Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 611: Xã Tắc Ấn, Hám Thiên Phủ!

Trong tháp!

Diệp Huyền hoàn toàn bối rối.

Bởi vì tòa tháp này chính là Giới Ngục tháp trong cơ thể hắn!

Chỉ có điều, khiến Diệp Huyền khá nghi hoặc là, trên đỉnh tòa tháp trong tranh vẽ không có ba thanh kiếm!

Còn ngoài ra, mọi thứ đều giống hệt Giới Ngục tháp!

Cái này quá trùng hợp!

Quan trọng nhất là, người vẽ bức tranh này là ai?

Làm sao đối phương biết Giới Ngục tháp?

Tâm thần Diệp Huyền chìm vào trong Giới Ngục tháp, sau đó dùng thần thức nhìn quanh tầng năm. Trong tầng năm như bị thứ gì đó ngăn cản, thân trí của hắn không vào được!

- Tiểu Linh Nhi, ngươi từng tới tầng năm chưa?

Trong tranh không viết ở tầng thứ mấy, chỉ viết trong Giới Ngục tháp!

Diệp Huyền cười hì hì:

Bởi vậy, rất rõ ràng, người vẽ bức tranh này thật không đơn giản!

Diệp Huyền vội vàng hỏi:

Hơn nữa, trên đỉnh tòa tháp trong bức tranh không có ba thanh kiếm, nói cách khác, bức tranh này vẽ tòa tháp từ trước khi gặp biến cố!

Tiểu Linh Nhi nhìn sang Diệp Huyền:

Diệp Huyền ngừng suy nghĩ, giờ việc khiến hắn tò mò hơn là ba món bảo vật này trong Giới Ngục tháp, ở tầng thứ mấy?

Phải biết, tòa tháp biến thành như hiện tại là do từng bị trọng thương!

Dường như nghĩ đến đều gì, Diệp Huyền đột nhiên tìm tới Tiểu Linh Nhi. Tiểu Linh Nhi đang ôm một viên linh quả gặm lấy gặm để, thi thoảng lại lúc lắc cái đầu, rất đáng yêu.

Tiểu Linh Nhi nghĩ cả nửa ngày rồi mới lắc đầu:

Tầng thứ năm?

- Ta cũng không biết!

- Chưa từng tới!

- Vậy ngươi có thể tới đó không?

Tiểu Linh Nhi gật cái đầu nhỏ, sau đó biến mất trước mặt Diệp Huyền.

Diệp Huyền vội vàng gật đầu:

- Sao vậy?

Lúc này, Tiểu Linh Nhi ngẩng đầu lên nhìn hắn:

- Đáng sợ quá...

Diệp Huyền mặt đen lại, ngươi không biết sao phải nghĩ tới nửa ngày!

Diệp Huyền:

- Tốt xấu gì cũng là bản nguyên chi linh của một thế giới, hơn nữa còn là bản nguyên chi linh đặc biệt, linh thể mạnh mẽ như vậy, sao ngươi lại nhát gan thế?

Lúc này giọng nói của Giản Tự Tại đột nhiên vang lên:

- Ta tới thử nhé?

Tiểu Linh Nhi nhìn về phía Diệp Huyền, run rẩy nói:

- Đen... rất đen... mắt... mắt đỏ đỏ...

Nói xong nàng lao vào trong lòng Diệp Huyền, khóc nức nở:

- Đi xem thử đi! Ừm, phải cẩn thận, nếu cảm thấy sẽ nguy hiểm thì đừng đi vào!

Diệp Huyền vội vàng hỏi:

Còn nàng lúc này, sắc mặt đã tái nhợt, thân thể run rẩy...

Một lát sau, Tiểu Linh Nhi lại xuất hiện.

“...”

Diệp Huyền nhẹ nhàng ôm lấy Tiểu Linh Nhi, rốt cuộc con bé thấy cái gì?

Một lát sau, Diệp Huyền quyết định không quan tâm tới lầu năm nữa, bởi vì hiện giờ hắn còn chưa giải quyết được lầu bốn kia mà!

Việc khẩn cấp trước mắt của hắn là ứng phó với hành động trả thù của Độc Cô gia và Vân gia!

Bởi vì hắn biết rõ, mọi chuyện không thể lừa nổi, chắc chắn đối phương sẽ đến báo thù.

Sau khi an ủi Tiểu Linh Nhi, Diệp Huyền rời khỏi Giới Ngục tháp.

Còn lúc này giọng nói của Giản Tự Tại lại vang lên:

- Món bảo bối thứ nhất trên bức tranh của ngươi, cái Xã Tắc ấn gì đó, ta biết vị trí cụ thể của nó ở đâu!

Diệp Huyền lạnh nhạt nói:

- Đúng là ta đã động tâm, thế nhưng Giản Tự Tại, người nổi tiếng không nói tiếng lóng, ta không tin ngươi!

Diệp Huyền vẫn lắc đầu:

- Nếu ngươi nhận được ấn này sẽ có lợi ích rất lớn đối với cá nhân ngươi. Hơn nữa, theo ta được biết, trong ấn này còn có Chư Thần Hoàng Hôn mà vị thần hoàng đó từng mặc. Nếu ngươi nhận được Chư Thần Hoàng Hôn này, với cảnh giới của ngươi hiện giờ, cho dù là cảnh giới vô thượng kia, ngươi cũng có thể tùy ý chém giết.

Giản Tự Tại lại nói:

Không thể có tư tưởng ỷ lại được!

Đúng như Giản Tự Tại nói, mình không thể dựa vào Kiếm Tiên tỷ tỷ được!

- Xã Tắc ấn là do Thần Hoàng của Thiên Khải tinh vực dùng khí của núi non sông ngòi và nhật nguyệt tinh thần Thiên Khải tinh vực ngưng tụ thành. Có được ấn này là có thể trấn áp yêu tà, tụ tập khí của núi non sông ngòi, tụ tập khí của nhật nguyệt tinh thần. Quan trọng nhất là trong ấn này có truyền thừa của Thần Hoàng vô địch hậu thế. Năm xưa người này tự sáng tạo ra vương đạo chi quyền và Vô Địch Kim Thân, có thể nói là đắp khắp cả chư thiên không địch thủ.

Diệp Huyền lạnh nhạt nói:

- Có lợi hại bằng Kiếm Tiên tỷ tỷ của ta không?’

Giản Tự Tại im lặng.

Diệp Huyền hừ lạnh một tiếng:

- Không chứ gì?

Giản Tự Tại lạnh nhạt đáp:

- Ngươi đắc ý cái gì? Có phải ngươi lợi hại đâu! Còn nữa, vì sao ngươi cứ nghĩ tới chuyện dựa vào người khác? Nếu nàng không về được chẳng lẽ ngươi cứ chờ chết à?

Diệp Huyền im lặng.

Giản Tự Tại nói:

- Ngươi không có lòng tốt như vậy, ngươi bảo ta đi ìm chắc lại định tìm cách bẫy chết ta!

Diệp Huyền lạnh giọng đáp:

- Ngươi không muốn à?

Giản Tự Tại cười nói:

- Ngươi định để ta đi tìm phải không?

Giản Tự Tại lạnh nhạt nói:

- Ta biết ngươi không tin ta, thế nhưng ngươi không nghĩ cho mình, chẳng lẽ cũng không nghĩ cho muội muội ngươi?

Diệp Huyền nhíu mày nói:

- Có ý gì?

Giản Tự Tại cười lạnh:

- Ngươi có thể bỏ trốn thế nhưng Độc Cô gia và Vân gia sẽ bỏ qua cho muội muội ngươi ư? Còn nếu bọn họ gây áp lực với Đạo Nhất học viện, ngươi cảm thấy Đạo Nhất học viện sẽ liều mạng với hai nhà này vì muội muội của ngươi ư? Ngươi nghĩ bọn họ có làm vậy không?

Diệp Huyền im lặng, vẻ mặt rất khó coi.

Giản Tự Tại lại nói:

- Bọn họ không tự gánh được bản thân mình, làm sao giữ được muội muội của ngươi? Còn nữa, trên người ngươi có trọng bỏng, đến lúc đó sẽ có một số cường giả vượt qua mức ngươi biết tới tìm ngươi. Khi đó ngươi định làm thế nào? Chẳng lẽ ngươi muốn nàng bảo vệ ngươi cả đời à?

Diệp Huyền im lặng một lát, sau đó nói:

- Ngươi cứ muốn ta tìm Xã Tắc ấn này, mục đích của ngươi là gì?

Giản Tự Tại cười nói:

- Yên tâm, lần này mục đích của ta không phải muốn ngươi chết, ngược lại ta còn hy vọng ngươi có thể nhận được ấn này. Bởi vì ấn này hữu dụng với ta, đó là mục đích của ta.

Diệp Huyền hỏi:

- Chỉ thế thôi à?

Giản Tự Tại lạnh nhạt nói:

- Nếu ngươi không tin thì đừng có đi là được, dẫu sao ta cũng đợi được, còn ngươi, có lẽ chẳng đợi được đâu.

Diệp Huyền suy nghĩ một hồi lâu sau đó nói:

- Giản cô nương, ngươi dẫn đường đi!

Cuối cùng hắn vẫn quyết định đi tìm.

Đúng như Giản Tự Tại đã nói, hắn không thể đem tương lai của mình và muội muội đặt vào người khác được, hắn cũng không muốn liên lụy tới Đạo Nhất học viện.

Còn nếu muốn tự vệ, nếu muốn sinh sống trên thế giới này, vậy nhất định phải mạnh lên!

Còn Giản Tự Tại, đương nhiên hắn không hoàn toan tin tưởng, hắn luôn luôn lưu lại chút đề phòng với nữ nhân này!

So với Giản Tự Tại, hắn đột nhiên cảm thấy đại thần tầng hai vẫn rất tốt, tuy tính khí nóng nảy nhưng nàng không dùng âm mưu! Còn Giản Tự Tại tuy thể hiện tính tình rất tốt nhưng thực chất vô cùng nham hiểm.

Diệp Huyền nhanh chóng trở về Đạo Nhất thành, sau đó mua một chiếc Tinh Vân hạm, không bao lâu sau hắn đã tiến vào tinh không mịt mờ...

...
Bạn cần đăng nhập để bình luận