Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 790: Long Hồn!

Diệp Huyền nhíu mày, lẩm bẩm:

- Cổ Ma tộc?

Thần Vương khẽ gật đầu, nói thêm:

- Vào năm đó, Cổ Ma tộc là chủng tộc sánh ngang Thần tộc cùng Minh Tộc, bọn họ mạnh nhất chính là thân thể, phương pháp tu luyện nhục thể của bọn họ rất mạnh.

Diệp Huyền nói khẽ:

- Ta phải đi Cổ Ma tộc sao?

Thần Vương gật đầu, nói:

- Có lẽ Cổ Ma tộc bây giờ cũng xuống dốc, cũng không biết có bị diệt tuyệt hay không. . . Nếu như không có, ngươi có thể đi thử thời vận, có thể đạt được phương pháp luyện thể truyền thừa của bọn họ hay không, phải xem vận số của chính ngươi.

Nhận ủy thác của người, phải làm việc thay người!

- Đi thôi!

Diệp Huyền chân thành nói:

Thần Vương nói:

Thần Vương nói:

Nói xong, hắn quay người rời đi, thế nhưng đi không bao lâu, hắn đột nhiên quay người lại đi tới trước mặt Thần Vương:

Diệp Huyền gật đầu, nói khẽ:

Diệp Huyền ôm quyền:

- Hiện tại ngươi có khả năng rời đi. Nhớ kỹ, chớ có quên việc ngươi đáp ứng ta.

- Luôn luôn phải thử một chút!

Nếu Diệp Huyền hắn nhận được chỗ tốt của người ta, đương nhiên sẽ tận lực hoàn thành chuyện đã đáp ứng người ta!

Thần Vương vung tay phải lên, trong nháy mắt, Diệp Huyền đã biến mất không thấy đâu nữa.

- Ta nhất định sẽ dùng hết khả năng!

Diệp Huyền vừa biến mất, dường như Thần Vương nghĩ đến cái gì, nhíu mày lẩm bẩm:

- Tiền bối, cáo từ!

- Tiền. . . Tiền bối, làm sao ra ngoài?

Nhìn thấy Diệp Huyền đi ra, Liên Loan Nhi vội vàng đi đến trước mặt hắn, hỏi:

Vương tọa này có hiệu quả nghịch thiên gì?

Liên Loan Nhi ngây người, sau đó gương mặt trở nên phức tạp!

Sau khi Diệp Huyền đi ra, hắn mới nhớ tới đồ chơi này!

- Xảy ra chuyện gì?

- Thần Vương tọa. . .

Tiểu nữ hài!

- Tiểu nữ hài của ngươi làm!

Liên Loan Nhi thu hồi suy nghĩ, lắc đầu nói:

Phải biết, Thần Vương tọa phẩm giai trên cả Trấn Hồn kiếm cùng Thần Vương kiếm!

Thông qua rồi!

Một nhân loại thông qua thí luyện khó khăn nhất Thần tộc!

Diệp Huyền nhìn bốn phía, nói:

Diệp Huyền rất chờ mong!

- Đúng thế!

Diệp Huyền gật đầu:

- Ngươi thông qua thí luyện rồi?

Diệp Huyền hơi giật mình, rất nhanh, hắn hiểu Liên Loan Nhi nói tới là ai!

Tiểu Linh Nhi!

Tại sao gia hỏa này chạy ra ngoài?

Lúc này, Đế Khuyển nói:

- Nàng tới tìm ngươi. . . Nàng cầm thanh kiếm kia đuổi theo cái ghế suốt hai canh giờ.

Nói đến đây, nó nhìn về phía Diệp Huyền:

- Nàng hiện tại đã biết mình rất biết đánh nhau, ngươi cần phải cẩn thận một chút!

Diệp Huyền: . . .

Lúc này, Ma Sư cách đó không xa lại nói:

- Triệu tập tất cả người Thần tộc tới đây, đặc biệt là thế hệ tuổi trẻ của Thần tộc, tất cả đều phải tới!

Diệp Huyền quay người nhìn Liên Loan Nhi, nói:

- Lão phu không còn ý gì khác, ta chẳng qua cảm thấy tò mò!

Nhìn thấy cảnh này, Ma Sư giật mình, hắn vội vàng nói:

Diệp Huyền cười lạnh.

- Không. . . Làm sao có thể. . . Tại sao Thần Hoàng lại mang truyền thừa giao cho người ngoài. . .

Diệp Huyền gật đầu, sau đó nhìn Ma Sư, nói:

- Cần ta chứng minh với ngươi sao?

Ma Sư cũng nhìn Diệp Huyền, đáp:

- Chứng minh cho lão phu xem!

Diệp Huyền cười nói:

- Được rồi!

Nói xong, hắn mở lòng bàn tay ra, Thần Vương kiếm xuất hiện trong tay hắn.

Nhìn thấy Thần Vương kiếm, gương mặt tất cả cường giả Thần tộc đều thay đổi!

Ma Sư không dám tin nhìn Thần Vương kiếm, lẩm bẩm:

- Ồ!

- Hắn là truyền công trưởng lão của Thần tộc ta.

Liên Loan Nhi nói:

- Hắn là?

Diệp Huyền nhìn Liên Loan Nhi, hỏi:

- Ta không tin ngươi thông qua được thí luyện của Thần tộc ta!

Liên Loan Nhi do dự một chút, sau đó gật đầu, quay người rời đi.

Diệp Huyền nhìn Thần Vương tọa kia, Thần Vương tọa không có chạy trốn, hắn đi đến trước Thần Vương tọa, nói khẽ:

- Nếu như ngươi không muốn ta lấy đi, có thể rời đi!

Hắn không muốn ép buộc Thần Vương tọa, dù sao cũng là thần khí cấp bậc Đạo cảnh!

Thế nhưng, hắn biết, loại tồn tại cấp bậc này, hắn không thể cưỡng ép, bằng không đối phương cắn trả, hắn chết như thế nào cũng không biết!

Thần Vương tọa không có trả lời!

Diệp Huyền cười nói:

- Ngươi không nói lời nào, ta xem như ngươi đáp ứng đi theo ta.

Nói xong, hắn trực tiếp cầm lấy Thần Vương tọa thu vào Giới Ngục tháp.

Bên trong Giới Ngục tháp, Tiểu Linh Nhi đang ôm hộp nói thầm liền quay người, lúc nhìn xuống Giới Ngục tháp, nàng biến sắc, ngay sau đó nàng trực tiếp chạy ra ngoài, thế nhưng rất nhanh lại chạy trở về!

Nhưng lần này, trong tay nàng có thêm một thanh kiếm!

Thần Vương tọa: . . .

Bên ngoài Giới Ngục tháp.

Cũng không lâu lắm, Liên Loan Nhi dẫn theo một đám người đi tới trước mặt Diệp Huyền.

Gần một vạn người, già trẻ đều có.

Tất cả người Thần tộc đều nhìn Diệp Huyền, trong mắt rất nhiều người, không che giấu thần sắc khinh thường của mình.

Nhìn thấy việc này, Đế Khuyển lắc đầu.

Một người, cao ngạo có khả năng!

Chỉ cần ngươi có đủ thực lực, lỗ mũi của ngươi chỉ lên trời cũng được. Thế nhưng, không có thực lực còn kiêu ngạo, đó chính là kẻ đần độn, đặc biệt là cao ngạo trước mặt người lợi hại hơn ngươi!

Trị!

Đế Khuyển biết, Thần tộc nhất định phải sửa trị, chỉ có như vậy, có lẽ Thần tộc còn có chút hi vọng!

Diệp Huyền nhìn mọi người, sau đó nói:

- Ta là nhân loại.

Nghe vậy, mọi người phía dưới đều xôn xao.

Trong đó, khinh thường trong mắt rất nhiều người Thần tộc càng không che giấu chút nào.

Diệp Huyền nhếch miệng cười một tiếng, nói:

- Thế nhưng hiện tại, ta là vương của Thần tộc các ngươi!

- Dựa vào cái gì?

Lúc này, một tên nam tử Thần tộc đi ra, hắn lạnh lùng nhìn Diệp Huyền, khinh thường nói:

- Ngươi là một nhân loại dựa vào cái gì làm vương Thần tộc chúng ta?

Diệp Huyền nhìn nam tử kia, nói:

- Ta biết, các ngươi xem thường nhân loại! Ta phải nói cho các ngươi biết, ta không muốn giết gà dọa khỉ, cũng không muốn giết người lập uy, nhưng nếu cần phải làm vậy, ta khẳng định sẽ làm, cho nên, ở trước mặt ta, các ngươi tốt nhất nên thành thật một chút, bằng không thì. . .

Nam tử cười lạnh nói:

- Bằng không thì như thế nào? Ngươi. . .

Đúng lúc này, nam tử im lặng, ngay sau đó, đầu hắn trực tiếp rớt xuống!

Máu tươi tuôn ra như suối!

Tất cả mọi người đều sửng sốt!

Diệp Huyền nhếch miệng cười nói:

- Bằng không thì cứ như vậy!

Cách đó không xa, Liên Loan Nhi nhìn Diệp Huyền, không nói gì.

- Ngươi dám giết người!

Đúng lúc này, một tên nam tử đột nhiên đi ra, hắn căm tức nhìn Diệp Huyền, còn muốn nói điều gì, thế nhưng trong nháy mắt, đầu hắn cũng bay ra ngoài.

Mọi người: “. . .”
Bạn cần đăng nhập để bình luận