Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 411: Năng Lực Thế Nào, Làm Chuyện Thế Đó!

Một lát sau, Diệp Huyền đi tới điện Anh Linh, hiện tại trong này đã rỗng tuếch, bởi vì linh bài của đám người Kỷ lão đều đã được mang đi.

Diệp Huyền ngồi trước cửa điện, sau đó lấy ra một hồ lô rượu, bắt đầu chậm rãi uống rượu, uống vào từng ngụm, trong đầu hắn hiện lên từng màn ngày xưa...

Diệp Linh, An Lan Tú, Khương Cửu, Kỷ An Chi, Mặc Vân Khởi, Bạch Trạch, Lục Bán Trang, Lăng Hàn... Kỷ lão...

Uống vào từng ngụm, Diệp Huyền bắt đầu có chút say.

Thanh Châu.

Từ khi Diệp Huyền giải tán Thương Lan học viện, toàn bộ Thanh Châu sôi trào!

Có thể nói, vô số người đang hoan hô!

Đặc biệt là bên trong Khương quốc, càng là một mảnh tiếng hoan hô.

Sau reo hò cuồng hoan, đế đô Khương quốc trực tiếp bắt đầu loạn.

Sau khi không còn trật tự, một mặt âm u nhất trong lòng người đã có thể lộ ra không cần giữ lại. Đặc biệt là trong loạn thế này, mọi người đều đang điên cuồng phóng thích bản thân.

Đã từng có hoàng thất Khương quốc và Thương Lan học viện, thế nhưng hiện tại, không có!

Nhân tính!

Khương Càng Thiên rất rõ ràng, không có Diệp Huyền và Thương Lan học viện, nếu hoàng thất Khương quốc không chọn thoái ẩn, chờ đợi bọn hắn, chỉ có tử vong!

Hai vạn người đi tới dưới thành đế đô Khương quốc, mà bên trong Khương quốc, một vài tu sĩ vội vàng ra khỏi thành, vừa nhìn thấy một màn này, vẻ mặt đám tu sĩ bản thổ Khương quốc đều khẽ biến.

Bởi vì theo vô số người, Diệp Huyền giải tán Thương Lan học viện, như vậy, Thanh Châu tự nhiên sẽ không còn phiền phức.

Trọng yếu nhất, chính là những tu sĩ Trung Thổ Thần Châu bị Diệp Huyền cưỡng chế đuổi đi trước đó lại trở về.

Thế là, toàn bộ đế đô Khương quốc hiện tại, đã là một tòa thành tự do, bởi vì không có bất kỳ ai đi ra duy trì trật tự.

Đế đô Khương quốc, Diệp Huyền giải tán Thương Lan học viện, đồng thời, hoàng thất Khương quốc cũng lựa chọn thoái ẩn, quân đội cũng giải tán, bởi vì trong loạn thế này, quân đội căn bản không có bất cứ tác dụng gì.

Giết người, cướp bóc...

Một tên tu sĩ bản thổ Khương quốc trong đó ôm quyền đi lên trước:

Loạn!

- Chư vị, Diệp Huyền kia đã giải tán Thương Lan học viện, bản thân hắn cũng đã bị chúng ta đuổi đi, nếu chư vị muốn tìm hắn, mời đến nơi khác, chúng ta...

Có hơn hai vạn người, trong đó, phần lớn đều là Thông U cảnh và Thần Hợp cảnh!

Trở lại sao?

Nam tử trung niên cười lạnh:

Giữa sân, hết thảy tu sĩ bản thổ Thanh Châu ngây ra như phỗng.

Nghiền ép!

Bành!

Đã từng, trước mặt Diệp Huyền và đạo binh Thương Lan, đám tu sĩ Trung Thổ Thần Châu chỉ là con mồi, mà bây giờ, bọn hắn đã trở thành thợ săn.

Lúc này, một nắm đấm đột nhiên oanh tới đầu nam tử nói chuyện.

Vô số tu sĩ bản thổ Thanh Châu tuyệt vọng!

Tuyệt vọng!

Trước cửa thành, tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.

Đầu nam tử trực tiếp nổ tung.

Đám tu sĩ bản thổ Thanh Châu này căn bản không phải đối thủ của đám tu sĩ đến từ Trung Thổ Thần Châu, vừa mới giao chiến, trực tiếp bị nghiền ép!

Đám tu sĩ bản thổ Thanh Châu này cũng không dám liều chết, mà chỉ trốn, điên cuồng trốn!

Càng trốn càng chết!

Ra tay là nam tử trung niên, đến từ Trung Thổ Thần Châu.

Dưới thành, vẻ mặt những tu sĩ bản thổ Thanh Châu kia lập tức trắng bệch.

Thanh âm vừa dứt, hơn hai vạn người vọt thẳng vào trong thành.

- Tìm Diệp Huyền? Tìm hắn làm gì? Tìm chết sao? Chính vì hắn đi, chúng ta mới trở về. Các huynh đệ, giết...

Bởi vì bọn hắn căn bản không phải đối thủ của đám tu sĩ Trung Thổ Thần Châu này, chênh lệch thực lực thực sự quá lớn.

Mà giờ khắc này, bọn hắn mới hiểu được, đám tu sĩ Trung Thổ Thần Châu này tới Thanh Châu, kỳ thật cũng không phải vì Diệp Huyền, chủ yếu nhất vẫn là vì bọn hắn. Mà bọn hắn lại ngây thơ cho rằng, chỉ cần Diệp Huyền đi, Thanh Châu sẽ thái bình.

Đáng tiếc, Diệp Huyền vừa đi, sẽ chỉ khiến đám tu sĩ Trung Thổ Thần Châu này càng thêm không kiêng nể gì.

Rất nhanh, đám tu sĩ Trung Thổ Thần Châu này đã xông vào trong thành, đế đô Khương quốc luân hãm.

Dưới Thương Lan sơn, một đám tu sĩ Trung Thổ Thần Châu tụ tập, tất cả mọi người đang nhìn đỉnh núi, không một ai xông lên trên núi.

- Hủy đi Thương Lan học viện này?

Giữa sân, có người đề nghị.

Nam tử trung niên cầm đầu nhìn trên núi rất lâu, cuối cùng, hắn lắc đầu:

- Cường giả, nên được tôn trọng, chúng ta đi!

Mà hắn, không có năng lực cứu vớt thế giới.

Lúc nữ tử thần bí rời đi, có nói với hắn một câu, câu nói kia là "Có năng lực thế nào, làm sự tình thế đó".

Thế nhưng, hắn sẽ không tiếp tục làm loại chuyện vĩ đại như thủ hộ Thanh Châu gì đó.

Trên đường đi, nếu Diệp Huyền nhìn thấy tu sĩ Trung Thổ Thần Châu làm ác, cũng sẽ tiện tay chém một kiếm.

Mà Diệp Huyền, đã lặng yên rời khỏi Khương quốc, đi tới phía nam Thanh Châu.

Dù cho Diệp Huyền giải tán Thương Lan học viện, bản thân cũng mai danh ẩn tích, nhưng vô số tu sĩ Thanh Châu vẫn cho rằng Diệp Huyền là tội nhân của Thanh Châu...

Bởi vậy, phàm là người muốn động thủ với Ninh quốc, không thể không nghĩ đến Diệp Huyền. Phải biết, hiện tại Diệp Huyền vẫn chưa ngã xuống!

Ngoại trừ Ninh quốc, Đại Vân đế quốc cũng đã co vào phòng tuyến, bởi vì Liên Vạn Lý biết, muốn bảo vệ toàn bộ Đại Vân cảnh, căn bản là không thể nào.

Nhưng mà, cũng không có ai hay thế lực nào đi liều chết với Liên Vạn Lý, phải biết, Liên Vạn Lý không chỉ có thực lực mạnh mẽ, hơn nữa còn có quan hệ với Diệp Huyền, bởi vậy, sau khi Liên Vạn Lý co vào phòng tuyến, cũng không có ai đi chọc nàng, cũng không ai tìm nàng phiền phức.

Thanh Châu rất lớn, không cần phải đi gặm số xương cứng này!

Đáng nói, chính là toàn bộ Thanh Châu, phàm là nơi có quan hệ với Diệp Huyền, ngược lại vẫn tương đối an toàn, ví dụ như Thanh Thành Khương quốc, nơi Diệp Huyền đã sinh ra, không một tu sĩ Trung Thổ Thần Châu nào dám xâm phạm nơi này.

Ai cũng không muốn trêu chọc Diệp Huyền.

Thế nhưng ở rất nhiều nơi, rất nhiều người vẫn đang hoan hô, reo hò chuyện Diệp Huyền giải tán Thương Lan học viện, nghĩ rằng chỉ cần Diệp Huyền giải tán Thương Lan học viện, Hộ Giới Minh và đám tu sĩ Trung Thổ Thần Châu này sẽ lập tức rời khỏi Thanh Châu...

Không những thế, người một vài nơi, cho dù biết được sau khi Diệp Huyền giải tán Thương Lan học viện, tu sĩ Trung Thổ Thần Châu cũng không hề rời khỏi Thanh Châu, ngược lại càng hung hăng cướp đoạt Thanh Châu, bọn hắn càng thêm oán hận Diệp Huyền.

Bởi vì theo bọn hắn nghĩ, nếu không phải vì Diệp Huyền phản kháng, đám tu sĩ Trung Thổ Thần Châu này sẽ không tức giận đến vậy, chính vì Diệp Huyền phản kháng, nên mới chọc giận những tu sĩ Trung Thổ Thần Châu này, tất cả những thứ này, đều vì Diệp Huyền....

Hơn nữa, ai chẳng biết sau lưng Ninh quốc có Diệp Huyền!

Có điều, bây giờ hai nước này đều đã co vào phòng tuyến, đặc biệt là Ninh quốc, Thác Bạt Ngạn tụ tập tu sĩ Ninh quốc tập trung ở đế đô Ninh quốc, mọi người ôm đoàn phòng thủ. Tăng thêm Diệp Huyền cho nàng Thập Nhị Kim Nhân, trừ phi cường giả cấp bậc chân Ngự Pháp ra tay với Ninh quốc, nếu không, Ninh quốc có đủ năng lực tự vệ.

Chỉ vài nơi tương đối yên bình, là thuộc Ninh quốc và Đại Vân đế quốc.

Không có trật tự, lòng người vốn đã loạn, tăng thêm thế lực dã man xâm lấn từ bên ngoài, Thanh Châu bây giờ, vô cùng hỗn loạn.

Thương Lan học viện giải tán, Diệp Huyền biến mất, tăng thêm Ma tông Quỷ tông trở lại Thanh Châu, toàn bộ Thanh Châu, lại loạn một lần nữa.

Nói xong, đoàn người quay người rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận