Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1706: Hình như ngươi quả thật không tệ

Ầm ầm!

Thân thể Diệp Huyền bị thiêu đốt nhưng hắn lại không hề hấn gì!

Chúc Long Giáp!

Rất hiển nhiên, cấp bậc của ngọn lửa này không cao bằng Chúc Long Giáp!

Thấy cảnh này sắc mặt Thiên Kỳ trở nên khó coi. Hắn biết Diệp Huyền mặc một món bảo giáp, chỉ là không ngờ bảo giáp này lại lợi hại đến vậy!

Thiên Kỳ đang muốn nói chuyện thì lúc này Diệp Huyền đột nhiên gầm lên giận dữ.

Ầm!

Một luồng kiếm ý cường đại tràn ra từ cơ thể hắn!

Tốc độ này cực nhanh, Thiên Kỳ cũng không thể phản ứng kịp, bị một kiếm này chém đứt đầu!

Một kiếm này xuyên qua cổ họng A Kỳ!

Thấy cảnh này, sắc mặt Thiên Kỳ thay đổi, hắn ta đang muốn động thủ mà lúc này một đạo kiếm quang chợt lóe qua từ trong sân.

Xoẹt!

Ầm!

Đối với kẻ thù hắn chưa bao giờ nhân từ!

Ầm!

A Kỳ trợn tròn mắt, mà lúc này Diệp Huyền đã cầm kiếm chém một cái, đầu A Kỳ bị chém văng đi!

Một nhát kiếm này khiến cho những xích sắt biến mất vô tung vô ảnh!

Bốn sợi xích sắt quanh người hắn bị chấn nát, mà lúc này, tay phải hắn vung một cái, Thiên Tru Kiếm rơi vào trong tay, sau đó mạnh mẽ chém lên người mình.

Thấy cảnh này, sắc mặt A Kỳ thay đổi, nàng đang định ra tay thì kiếm của Diệp Huyền đột nhiên đặt ở cổ họng nàng, thân thể A Kỳ nhất thời cứng đờ tại chỗ, nàng nhìn chằm chằm Diệp Huyền, đang muốn nói chuyện thì Diệp Huyền đột nhiên cầm kiếm đâm về phía trước.

Hắn chậm rãi nhắm lại: “Lần sau ta sẽ không nhân từ thêm một chút nào nữa!”

Ác Ma Chi Dực!

Lúc trước quyết định tha cho Phù Đồ cổ tộc hiển nhiên là một quyết định sai lầm!

Nhân từ?

Mấy hắc bào lão giả còn lại muốn chạy trốn, có điều bọn hắn cũng không trốn kịp thanh kiếm của Diệp Huyền, không đến phút mốt, trong sân chỉ còn lại một mình Diệp Huyền.

Ai đã làm chuyện đó?

Một ngày này, một nam tử bịt mặt đột nhiên đi tới Phù Đồ cổ tộc, mà khi nam tử bịt mặt này rời đi, toàn bộ cường giả Sinh Tử cảnh của Phù Đồ cổ tộc đều chết hết, đầu của những cường giả này đều được đặt ở trong đại điện của Phù Đồ cổ tộc.

Nói xong hắn ta lặng lẽ biến mất.

Hắn cũng không đi thu bảo vật của mấy người này vì đều là một vài thứ rác rưởi, thật chướng mắt!

Diệp Huyền đi vào trong phế tích, vừa tiến vào trong đó thì một giọng nói đột nhiên truyền đến từ trong phế tích: “A?”

Hắn nhìn thoáng qua mấy người trong sân, sau đó xoay người rời đi.

Không có phản hồi!

Diệp Huyền nhìn lướt qua bốn phía: “Tiền bối?”

Nghe vậy, Diệp Huyền dừng bước, ngẩng đầu nhìn cách đó không xa, không cảm nhận được bất kỳ khí tức nào!

Vô Biên Địa Hạ thành.

Bên trong tiệm cầm đồ, Tiểu Đạo vẫn đang ngủ say.

Sau khi Diệp Huyền rời khỏi sơn động, hắn nhìn thoáng qua bốn phía rồi xoay người rời đi.

Diệp Huyền đi thẳng về phía bên phải, đi không biết bao lâu, hắn tới trước một tòa phế tích cũ nát. Trong đống phế tích, hắn thấy một vài pho tượng đổ vỡ.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ cường giả ở Vô Biên Địa Hạ thành khiếp sợ!

Ở trong tiệm cầm đồ, Tiểu Đạo nằm sấp trên quầy ngủ khò khò. Lúc này, một nam tử che mặt xuất hiện ở cửa, hắn ta hơi thi lễ với Tiểu Đạo: “Việc này quá dễ, không tính là báo ân, ngày khác nếu có việc cứ phân phó một tiếng là được!”

Tiệm cầm đồ Thiên Đạo.

Tất cả đều suy nghĩ!

Hắn do dự một chút sau đó đi lên. Chỉ chốc lát sau, hắn đã đi tới trước một pho tượng bị tàn tạ, pho tượng chỉ còn lại cái đầu.

Hắn đánh giá cái đầu một chút sau đó nói: “Tiền bối?”

Trong đầu có một giọng nói truyền đến: “Trên người ngươi có khí tức của Ác Ma!”

Khí tức Ác Ma!

Nghe vậy, Diệp Huyền rùng mình, xem ra người trong cái đầu trước mắt này hẳn là Thần Linh!

Diệp Huyền cười nói: “Tiền bối, bây giờ đã không còn là thời cổ đại.”

Vị Thần Linh im lặng.

Diệp Huyền lại nói: “Tiền bối, ngươi có truyền thừa không?”

Tầng thứ chín đột nhiên nói: “Ngươi có thể kín đáo hơn một chút được không?”

Diệp Huyền đường hoàng nói: “Kín đáo cái quỷ gì! Phải thẳng thắn một chút!”

Tầng thứ chín nói: “Da mặt của ngươi còn lợi hại hơn kiếm của nữ tử váy trắng!”

Diệp Huyền: “...”

Lúc này Thần Linh đó đột nhiên nói: “Trên người ngươi có khí tức Ác Ma! Nhân loại, ngươi đã từng tiếp xúc với Ác Ma sao?”

Diệp Huyền gật đầu: “Đã từng tiếp xúc, tiền bối, tuy rằng ta đã tiếp xúc với Ác Ma nhưng ta là một người tốt, rất tốt.”

Lúc này tầng chín đột nhiên nói: “Mẹ nó...”

Diệp Huyền do dự một chút sau đó nói: “Tiền bối, ngươi nhìn ta thật kỹ đi, ta cảm thấy ngươi sẽ không gặp được người nào tốt hơn ta! Nếu ngươi có bảo vật hoặc truyền thừa gì, ta cảm thấy ta chính là lựa chọn tốt nhất!”

Tầng thứ chín: “...”

Thần Linh nói: “Nhân loại, ta không có truyền thừa gì, cũng không có bảo vật gì, chỗ ta đây không thích hợp với ngươi, ngươi có thể đi nơi khác xem một chút!”

Diệp Huyền nghiêm mặt nói: “Tiền bối, ta cảm thấy ngươi thật sự có thể cân nhắc lại, ta thật sự là một người rất không tệ, nếu ngươi cho ta bảo vật cùng truyền thừa, ta nhất định có thể làm cho nó phát dương quang đại, tái hiện lại huy hoàng của Thần Linh nhất tộc!”

Thần Linh im lặng.

Diệp Huyền đang muốn nói chuyện thì Thần Linh đột nhiên nói: “Nhân loại, ta đã nói thẳng như vậy rồi! Ta không muốn truyền thừa cho ngươi. Đừng làm ta khó xử!”

Diệp Huyền nghiêm túc nói: “Tiền bối, ngươi lại nhìn ta kỹ hơn sau đó lại cân nhắc đi! Nếu ngươi bỏ lỡ ta, ngươi sẽ hối hận!”

Thần Linh im lặng.

Một lát sau, Thần Linh đột nhiên nói: “Hình như ngươi quả thật không tệ...”.

Vị Thần Linh im lặng một lúc sau đó nói: “Ngươi đi đi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận