Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 787: Học, Sao Không Học!

Hiện tại, toàn bộ thân thể Diệp Huyền nóng như lửa đốt, trong người hắn, máu Thần Vương đang bị thôn phệ!

Sau lưng Diệp Huyền, gương mặt Thần Vương lộ ra thần sắc không dám tin.

Cứ như vậy, kéo dài khoảng nửa canh giờ, Diệp Huyền mới cảm giác khá hơn một chút.

Vào lúc này, hắn cảm giác trong thân thể của mình ẩn giấu một cỗ lực lượng khổng lồ!

Dường như nghĩ đến cái gì, hắn quay đầu nhìn sang Thần Vương:

- Máu ta bị đổi rồi?

Thần Vương nhìn hắn, không nói gì.

Lúc này, giọng nói của Tiểu Hồn vang lên trong đầu Diệp Huyền.

Diệp Huyền: . . .

Diệp Huyền vội vàng xem xét thân thể, quả nhiên, thân thể hắn đang nhúc nhích!

Tiểu Hồn nói:

- Máu của ngươi cũng không bị đổi đi, ngược lại, máu của ngươi thôn phệ máu hắn, thân thể đang phát sinh biến hóa. . .

Diệp Huyền ngây người, sau đó hỏi:

- Tổ tiên của ngươi có xuất hiện qua cường giả gì không?

- Tiểu chủ. . . . Máu của hắn bị ngươi thôn phệ!

Diệp Huyền nhìn sang Thần Vương, Thần Vương hiện tại đã bình tĩnh trở lại.

- Có ý gì?

- Thôn phệ?

Tiểu Hồn lại nói:

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó lắc đầu:

- Đúng đấy, sau khi máu của hắn tiến vào trong cơ thể tiểu chủ, đánh không lại máu của ngươi, bị máu của ngươi thôn phệ.

- Không biết.

Diệp Huyền đang muốn nói chuyện, Thần Vương lại nói:

Tổ tiên?

- Tiểu chủ, máu Thần Vương phi thường lợi hại, máu của ngươi có thể thôn phệ máu hắn, là thật sự rất lợi hại! Hoặc là phụ thân tiểu chủ ngài rất lợi hại, hoặc là tổ tiên tiểu chủ rất lợi hại.

- Lực lượng huyết mạch của ngươi rất mạnh, là rất mạnh, nhưng mà huyết mạch này bị ẩn giấu, ngươi vẫn chưa kích phát nó.

Lúc này, Thần Vương đột nhiên nói:

Đối với Diệp gia lịch sử, hắn biết đến rất ít!

Thần Vương nói:

Tổ tiên Diệp gia chưa từng xuất hiện cường giả gì, hắn thật không biết!

Thần Vương lại nói:

Diệp Huyền: . . .

- Yên tâm, ngươi vẫn là ngươi, máu của ta không thể áp chế huyết mạch ban đầu của ngươi, hiện tại đã trở thành chất dinh dưỡng.

Thần Vương nhìn Diệp Huyền, vẻ mặt đầy phức tạp, nói:

- Ngươi đã hấp thu máu của ta, hiện tại máu của ta đang cải tạo thân thể ngươi, ngươi ngồi xuống, ta truyền cho ngươi Thần Huyết công!

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Tiền bối, máu huyết cải tạo thân thể của ta. . . .

Tiểu Hồn cũng nói:

Đối với huyết mạch, sợ rằng chỉ có mẫu thân Độc Cô Huyên biết, xem ra có thời gian phải hỏi nàng một chút.

Diệp Huyền yên lặng.

Huyết mạch!

- Ngồi xếp bằng xuống, ta dạy cho ngươi làm thế nào hấp thu huyết mạch của ta, đồng thời truyền thụ cho ngươi Thần Huyết công!

Diệp Huyền gật đầu, sau đó ngồi xếp bằng dưới đất.

Lúc này, giọng nói của Thần Vương vang lên trong đầu hắn, nói:

- Máu, chính là căn bản của người, nó có tiềm lực vô cùng vô tận, nếu có thể phát huy tiềm lực của nó, uy lực vô tận!

Diệp Huyền hỏi:

- Máu?

Thần Vương nói:

- Thần Huyết công, chính là thuật cấm kỵ của Thần tộc ta, người bình thường không thể khống chế!

Diệp Huyền hỏi:

Thần Vương gật đầu, nói:

- Tiền bối, Thần Huyết công này chính là lực lượng Tu La?

Diệp Huyền vội hỏi:

Lực lượng Tu La?

Có thể nói, chỉ cần hắn liên tục giết người, liền có thể thu hoạch lực lượng liên tục không ngừng!

Tổng kết bằng một câu đơn giản chính là, chỉ cần có đầy đủ huyết dịch, lực lượng của hắn sẽ vô cùng vô tận!

Bại hoàn toàn!

Huyết mạch Thần Hoàng lại bại hoàn toàn!

Đó là nguyên nhân vì sao hắn không tức giận, ngược lại còn muốn lôi kéo Diệp Huyền!

Người có được huyết mạch như thế, lai lịch nhất định không đơn giản.

Thần tộc hiện tại, thêm một kẻ địch, không bằng thêm một bằng hữu!

Một lúc sau, gương mặt Diệp Huyền dần dần ngưng trọng.

Bởi vì hắn phát hiện, Thần Huyết công thật sự rất kinh khủng.

Khống huyết!

Thần Huyết công có thể điều khiển huyết dịch, hơn nữa còn có khả năng thôn phệ huyết dịch, liên tục không ngừng bổ dưỡng tự thân.

Hắn biết rõ huyết mạch chi lực của hắn đạt đến cấp bậc gì, máu của hắn chính là huyết mạch Thần Hoàng thuần kiết, nhưng mà, lại bị máu của Diệp Huyền áp chế, hơn nữa còn thôn phệ. . .

Có thể làm cho Thần Vương nói ra câu này, sắc mặt của hắn đã ngưng trọng.

Rất mạnh!

- Có thể! Thần Huyết công vô cùng cường đại, nhưng lại có một tai hại trí mạng, chính là huyết mạch chi lực, nếu như huyết mạch chi lực đối phương mạnh mẽ hơn ngươi, ngươi dùng thần công này chính là tự tìm cái chết! Bởi vậy, muốn học công này, huyết mạch tự thân nhất định phải đủ mạnh, mà huyết mạch chi lực của ngươi. . . Rất mạnh.

Thần Vương nói:

- Ta có thể khống chế không?

- Tại năm đó, ngoại tộc thật sự gọi nó là lực lượng Tu La, chỉ cần ngươi không ngừng giết người, liền có thể liên tục không ngừng thu hoạch lực lượng huyết dịch, loại tình huống này, trên lý luận mà nói, ngươi vĩnh viễn sẽ không ngã xuống, dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là có đầy đủ máu tươi.

Nói đến đây, hắn dừng lại, lại nói:

- Nhưng mà, ngươi phải nhớ lấy, công này còn có một tai hại, chính là hấp thu lực lượng huyết dịch đạt tới trình độ nhất định, sẽ tiến vào trạng thái khát máu.

Diệp Huyền không hiểu,

- Trạng thái khát máu?

Thần Vương giải thích nói:

- Trong trạng thái khát máu, huyết dịch sôi trào, lực lượng sẽ mạnh lên ít nhất mười lần, thế nhưng, loại tình huống này, một khi sơ sẩy, thân thể sẽ không chịu nổi lực lượng huyết dịch của ngươi, thân thể sẽ vỡ nát, hơn nữa, thần trí có thể sẽ bị giết chóc ăn mòn. . .

Sắc mặt Diệp Huyền khó coi, tác dụng phụ của thứ này rất lớn!

Thần Vương đột nhiên nói:

- Nếu ngươi không muốn học, cũng có thể…

Diệp Huyền yên lặng.

Khống huyết!

Nghĩ đến điểm này, trong đầu hắn đột nhiên xuất hiện một ý niệm, sau một khắc, hắn mỉm cười, nói:

- Học, làm sao không học! Xin tiền bối dạy ta!

Thần Vương nhìn thoáng qua Diệp Huyền, khẽ gật đầu, nói:

- Tĩnh khí ngưng thần. . .

Cứ như vậy, Diệp Huyền chậm rãi tiến vào trạng thái không linh.

. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận