Trung Thổ Thần Châu cách bên này rất rất xa!

Dường như biết Diệp Huyền nghi hoặc, nữ tử áo vải nhìn hắn một cái, sau đó nói:

- Lịch luyện, xông xáo! Không có người âm thầm tương trợ.

Lịch luyện! Xông xáo!

Nghe vậy, Diệp Huyền đã hiểu rõ.

Những người trước mắt này đều đến đây rèn luyện, mà rèn luyện này, rõ ràng là đều tự đi, không hề mang theo cao thủ!

Đây mới thật sự là lịch luyện và xông xáo a!

Nếu mang theo cao thủ, vậy đã không còn là lịch luyện xông xáo, mà là giả heo ăn thịt hổ!

Đúng lúc này, nam tử tên gọi Dạ Ly bên cạnh nữ tử áo vải đột nhiên nhìn về phía Diệp Huyền, nói:

- Ngươi là viện trưởng Thương Lan học viện?

Diệp Huyền gật đầu.

Vẻ mặt Dạ Ly có chút cổ quái, bởi vì Diệp Huyền quá trẻ tuổi!

Bên người Dạ Ly, nam tử cầm trường thương trong tay, cũng chính là Mạc Vũ đột nhiên nói:

- Thương Lan học viện các ngươi, ở Trung Thổ Thần Châu, hết sức ngược!

Diệp Huyền lắc đầu:

- Không liên quan đến ta!

-:
Bạn cần đăng nhập để bình luận