Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3874. Ngươi không có tư cách! (2)



Chương 3874. Ngươi không có tư cách! (2)




Mặt Diệp Huyền đen lại.
Nam Ninh không trả lời câu hỏi này, nàng đưa Diệp Huyền tới trước cổng thành. Nàng xòe tay ra, một cái túi nho nhỏ bay đến chỗ thủ vệ trước cổng thành.
Thủ vệ này thu lấy chiếc túi rồi cho qua.
Sau khi vào thành, Nam Ninh đột nhiên nói: “Ở đây, ngươi có thể gây chuyện, nhưng đừng gây chuyện với người Cổ tộc. Chọc vào người Cổ tộc…”
Diệp Huyền đột nhiên hỏi: “Bọn họ chọc vào ta thì ta phải thế nào?”
Nam Ninh nhìn hắn: “Nếu như ngươi có chỗ dựa và còn mạnh hơn cả Cổ tộc, vậy thì ngươi cứ giết chết bọn họ!”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi gật đầu: “Hiểu rồi!”
Nam Ninh nói: “Hiểu là tốt, ở đây tốt nhất ngươi khiêm tốn một chút!”
Nói đoạn, nàng bèn nhanh chóng đi về phía xa.
Tiểu tháp đột nhiên nói: “Tiểu chủ, ta thấy cái hiểu của ngươi với cái hiểu của nàng ta khác nhau lắm! Các ngươi có cần nói chuyện lại không?”
Diệp Huyền: “…”
Không lâu sau, Nam Ninh đưa Diệp Huyền tới trước một tòa tiểu lâu. Tòa tiểu lâu này không cao, chỉ có ba tầng.
Sau khi tiến vào tiểu lâu, một nữ tử thanh tú ra đón. Nàng hành lễ với Nam Ninh: “Đoàn trưởng!”
Nam Ninh khẽ gật đầu, sau đó đưa Diệp Huyền vào trong. Rất nhanh sau đó, Nam Ninh đưa hắn tới một tòa lâu các. Nhìn từ cửa sổ của tòa lâu các này có thể trông thấy đường phố bên dưới, phong cảnh rất đẹp.
Nam Ninh ngồi xuống, nàng nhìn Diệp Huyền: “Có thể nói về mục đích tới đây của ngươi không?”
Diệp Huyền ngồi phía đối diện với nàng, hắn nói: “Muốn tìm những cường giả mạnh hơn!”
Nam Ninh nhìn hắn mà không lên tiếng.
Diệp Huyền mỉm cười: “Nam Ninh cô nương, đừng nhìn ta như vậy, ta ngại đó!”
Tiểu tháp: “…”
Nam Ninh trầm mặc một hồi rồi nói: “Diệp công tử, ta không nhìn thấu ngươi!”
Diệp Huyền khẽ cười: “Nam Ninh cô nương, tại sao ta cứ thấy ngươi rất phòng bị ta nhỉ?”
Nam Ninh nhìn hắn: “Ngươi không phải người thường, thế nhưng ngươi lại cho ta cảm giác ngươi đang chém gió… Ta thật sự không hiểu nổi ngươi, rốt cuộc ngươi đỉnh thật hay chỉ đang chém gió?”
Diệp Huyền: “…”
Lúc này, nữ tử thanh tú hồi nãy bưng hai ly trà lên. Nàng đặt trà lên bàn rồi lặng lẽ lui ra.
Diệp Huyền liếc nhìn nữ tử thanh tú. Hắn phát hiện thực lực của nàng cũng là Hóa Tự Tại!
Hóa Tự Tại!
Mẹ kiếp!
Nơi này Hóa Tự Tại đông như kiến hả?
Diệp Huyền thấy hơi đau đầu.
Lúc này, Nam Ninh lại bảo: “Diệp công tử, rốt cuộc ngươi là ai? Từ đâu tới?”
Diệp Huyền mỉm cười, sau đó nói: “Nam Ninh cô nương, tại sao ngươi tò mò về ta như vậy?”
Nam Ninh chỉ vào thanh kiếm của hắn: “Kiếm của ngươi rất không tầm thường!”
Diệp Huyền chớp mắt: “Nam Ninh cô nương, ta chỉ đơn giản muốn tìm hiểu về Lục Giới. Nếu như ngươi không muốn thì cũng không sao, ta đi hỏi người khác!”
Nói đoạn, hắn bèn đứng dậy chuẩn bị rời đi.
Nam Ninh nhíu mày: “Diệp công tử!”
Diệp Huyền không quan tâm đến nàng mà đi thẳng ra bên ngoài. Mà lúc này, nữ tử thanh tú vừa nãy đột nhiên chặn trước mặt hắn. Nàng nhìn thẳng vào Diệp Huyền: “Đoàn trưởng đang gọi ngươi!”
Diệp Huyền nhìn đối phương: “Tránh ra!”
Nữ tử thanh tú nhìn chằm chằm vào hắn, nàng không muốn tránh ra. Không chỉ có vậy, trong mắt nàng còn chứa đựng vẻ miệt thị, như kiểu loài người nhìn con kiến vậy.
Diệp Huyền đột nhiên đẩy ngón tay cái.
Uỳnh!
Thanh Huyền Kiếm ra khỏi vỏ!
Khi kiếm ra khỏi vỏ, nữ tử thanh tú lập tức híp mắt. Nàng không ngờ Diệp Huyền lại ra tay ở nơi này. Có điều phản ứng của nàng cũng rất nhanh. Nàng đánh một chưởng, một chưởng này rất nhẹ, như thể bông vậy.
Uỳnh!
Một mảng kiếm quang bùng phát, chỉ trong chốc lát cả tòa lâu các như muốn sụp đổ. Còn nữ tử thanh tú kia thì bị kiếm của Diệp Huyền chém bay vào vực thẳm thời không. Không những vậy, cánh tay vừa đánh chưởng về phía Diệp Huyền của nàng cũng nứt toác!
Một kiếm đã phá nát tay nàng!
Nữ tử thanh tú sững sờ, nàng không ngờ tay phải của mình lại đi tong như vậy!
“Diệp Huyền!”
Lúc này, Nam Ninh bỗng xuất hiện trước mặt hắn và nhìn chằm chằm vào hắn: “Ngươi có ý gì hả?”
Vẻ mặt Diệp Huyền bình tĩnh: “Nam Ninh cô nương, ta tới đây với ngươi chỉ muốn hỏi thăm Lục Giới từ ngươi chứ không phải để ngươi chất vấn. Đương nhiên, nếu như ngươi không muốn nói thì ta cũng không bắt ép, nhưng người của ngươi chặn ta làm gì? Nàng ta muốn làm gì hả?”
Nam Ninh nhìn chằm chằm vào hắn: “Thế ngươi cũng động thủ?”
Diệp Huyền gật đầu: “Có vấn đề gì sao?”
Nam Ninh nhìn Diệp Huyền, nàng híp mắt lại. Trong đôi mắt nàng là vẻ rét lạnh.
Diệp Huyền đi tới trước mặt đối phương, hắn khẽ cười: “Nam Ninh cô nương, nói thật thì ta không biết tại sao sự việc lại tiến triển thành thế này! Thật đấy, ta chỉ đơn giản muốn nghe ngóng về Lục Giới từ các ngươi thôi, đương nhiên mọi người nếu có thể làm bạn là tốt nhất. Nhưng hiện giờ xem ra không được rồi!”
Nói đoạn, hắn bèn liếc nhìn nữ tử thanh tú: “Ta rất không thích ánh mắt của ngươi, với cả ngươi không có tư cách dùng ánh mắt đó nhìn ta. Lần sau nếu còn dùng ánh mắt đó nhìn ta, tin ta đi, đó sẽ là lần cuối cùng ngươi được nhìn trên đời này!”
Nói đoạn, hắn bèn quay người rời đi.
Hết chương 3874.



Bạn cần đăng nhập để bình luận