Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1776: Quả thật không phải chuyện xấu

Thiên Hàm và Thiên Nhạn cũng chuẩn bị ra tay. Đúng lúc này, Diệp Huyền xuất hiện trước mặt hai nàng, Thiên Hàm nhìn hắn: "Có thể buông tha cho Thiên Đạo thành không?"

Giờ phút này, toàn bộ cường giả của Thiên Đạo thành đều đang điên cuồng tàn sát.

Toàn bộ Thiên Đạo thành không có ai là đối thủ của Cổ lão!

Đây chính là siêu cường giả Chủ Tể cảnh, đừng nói những người này, nếu đánh tay tôi, cho dù là Thiên Hoa Thánh Quân xuất hiện cũng không đánh lại được Cổ lão.

Mà hôm nay, trong Thiên Đạo thành đã không có cường giả Chủ Tể cảnh nữa, ngay cả Luân Hồi cảnh cũng ít.

Nghe được lời của Thiên Hàm, Diệp Huyền lắc đầu: "Không thể!"

Nghe vậy, sắc mặt Thiên Hàm ngay lập tức trầm xuống.

Mà đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói: "Ngươi muốn cứu Thiên Đạo thành?"

Diệp Huyền cười nói: "Đúng!"

Lúc này, Thiên Hàm đột nhiên nói: "Chỉ cần ta đồng ý làm thành chủ của Thiên Đạo thành này, ngươi sẽ ngừng giết chóc?"

Diệp Huyền nhìn về phía Thiên Nhạn, Thiên Nhạn lạnh nhạt nói: "Nếu không muốn hắn hủy diệt Thiên Đạo thành thì chỉ có một khả năng, đó chính là Thiên Đạo thành đổi chủ nhân, đổi một chủ nhân nghe lời hắn."

Đương nhiên, nguyên nhân chân chính vẫn là bởi vì hắn có hảo cảm với Thiên Hàm hơn.

Thiên Hàm nhíu mày: "Ngươi có ý gì?"

Diệp Huyền cười nói: "Ai không phục, ta sẽ giết người đó!"

Thiên Hàm nhìn về phía hắn: "Ngươi có ý gì?"

Diệp Huyền gật đầu: "Đúng!"

Thiên Nhạn đột nhiên nói: "Hắn muốn khống chế Thiên Đạo tinh vực!"

Diệp Huyền nhìn nàng, nói: "Ngươi là thành chủ của Thiên Đạo thành này!"

Thật ra, Thiên Nhạn là sự lựa chọn tốt nhất, nhưng hắn vẫn không chọn Thiên Nhạn, bởi vì tâm tư của Thiên Nhạn quá sâu.

Diệp Huyền gật đầu, quay đầu nhìn về phía Cổ lão cách đó không xa: "Cổ lão, được rồi!"

Nói xong, nàng nhìn về phía Diệp Huyền: "Đúng chứ?"

Ở phía xa xa, Cổ lão liền dừng lại.

Thiên Hàm nói: "Bọn họ sẽ không phục ta!"

Thiên Hàm nhìn hắn một lát sau đó nàng nói: "Được! Ta làm thành chủ của Thiên Đạo thành này!"

Thiên Hàm im lặng.

Diệp Huyền quay đầu nhìn về phía Thiên Hàm: "Sau này nếu trong thành có người dám không phục ngươi, ngươi phải nói cho ta biết ngay, ta giết giúp ngươi.”

Đúng lúc này, Thiên Nhạn đột nhiên nói: "Đây đã là kết cục tốt nhất rồi!"

Diệp Huyền nhìn thoáng qua những người đó, sau đó nói: "Từ giờ phút này trở đi, Thiên Hàm chính là thành chủ của Thiên Đạo thành, có ai không phục không?"

Thiên Hàm trầm giọng nói: "Vừa rồi hắn nhìn ngươi một cái, thật ra hắn hẳn là chọn ngươi!"

Trong sân, rất nhiều cường giả của Thiên Đạo thành nhìn Cổ lão, trong mắt tràn ngập vẻ kiêng kỵ.

Thiên Nhạn nhẹ giọng nói: "Tâm tư của ta sâu, sâu hơn tỷ tỷ ngươi ."

Thiên Hàm hỏi: "Vì sao?"

Thiên Nhãn lắc đầu: "Hắn sẽ không chọn ta!"

Trong sân, không ai dám trả lời.

Thiên Hàm nhìn về phía Thiên Nhạn, Thiên Nhạn nhẹ giọng nói: "Nếu lúc trước tỷ tỷ không kết phần thiện duyên kia với hắn thì hôm nay Thiên Đạo thành nhất định sẽ bị đồ sát."

Thiên Hàm trầm mặc.

Thiên Nhạn nhẹ giọng nói: "Đổi một góc nhìn khác, thật ra đối với Thiên gia chúng ta mà nói chưa chắc đã là chuyện xấu! Thế lực của người đứng sau Diệp Huyền mạnh như vậy, chúng ta có hắn làm chỗ dựa, đây là một chuyện tốt đối với Thiên gia chúng ta!"

Nói xong, hắn xoay người rời đi.

Đơn giản mà nói, nếu nàng muốn cứu Thiên Đạo thành thì nhất định phải làm thành chủ, mà nàng làm thành chủ thì chỉ có thể nghe lời Diệp Huyền, bởi vì không chịu sự khống chế của hắn thì không thể yên ổn mà làm chức vị thành chủ của Thiên Đạo thành này.

Bởi vì trong Thiên Đạo thành này nhất định có rất nhiều người không phục nàng, nếu như không có Diệp Huyền trấn áp, nàng coi như không thể làm được cái chức vị thành chủ này.

Nàng biết mình không thể tách khỏi Diệp Huyền.

Nghe vậy, Thiên Hàm hiểu ra.

Lúc này, Thiên Nhạn lại nói: "Hắn đang lợi dụng chúng ta, chúng ta cũng có thể lợi dụng hắn để làm cho Thiên gia lớn mạnh, đương nhiên, nếu Thiên gia ta không có thực lực vượt qua hắn, địa vị chủ thứ giữa chúng ta với hắn sẽ mãi mãi là ‘hắn là chủ chúng ta là thứ’."

Nói xong, nàng hơi dừng lại: "Đương nhiên, đây cũng không phải là chuyện xấu gì!"

Thiên Hàm gật đầu: "Quả thật không phải là chuyện xấu gì!"

Nói xong, nàng ngẩng đầu nhìn về phía chân trời: "Thiên Ma tộc cũng sẽ thần phục sao?"

Thiên Nhạn không nói gì.

Rất nhanh sau đó Diệp Huyền và Cổ lão đã đi tới Thiên Ma thành, giờ phút này Thiên Ma thành tập trung rất nhiều cường giả của Thiên Ma tộc. Ngoài ra, trên bầu trời Thiên Ma thành còn có một hắc trận khổng lồ, trận kia giống như kim bàn treo trên bầu trời Thiên Ma thành, mà ở trên tường thành Thiên Ma thành còn có rất nhiều cường giả của Thiên Ma tộc, có thể nói tất cả cường giả Thiên Ma tộc đều tới.

Mà dẫn đầu là Lâm Ma.

Đúng lúc này, Diệp Huyền và Cổ lão xuất hiện trước mặt Lâm Ma.

Diệp Huyền nhìn Lâm Ma, Lâm Ma cười nói: "Diệp Huyền! Ngươi tới để báo thù!"

Diệp Huyền gật đầu: "Đúng!"

Lâm Ma cười nói: "Ta biết chuyện của Thiên Đạo thành."

Diệp Huyền cười nói: "Ngươi lựa chọn như thế nào?"

Lâm Ma nhìn Diệp Huyền, cười bảo: “Ngươi phải thất vọng rồi! Ta là Thiên Ma tộc, thà chết chứ không chịu hàng!”

Diệp Huyền gật đầu, lại quay đầu nhìn về phía Cổ lão: “Đồ thành, giết sạch toàn bộ võ giả!”

Khi nghe thấy lời của Diệp Huyền, Cổ lão lập tức lao xuống phía dưới, kiếm quang rải xuống như mưa.

Ầm!

Trong nháy mắt, hơn mười cái đầu ngay lập tức bay ra ngoài.

Đúng lúc này, Châm Bàn đại trận trên bầu trời Thiên Ma thành đột nhiên chuyển động, rất nhanh sau đó liền bộc phát ra một chùm sáng khổng lồ từ trong đó, đánh thẳng vào Cổ lão ở phía chân trời.

Chân trời, khuôn mặt của Cổ lão không hề thay đổi, hắn ta cũng chỉ xuống phía dưới một chút, bên trong bao kiếm phía sau hắn ta có một thanh kiếm đột nhiên bay ra, tức khắc chém lên trên chùm sáng kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận