Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 2867: Phải chặn đối phương lại

Ầm!

Tiểu nữ hài giống như một quả bom, lúc nàng lao ra, mười mấy kỵ sĩ dẫn đầu của Thánh Điện lập tức bị nghiền ra bã!

Thực lực của nàng thật sự rất đáng sợ!

Gọi người!

Diệp Huyền nhìn tiểu gia hỏa màu trắng, tiểu gia hỏa màu trắng chớp mắt, sau đó hai mắt từ từ nhắm lại, móng vuốt nhỏ của nàng bắt đầu vẫy vẫy.

Sắc mặt của Thần Ngôn Sư lập tức thay đổi sau khi nhìn thấy cảnh này, hắn ta vội vàng gầm lên: "Ngăn nàng ta lại, đừng để nàng ta gọi người đến!"

Hắn ta cuối cùng cũng hiểu rồi!

Những người mà cái người này gọi đến không có ai là bình thường cả!

Đó là ngôn ngữ của thú!

Cả hai bên đều đang gọi!

Đúng lúc này, tiểu gia hỏa màu trắng đột nhiên lẩm bẩm.

Hắn ta cũng đang gọi người!

Nhất định phải kéo dài được thời gian cho người này!

Bất Tử Huyết Kỵ của Bất Tử Đế Tộc đã chỉ còn lại chưa đến sáu trăm người, mà kẻ địch của bọn họ, mấy kỵ binh của Đại Hành vương triều kia cũng chỉ còn lại chưa đến hai vạn!

Khi Thần Ngôn Sư vừa dứt lời, một vài cường giả xung quanh hắn ta đã lao thẳng về phía tiểu gia hỏa màu trắng.

Bây giờ là đấu về nhân mạch!

Hắn biết rất rõ, thực lực tổng thể của Bất Tử Đế Tộc vẫn không thể so sánh với Vũ Trụ Thần Đình, bây giờ hắn phải mượn sức mạnh của tiểu gia hỏa màu trắng và tiểu nữ hài này, nếu không, tình huống của Bất Tử Đế Tộc sẽ trở nên rất nguy khốn!

Diệp Huyền lập tức xông ra ngoài cùng với hơn một trăm yêu nghiệt của Bất Tử Đế Tộc!

Xa xa, sắc mặt của Thần Ngôn Sư đột nhiên trở nên dữ tợn, hai mắt từ từ nhắm lại, trong miệng lẩm bẩm vài câu thần chú cổ xưa, dần dần, phía sau hắn ta xuất hiện một không gian hắc động bí ẩn nối liền với một nơi nào đó, một luồng khí tức cực kỳ mạnh mẽ từ từ tràn ra từ trong đó...

Không có một bên nào chọn lùi bước và cũng không dám lùi!

Không phải là tiếng người!

Kỵ binh xông pha chú trọng vào khí thế!

Trong tinh không, trận chiến càng lúc càng ác liệt và cũng rất thảm khốc!

Kỵ binh của đôi bên vẫn điên cuồng chiến đấu như cũ!

Mà lúc này, hai mươi vạn quân của Đại Hành vương triều trước đấy đã chỉ còn lại chưa đến mười vạn.

Chiến trường này vẫn còn đỡ bởi vì phía bên Bất Tử Đế Tộc không chỉ có Đạo Binh mà còn có cường giả của Thất Duy, Bát Duy và Thập Giới!

Ảnh Tử Vệ của Bất Tử Đế Tộc và Ám Điện đánh nhau là kỳ quái nhất, đôi bên đều là sát thủ, sát thủ đối chiến với sát thủ không chỉ so về thực lực và còn cần tỉ mỉ nữa.

Rất nhanh, hai bên lại bắt đầu lượt giao tranh mới!

Bằng không, một khí sát thủ của một bên gia nhập vào chiến trường bên dưới thì đối với bên địch mà nói, tuyệt đối là một tai họa khổng lồ!

Ai lùi thì kẻ đó chết!

Vì vậy, sát thủ của đôi bên đều đang cố gắng hết sức ngăn cản đối phương!

Sát thủ chú trọng vào đánh lén, mà trên chiến trường sợ nhất chính là bị người đánh lén.

Ví dụ, nếu như Bất Tử Huyết Kỵ phối hợp với Ảnh Tử Vệ đánh Đại Hành kỵ binh vậy có thể nói họ hoàn toàn có thể ăn sạch toàn bộ Đại Hành kỵ binh đó!

Mà bên dưới, Đạo Binh của Bất Tử Đế Tộc cũng đang huyết chiến với đại quân của Đại Hành vương triều!

Trong tinh không, thi thoảng giữa đôi bên lại có hắc ảnh lóe qua...

Hai bên đều có người chết nhưng không có ai biết về mấy người đã chết này, thậm chí còn không biết bọn họ đã chết từ lúc nào.

Mà đôi bên đều biết mình nhất định phải chặn đối phương lại!

Có thể nói là bên Bất Tử Đế Tộc đang đè quân đội của Đại Hành vương triều ra đánh!

Đội đánh hăng máu nhất vẫn là đội quân tinh nhuệ của Bất Tử Đế Tộc và cường giả của Vũ Trụ Thần Đình!

Tuy rằng thực lực của đám kim giáp vệ kia lớn mạnh nhưng thật sự không thể làm được gì mấy con yêu thú này. Dù mấy con yêu thú này có tướng mạo trông không được đẹp cho lắm nhưng thực lực của chúng thật sự không có gì để bàn cãi, đặc biệt là nhục thân của chúng quá khủng khiếp!

Một bên khác, kim giáp vệ của Đại Hành vương triều cũng đã bị mấy con yêu thú của Diệp Huyền kéo chân!

Mà bên ác chiến nhất vẫn là Ngự Thần Vệ của Bất Tử Đế Tộc và tốp cường giả ở Chiến Điện cùng mấy chiến phủ cường giả kia!

Ngự Thần Vệ thân là một nhánh quân đội mạnh nhất của Bất Tử Đế Tộc nên hiển nhiên là chiến lực của bọn họ đều không cần phải nghi ngờ gì nữa, mà cường giả của Chiến Điện kia cũng cực kỳ mạnh, vì vậy, hai bên đánh đến kinh thiên động địa và cũng thảm khốc nhất!

Bởi vì cường giả của đôi bên cho dù có thiếu tay thiếu chân thì vẫn điên cuồng chiến đấu...

Thật đúng là chiến đến chết mới thôi!

Trong tinh không, Mục Thiên nguyên soái và Đông Lý Chiến đều không ra tay bởi vì trong chiến trường, cả hai bên đều có nhiều quân đội như vậy và đều dựa vào hai người này chỉ huy!

Đương nhiên, lúc này, Mục Thiên nguyên soái là người sốt ruột hơn!

Bởi vì đại quân hai mươi vạn người lính tinh nhuệ của Đại Hành vương triều mà hắn ta dẫn tới đây chỉ còn lại chưa đến mười vạn người!

Cùng lắm là nửa canh giờ nữa, mấy binh lính này của hắn ta sẽ bị ăn sạch bách!

Mà hắn ta hoàn toàn không có cách nào điều người từ nơi khác tới đây giúp đỡ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận