Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3165: Chỉ có thể thoả hiệp

Chương 3165: Chỉ có thể thoả hiệp

Diệp Thần!

Diệp Huyền quay đầu nhìn về phía kiếm tu: "Đại ca, ngươi cảm thấy Diệp Thần này thế nào?"

Kiếm tu đáp: "Vẫn hơi yếu đấy!"

Mọi người: "..."

Diệp Huyền lắc đầu cười, xem ra trên đời này ngoại trừ cha và Thanh Nhi ra, sợ là rất khó tìm được người nào có thể khiến vị đại ca này nhìn thẳng!

Đột nhiên kiếm tu dừng bước, mỉm cười nói: "Đến lúc chia tay rồi!"

Diệp Huyền vội vàng hỏi: "Đại ca định đi đâu thế?"

Kiếm tu cười đáp: "Chúng ta đợi ngươi!"

Thế là đi rồi?

Nói đến đây, hắn ta lại không nói iếp nữa.

Diệp Huyền hơi hoang mang!

Sắc mặt của Kiếm Minh và đám người Bạch Y ở bên cạnh đều trở nên kỳ quái.

Lúc này, Bạch Y ở bên cạnh đột nhiên nói: "Thiếu chủ, còn có chuyện gì cần chúng ta làm nữa không?"

Kiếm tu mỉm cười: "Đi tìm một người có thể giết ta!"

Còn chưa nói xong đã đi mất?

Kiếm tu liếc mắt nhìn Diệp Huyền, cười bảo: "Tiểu gia hỏa, thật ra ngươi chính là người có hy vọng nhất, ngươi..."

Diệp Huyền: "..."

Nói xong, hắn ta trực tiếp hóa thành một đạo kiếm quang biến mất ở cuối tận cùng tinh không.

Bạch Y khẽ hành lễ: "Thiếu chủ cứ việc dặn dò!"

Diệp Huyền vội vàng hỏi: "Đại ca, ngươi nói vậy là có ý gì?"

Diệp Huyền cười bảo: "Tạm thời không vội, ta muốn thích ứng với cảnh giới hiện tại trước đã!"

Diệp Huyền cạn lời vô cùng.

Diệp Huyền thu hồi suy nghĩ, hắn im lặng một lúc rồi mới đáp: "Có!"

Từ một mức độ nào đó mà nói thì hắn đã sở hữu hết mọi thứ của Diệp Thần ngày xưa, nhưng hắn vẫn là Diệp Huyền, còn Diệp Thần đã hoàn toàn biến mất!

Ở đây có sự khác biệt!

Một tháng sau!

Diệp Huyền ngồi khoanh chân dưới đất, hai mắt từ từ nhắm lại.

Chuyện này thật quá kích thích!

Bạch Y gật đầu: "Chúng ta sẽ hộ pháp cho thiếu chủ!"

Tiểu tháp trầm giọng đáp: "Chắc chắn tiểu chủ ngươi có hào quang nam chính!"

Diệp Huyền có hơi tò mò: "Ngươi chắc chắn cái gì?"

Lúc này, tiểu tháp trong cơ thể hắn đột nhiên nói: "Ôi... tiểu chủ, bây giờ ta lại càng chắc chắn hơn rồi!"

Bây giờ hắn cần phải thích ứng với cảnh giới hiện giờ của mình một cách nhanh nhất có thể, phải biết rằng, tu vi hiện tại của hắn là tu vi mà Diệp Thần tặng cho hắn, chứ không phải thứ mà chính bản thân hắn tu luyện ra.

Trong tinh không, Diệp Huyền đứng dậy liếc mắt nhìn cơ thể của mình, lúc này hắn đã xuất hiện sự thay đổi nghiêng trời lệch đất rồi!

Đăng Thiên cảnh!

Hiện tại hắn cũng cảm thấy như đang nằm mơ vậy, vèo một cái mà mình đã đạt đến Đăng Thiên cảnh rồi!

Chẳng qua cũng còn may, ngoại trừ ý thức bản thân ra thì Diệp Thần đã tặng hết tất cả mọi thứ lại cho hắn!

Mẫu tử tranh chấp, Diệp Huyền hắn lại được lời!

Nói một cách đơn giản thì lần này hắn lời to rồi!

Cũng chính vì như thế mà hắn chỉ cần hấp thụ và thích ứng thôi!

Diệp Huyền: "...

Tiểu tháp lại nói: "Sau khi ngươi tới Diệp tộc gần như chẳng cần làm một cái gì hết, sau đó đột nhiên đạt đến Đăng Thiên cảnh! Ngươi... ngươi như thế là hơi quá đáng rồi đấy nhé!"

Diệp Huyền lập tức sa sầm mặt mũi!

Lúc này, Bạch Y ở bên cạnh đột nhiên nói: "Chúc mừng thiếu chủ!"

Diệp Huyền lắc đầu cười: "Có được quá dễ dàng chỉ sợ không phải chuyện hay!"

Nghe vậy, trong ánh mắt của Bạch Y lóe lên vẻ ngạc nhiên.

Thật ra, nàng cũng muốn nhắc nhở Diệp Huyền một chút nhưng lại không tiện nói, có điều, nàng không ngờ bản thân hắn lại tự ý thức được!

Diệp Huyền có thể nói là đúng chuẩn một bước lên mây, mà một bước lên Đăng Thiên cảnh này thật sự chưa chắc đã phải là chuyện tốt!

Vì có được nó quá dễ dàng!

Cũng sẽ uy hiếp đến địa vị của Tiêu tộc!

Nếu hắn tiến vào Vĩnh Sinh Giới, không thể nghi ngờ gì toàn bộ bố cục thế lực trong Vĩnh Sinh Giới sẽ xuất hiện sự thay đổi nghiêng trời lệch đất!

Thật ra, hắn ta cũng hơi sợ Diệp Huyền sẽ tiến vào Vĩnh Sinh Giới!

Đây là đang thăm dò!

Tiêu Thiên cười ha ha, sau đó hỏi: "Không biết tiếp theo đây, Diệp tiểu hữu đã có đự định gì chưa?"

Diệp Huyền cười bảo: "Cho dù thế nào thì ta vẫn sẽ nhớ ân huệ này!"

Trên một bậc thềm đá nào đó, Diệp Lăng Thiên lặng lẽ ngồi, lúc này, nàng ta đã khôi phục lại nhục thân rồi.

Nàng ta cứ ngồi như thế, trong tay là người gỗ nhỏ mà Diệp Thần để lại...

Diệp Lăng Thiên nhìn phía xa, dần dần, mái tóc của nàng ta bắt đầu từ từ biến trắng, chưa bao lâu mà mái tóc đen nhánh kia đã biến thành màu trắng như tuyết...

Tiêu Giới.

Một mình Diệp Huyền tới Tiêu Giới, hắn vừa bước vào đã có một lão giả xuất hiện trước mặt hắn.

Người tới chính là tộc trưởng của Tiêu tộc – Tiêu Thiên!

Trông thấy Diệp Huyền, Tiêu Thiên cười ha ha: 'Diệp tiểu hữu, chúc mừng nhé!"

Diệp Huyền ôm quyền: "Cảm ơn sự giúp đỡ của Tiêu Thiên tiền bối trước đó!"

Tiêu Thiên lại lắc đầu: "Tiểu hữu khách sáo rồi! Nói thẳng ra thì ta cũng chỉ đang giúp Tiêu tộc mà thôi!"

Diệp tộc.

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về phía xa xôi, nhẹ giọng nói: "Ta phải thay đổi một vài chuyện..."

Bạch Y cũng nói: "Thiếu chủ cứ nói!"

Ngô Giang cười đáp: "Thiếu chủ cứ việc dặn dò là được!"

Diệp Huyền cười nói: "Mặc kệ đi! Các vị, có khả năng ta vẫn còn một vài chuyện cần nhờ các vị giúp đỡ, không biết các vị có tiện không?"

Lúc này, Ngô Giang ở bên cạnh chợt cười bảo: "Thiếu chủ có thể ý thức được, vậy vấn đề cũng không lớn cho lắm đâu!"

Đương nhiên, nếu Diệp Huyền thật sự muốn tiến vào Vĩnh Sinh Giới thì Tiêu tộc cũng không có bất cứ suy nghĩ gì khác, mà chỉ có thể chọn thân thiện với hắn thôi!

Thế lực sau lưng hắn quá khủng khiếp!

Không nói kiếm tu trung niên lớn mạnh kia mà chỉ nói mấy cường giả Kiếm Minh phía sau hắn hiện giờ đã đủ để càn quét khắp toàn bộ Vĩnh Sinh Giới rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận