Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 490: Quyết Chiến, Quyết Tử Chiến!

Một lát sau, Trần Bắc Hàn lắc đầu cười một tiếng:

- Bất kể như thế nào, đủ loại ân oán đã từng, cũng là thời điểm nên chấm dứt.

Nói đến đây, hắn nhìn về phía Thương Huyền, cười nói:

- Còn chưa trả lời vấn đề của ngươi! Sở dĩ ta thu nhận Diệp Huyền kia, quả thực là cũng có chút tư tâm, bởi vì người này có chút thần bí, đặc biệt là vị nữ tử thần bí sau lưng hắn, người này, tuyệt đối không phải người bình thường!

- Đại Kiếm Tiên?

Thương Huyền hỏi.

Trần Bắc Hàn lắc đầu:

- Nếu như chỉ là Đại Kiếm Tiên, Hộ Giới minh tuyệt đối sẽ không kiêng kỵ như vậy! Nghĩ đến, hẳn là siêu việt Đại Kiếm Tiên...

- Người này quả thật không tệ, chỉ là tính cách có chút táo bạo, không nén giận được!

Thương Huyền lắc đầu cười một tiếng:

- Tư tâm của ta, là nếu như địch nhân của hắn cũng là Hộ Giới minh, vậy sẽ biến tướng thành kết minh với hắn, hi vọng đến lúc đó nữ tử thần bí phía sau hắn có thể ra tay... Nhưng mà, tiếp xúc với hắn, ta lại phát hiện, tâm tính của người này không tệ, trọng tình trọng nghĩa, cũng là một mầm mống tốt, cho nên, ta thật tâm hi vọng hắn sẽ chân tâm gia nhập Thương Kiếm tông ta!

- Năm đó nếu tổ sư nhịn được tính khí, cũng sẽ không một kiếm chém chết tôn chủ Hộ Giới minh kia! Nếu tổ sư không ra một kiếm kia, Thương Kiếm tông chúng ta và Hộ Giới minh cũng sẽ không ngươi chết ta sống giống như hôm nay. Nhưng mà, không ra một kiếm kia, Thương Kiếm tông chúng ta sẽ phải ăn nói khép nép cả một đời.

Loại người này, Thanh Thương giới đã là vô cùng hiếm có! Từ trước đến nay đều hiếm có!

- Nếu Bản nguyên tâm xuất hiện, ngươi phải ngăn không để tiểu tử kia tham dự chuyện này. Tốt nhất là để cho hắn ẩn núp, nếu thắng, đương nhiên là tốt, nếu bại, dù sao chúng ta cũng phải lưu lại chút hương hỏa cho Thương Kiếm tông mới được a!

Nghe vậy, vẻ mặt Thương Huyền lập tức trở nên ngưng trọng!

- Cũng phải! Quản chi tính khí của hắn có nóng nảy táo bạo hay không, có bản lĩnh là được!

Trần Bắc Hàn lại nói:

Siêu việt Đại Kiếm Tiên!

Trần Bắc Hàn cười ha ha một tiếng:



Thương Huyền khẽ gật đầu:

Bên cạnh dòng suối nhỏ, Diệp Huyền còn đang ngồi yên lặng, hắn đã ngồi ở nơi đây ba ngày ba đêm.

Trần Bắc Hàn khẽ gật đầu:

Nói xong, hai người nhìn nhau cười một tiếng, sau đó bưng chén rượu lên uống một hơi cạn sạch.

Mà mấy ngày sau, Diệp Huyền đã có khả năng cải biến không gian mà không cần vận dụng Không Gian đạo tắc, thế nhưng, vẫn không thể làm được phân giải không gian.

Không Gian đạo tắc, có thể tham khảo, thế nhưng, không thể ỷ lại!

Cũng không biết nàng muốn bò lên trên đỉnh để làm gì...

Đây chính là một điều cảm ngộ của Diệp Huyền.

Tiểu Linh Nhi leo đến trước ba thanh kiếm, nàng liếc mắt xem xét ba thanh kiếm, cuối cùng, ánh mắt của nàng rơi vào thanh kiếm ở giữa kia.

Con đường tu luyện, thật sự không có đường tắt, cho dù có đường tắt, cũng không thể đi vào.

Hư hết rồi!

Tiểu Linh Nhi lấy mứt quả xuống, sau đó lột ra giấy dầu, liếm liếm, trong nháy mắt, toàn thân nàng giật mình một cái!

Vừa nhìn thấy chuôi kiếm này, đôi mắt Tiểu Linh Nhi lập tức sáng lên, bởi vì trên chuôi kiếm này, có treo một chuỗi đường hồ lô.

Bởi vì giờ khắc này hắn mới phát hiện, kỳ thật Ngự Pháp cảnh của hắn có rất nhiều chỗ chứa nước phù phiếm. Nếu không có Không Gian đạo tắc, nghiêm chỉnh mà nói, hắn còn không tính là Ngự Pháp cảnh.

Không biết qua bao lâu, cuối cùng Tiểu Linh Nhi cũng bò tới tầng cao nhất.

Ở tầng đỉnh cao nhất, có cắm ba thanh kiếm!

Ba thanh kiếm cứ lẳng lặng cắm ở đỉnh tháp như vậy, dường như đang trấn áp vật gì.

Ba ngày sau, Diệp Huyền đã không còn dùng Không Gian đạo tắc, mà là dựa vào năng lực của bản thân để lĩnh hội không gian này.

Không phải là nàng không muốn bay, mà là không bay lên được, phải nói là bay vô cùng khó khăn.

Lúc Diệp Huyền tu luyện, hắn cũng không phát hiện, Tiểu Linh Nhi lúc này đang bò lên trên đỉnh Giới Ngục tháp.

Nếu muốn trở thành Chân Ngự Pháp cảnh, nhất định phải làm được phân giải không gian, cũng chính là khống chế không gian!

Tiểu Linh Nhi trừng mắt nhìn, biểu lộ có chút đặc sắc, một lát sau, nàng lại liếm liếm, đầu óc một trận rung động...

Mặc dù rất chua, nhưng dường như ăn rất ngon!

Cứ như vậy, Tiểu Linh Nhi ngồi trên đỉnh tháp, chậm rãi liếm láp mứt quả, một lát sau, nàng đột nhiên nhìn về phía dưới đáy chuôi kiếm ở giữa này, ở nơi đó, có đặt một cái hộp nho nhỏ, hộp rất nhỏ, chỉ lớn bằng bàn tay, nếu như không nhìn kỹ, không thể phát hiện được!

Tiểu Linh Nhi leo đến trước cái hộp kia, trên cái hộp, còn có một tờ giấy trắng, rất nhỏ, phía trên, chỉ có hai chữ nhỏ, nghiêm chỉnh mà nói, đây căn bản không phải chữ, xiêu xiêu vẹo vẹo.

Hai chữ nhỏ này, chính là: Bạch... Lưu...

Tiểu Linh Nhi căn bản không biết hai chữ này, nàng nhẹ nhàng mở ra cái hộp nhỏ, không biết nhìn thấy vật gì, Tiểu Linh Nhi vỗ tay một trận, vô cùng hưng phấn...

...

Từ sau khi Ma tông rời đi, cũng không lâu lắm, Huyết tông cũng nối tiếp rời đi Thanh Châu.

Hai tông môn này vừa rời đi, một số tu sĩ Trung Thổ Thần Châu cũng phát hiện sự tình không thích hợp, thế là, cũng nối bước rời đi, hoặc là trực tiếp ẩn núp đi.

Mạc Tu khẽ gật đầu, nào phải là chỉ có Thương Kiếm tông muốn tìm Hộ Giới minh báo thù, làm sao Hộ Giới minh lại không muốn tìm Thương Kiếm tông báo thù?

- Không sao, Thương Kiếm tông này, quả thật đã để cho bọn hắn dễ chịu quá lâu!

Lục tôn chủ lãnh đạm nói:

- Đã nhận được tin tức, thất Kiếm Tiên Thương Sơn đều đã rời đi tông môn, lúc này, đoán chừng đã ở Thanh Châu, xem ra, bọn hắn đã chuẩn bị ăn thua đủ với chúng ta.

Mạc Tu trầm giọng nói:

- Thương Kiếm tông có động tĩnh gì không?

Mà Hoang U sơn mạch, toàn bộ dãy núi đột nhiên bắt đầu tầng tầng nổ tung, không chỉ như thế, đại địa càng xuất hiện màu đỏ nhàn nhạt.

Vùng trời Hoang U sơn mạch, khoảng ba mươi người tụ tập, cầm đầu, không phải ai khác, chính là Lục tôn chủ!

Bên cạnh Lục tôn chủ, là Mạc Tu.

Mà những người phía sau hai người này, toàn bộ đều là cường giả Chân Ngự Pháp cảnh!

Lục tôn chủ nhìn xuống phía dưới:

- Đều bố trí xong?

Mạc Tu khẽ gật đầu:

- Đã bố trí xong, chỉ cần Bản nguyên tâm kia vừa xuất hiện, nó nhất định trốn không thoát!

Lục tôn chủ nhìn thoáng qua bốn phía:

Giờ khắc này, toàn bộ Thanh Châu khủng hoảng!

Lại qua mấy ngày, một nhóm cường giả thần bí đột nhiên xuất hiện trên đại địa Thanh Châu, ngay sau đó, vài chục tòa thành đột nhiên bị đồ, không chỉ như thế, rất nhiều nơi, một đám tu sĩ vô duyên vô cớ chết thảm...

Nhiều khi, làm ra chuyện tàn nhẫn nhất lại chính là người một nhà!

Tất cả mọi người đều biết, Thanh Châu hiện tại, không có trật tự, không có người nào quản. Loại tình huống này, rất nhiều người sẽ bắt đầu làm loạn!

Mà lần này, là tu sĩ bản thổ Thanh Châu tự mình nổi loạn.

Nhưng mà, Thanh Châu cũng không vì vậy mà bình tĩnh trở lại, ngược lại, còn không ngừng loạn hơn.

Phải biết, thi thể một vị tôn chủ Hộ Giới minh còn đang bị treo dưới chân núi Thương Sơn đây.

Lúc này, Lục tôn chủ lại nói:

- Bất kể thế nào, Bản nguyên tâm này có tác dụng cực lớn đối với chủ thượng, tuyệt đối không thể có bất kỳ sai lầm nào!

Mạc Tu gật đầu:

- Hiểu rõ! Ta đây đi an bài một chút!

Nói xong, hắn quay người rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận