Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1556: Ta chính là một sự uy hiếp

Thiên Địa phù!

Khi chế tạo Thiên Địa phù, Diệp Huyền cũng thấy hơi căng thẳng.

Bởi hắn không có nhiều nguyên liệu!

Nếu như không thành công thì đồng nghĩa với việc hắn không thể chế tạo Thiên Địa phù một lần nữa trong một khoảng thời gian ngắn.

Hắn bắt buộc phải thành công!

Sắp sửa khai chiến với Phệ Linh tộc rồi, nếu có nhiều thêm một lá Thiên Địa phù thì hắn sẽ có nhiều cơ hội hơn!

Thử nghĩ mà xem, ném lá Thiên Địa phù này vào Phệ Linh tộc thì thật kích thích biết bao!

Trong phòng, Diệp Huyền tập trung tinh thần vẽ từng nét một.

Lưu Ung nhìn Thẩm Tinh Hà: “Tông chủ đang lo lắng sao?”

Thẩm Tinh Hà gật đầu: “Không cần biết ra sao, tới giờ chúng ta chỉ có thể đi đến cùng với tiểu sư tổ thôi! Ngươi đi chuẩn bị đi, ngày kia chúng ta sẽ tới Phệ Linh tộc!”

Thẩm Tinh Hà yên lặng đứng một chỗ, bên cạnh hắn ta là Lưu Ung.

Lưu Ung khẽ nói: “Phù Văn tông chúng ta cũng không còn đường lui rồi! Nếu chúng ta đã thừa nhận tiểu sư tổ thì chứng tỏ chúng ta cũng chấp nhận luôn những nhân quả mà tiểu sư tổ mang tới.”

Hiện giờ trình độ phù văn đạo của Diệp Huyền đã không còn thua kém bọn họ, bọn họ mà ở lại phòng thì chỉ khiến Diệp Huyền phân tâm mà thôi.

Võ quốc.

Hắn vẽ rất nghiêm túc, bởi lẽ hắn chỉ có một cơ hội nên không muốn thất bại!

Lưu Ung gật đầu.

Bên ngoài điện.

Còn mấy người Thẩm Tinh Hà cũng biết điều không làm phiền Diệp Huyền, bọn họ đều lui ra khỏi phòng.

Thẩm Tinh Hà mỉm cười: “Sao có thể không lo lắng chứ? Trận chiến lần này liên quan đến vận mệnh của Phù Văn tông chúng ta đấy.”

Rất rõ ràng, khi ở bí cảnh nàng cũng đã gặt hái được một vài điều.

Hắn ta khẽ nói: “Tiếp theo đây sẽ là những tháng ngày chiến đấu với Phệ Linh tộc!”

Hôm ấy, Võ Thắng Nam vừa mới xuất quan thì có một lão giả đã xuất hiện ngay trước mặt nàng. Hắn ta hành lễ, nói: “Tiểu thư, quốc chủ cho mời ngươi!”



Hôm ấy sau khi tạm biệt Diệp Huyền, Võ Thắng Nam bèn trở về Võ quốc và bắt đầu bế quan.

Vẻ mặt Võ Trần phức tạp, trông hắn ta có vẻ không được vui cho lắm.

Võ Trần liếc nhìn Võ Thắng Nam, hắn ta hỏi: “Đột phá rồi hả?”

Tuy nhiên, trừ Võ Thắng Nam ra thì trong lớp trẻ ở Võ quốc, chẳng ai có thể kế thừa Võ quốc cả.

Trong Võ điện của Võ quốc, Võ Thắng Nam xuất hiện, trong đại điện còn có một nam tử trung niên khác nữa.

Võ Thắng Nam khẽ nói: “Từ trước đến nay, phụ thân vẫn luôn đề phòng ta, chẳng phải sao?”

Võ Thắng Nam gật đầu, biến mất ngay tại chỗ.

Võ Trần trầm mặc.

Võ Thắng Nam lại bảo: “Cơ nghiệp của Võ quốc sẽ không được trao cho một nữ tử. Sự tồn tại của ta ảnh hưởng đến vị quốc chủ tiếp theo của Võ quốc. Phụ thân và chư vị trưởng lão có thể áp chế được ta, thế nhưng thực lực của ta càng lúc càng mạnh, không bao lâu nữa đến cả phụ thân ngươi cũng sẽ không thể khống chế được ta. Còn lớp trẻ ở Võ quốc thì càng không có ai có thể làm đối thủ của ta, cộng thêm việc ta nắm giữ quyền kiểm soát kị binh của Võ quốc, thế nên phụ thân và các vị trưởng lão mới luôn đề phòng ta!”

Võ Trần trầm mặc.

Người này chính là Võ Trần – quốc chủ của Võ quốc.

Nhưng hắn ta cũng biết, nếu cứ tiếp tục như vậy thì sau này lớp trẻ ở Võ quốc sẽ chẳng ai có thể áp chế được Võ Thắng Nam!

Lúc này, Võ Thắng Nam đột nhiên nói: “Nếu phụ thân thấy ta có thể sẽ ảnh hưởng đến đại ca thì ta có thể bỏ chức thống lĩnh kị binh và rời khỏi Võ quốc.”

Võ Trần liếc nhìn Võ Thắng Nam rồi hỏi: “Ý ngươi là sao?”

Võ Thắng Nam gật đầu.

Cũng không phải hắn ta chưa từng suy nghĩ đến vấn đề này, thế nhưng hắn ta không muốn dâng cơ nghiệp của Võ quốc cho người ngoài.

Truyền ngôi cho một nữ nhi?

Võ Thắng Nam là người yêu nghiệt nhất trong vòng gần một ngàn năm nay tại Võ quốc, thế nhưng nàng lại là nữ nhi.

Võ Thắng Nam khẽ nói: “Một quân chủ anh minh sẽ không để vị quốc chủ tiếp theo phải chịu uy hiếp, còn ta chính là một sự uy hiếp!”

“Ngươi sai rồi!”

Đúng lúc ấy, một lão giả đột nhiên xuất hiện phía sau Võ Thắng Nam.

Người tới chính là Võ Kiên, là quốc chủ đời trước của Võ quốc, và cũng là gia gia của Võ Thắng Nam!

Trông thấy Võ Kiên, Võ Trần vội vàng cúi người cung kính hành lễ.

Có thể nói Võ Kiên là cường giả mạnh nhất hiện nay ở Võ quốc, là trụ cột chân chính của Võ quốc.

Võ Kiên bước vào đại điện, nhìn Võ Trần bằng ánh mắt lạnh lùng: “Ngươi sống lâu quá nên hồ đồ rồi sao?”

Võ Trần do dự một lát rồi nói: “Ý của phụ vương là sao?”

Võ Kiên lạnh lùng nói: “Võ quốc chúng ta có thể lưu truyền đến tận ngày hôm nay là vì sao? Là bởi thực lực mạnh! Trong lịch sử kế vị của Võ quốc, tuy cũng xuất hiện nhiều tranh đấu, song không hề có chuyện tàn sát thiên tài chỉ để con trai mình có thể ngồi vững trên hoàng vị. Nhân tài là gốc rễ của một quốc gia, nhân tài của hoàng gia là gốc rễ của hoàng thất. Mấy người con trai của ngươi nếu có bản lĩnh thì đương nhiên hoàng vị là của bọn họ, nếu bọn họ không có bản lĩnh thì dù có ngồi lên ngôi vị hoàng đế thì cũng có thể làm được gì? Sau này thể nào bọn họ chẳng bị người khác lôi xuống?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận