Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3047: Quá đã

Nhị Nha ở bên cạnh nhìn kiếm tu nam tử với vẻ thương hại. Người ngứa mắt Dương gia nhiều lắm, thế nhưng mộ mấy người này mọc cỏ cao cả ba trượng rồi!

Tiểu Bạch thì tiếp tục liếm kẹo hồ lô, chẳng buồn quan tâm đến chuyện gì cả!

Thanh sam nam tử quay đầu nhìn Diệp Huyền rồi mỉm cười: "Có người ngứa mắt cha ngươi kìa, ngươi không tỏ thái độ gì hả?"

Diệp Huyền chỉ nói: "Ta có thể nói mình cũng ngứa mắt ngươi không?"

Thanh sam nam tử lắc đầu: "Cái tên nghịch tử nhà ngươi!"

Diệp Huyền: "..."

Lúc này, kiếm tu nam tử kia bỗng cười: "Nếu các hạ đã là kiếm tu thì tại sao chúng ta không tỉ thí đôi chiêu nhỉ?"

Tỉ thí đôi chiêu!

Thanh sam nam tử mỉm cười: "Không, ý của ta là không cần đôi chiêu, một chiêu thôi là đủ!"

Thanh sam nam tử đang định đứng dậy thì lúc này, Diệp Huyền bỗng cười nói: "Các hạ, nếu cha ta có thể khiến ngươi phục sát đất chỉ bằng một chiêu thì ngươi định làm thế nào?"

Thanh sam nam tử lại lắc đầu.

Kiếm tu nam tử kia cũng ngẩn ra, ngay sau đó hắn ta bật cười lớn: "Hay cho câu một chiêu thôi là đủ. Nam Phong ta tu kiếm đến ngày hôm nay chưa gặp ai ngông cuồng như ngươi! Đúng là nực cười, ha ha..."

Chuyện này cực kì thú vị!

Nam Phong cười nói: "Cược như thế nào?"

Hắn ta vừa dứt lời thì ánh mắt của mọi người đã dổ dồn về phía này!

Nam Phong nhìn hắn: "Tiểu gia hỏa, ngươi thấy đó là điều có thể xảy ra sao? Có thể sao?"

Nhất là kiếm tu mạnh như thế này!

Kiếm tu đấu nhau?

Nghe vậy, mọi người đều sững sờ.

Nghe vậy, thanh sam nam tử không khỏi lên tiếng: "Tại sao lại là ta đi theo hắn ta ba năm chứ không phải ngươi theo hắn ta ba năm?"

Thấy hắn ta lắc đầu, kiếm tu nam tử híp mắt lại: "Ngươi từ chối?"

Diệp Huyền nghiêm túc nói: "Ngươi đánh với hắn ta chứ có phải ta đánh đâu!"

Diệp Huyền mỉm cười: "Hay là cược một ván đi?"

Diệp Huyền nghiêm túc nói: "Nếu như cha ta hạ gục ngươi bằng một chiêu thì ngươi đi theo ta ba năm! Nếu như hắn ta không thể hạ gục ngươi bằng một chiêu thì hắn ta đi theo ngươi ba năm!"

Nói đến đây, hắn bèn nhìn thanh sam nam tử, cố ý nói quá lớn: "Cha à, đừng bảo ngươi phải dùng đến tận hai đường kiếm đấy nhé! Sẽ không đâu nhỉ?"

Thanh sam nam tử liếc nhìn Diệp Huyền, nụ cười của hắn ta dần trở nên thâm sâu.

Nói đoạn, hắn ta bỗng nhiên xuất kiếm!

Đồng ý!

Một kiếm!

Thanh sam nam tử đang định lên tiếng thì lúc này, kiếm tu nam tử kia bỗng bảo: "Ta đồng ý!"

Sao hắn ta lại thất bại rồi?

Đến bản thân kiếm tu nam tử cũng không hiểu!

Rất nhiều người đều đã trông thấy thanh sam nam tử ra tay. Thanh sam nam tử ra tay rất từ từ, thế nhưng bọn họ lại không hiểu vì sao kiếm tu nam tử đã bại trận!

Kiếm tu nam tử nhìn thanh sam nam tử: "Xuất kiếm đi! Ta phải xem xem ngươi đánh bại ta bằng một chiêu như thế nào!"

Khoảnh khắc thanh sam nam tử xuất kiếm, sắc mặt kiếm tu nam tử lập tức thay đổi. Có điều, hắn ta phản ứng rất nhanh, trong tay lập tức xuất hiện thanh kiếm, sau đó cũng chuẩn bị xuất kiếm. Tuy nhiên đúng lúc ấy, một thanh kiếm đã nhắm thẳng vào trán hắn ta!

Bại trận!

Bầu không khí đột nhiên trở nên yên ắng, đến tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy!

Lúc này, Diệp Huyền bình tĩnh nói: "Từ trước đến nay Thanh Nhi chưa từng phải dùng đến hai đường kiếm với người khác! Tiêu Dao đại ca cũng vậy..."

Thanh sam nam tử mỉm cười: "Không cần!"

Nói đoạn, hắn ta bèn quay đầu nhìn kiếm tu nam tử. Kiếm tu nam tử mỉm cười: "Đổi chỗ khác không?"

Thanh sam nam tử giơ ngón cái lên với hắn: "Ngươi lợi hại!"

Rõ ràng kiếm tu kia ra tay rất chậm mà!

Hoa Nhất Y ở bên cạnh nhìn chằm chằm thanh sam nam tử.

Không phải thanh sam nam tử xuất kiếm chậm mà là quá nhanh!

Đây là tốc độ mà nàng chưa từng thấy!

Đây còn là tốc độ của con người không?

Sắc mặt A Mệnh cũng nghiêm nghị vô cùng. Tốc độ của thanh sam nam tử quá nhanh!

Đã hơn xa Thời Gian Duy Độ!

Bỏ xa rất nhiều!

Thanh sam nam tử thu kiếm lại, mỉm cười: "Ngươi thua rồi!"

Nói đoạn, hắn ta lại ngồi xuống, liếc nhìn Diệp Huyền: "Ngươi cứ đợi đó cho ta!"

Sức chiến đấu của hắn ta chắc chắn rất cừ!

Hơn nữa là còn kiếm tu!

Nam Phong là cường giả Bán Bộ Ý cảnh đấy!

Mặc dù Nam Phong không phải đối thủ của cha hắn, tuy nhiên thế gian này có mấy người có thể là đối thủ của cha hắn chứ?

Có thêm một người siêu cấp!

Nam Phong: "..."

Lúc này, Diệp Huyền bỗng nhiên đứng dậy: "Các hạ, ngươi còn nhớ ván cược trước đó của chúng ta chứ?"

Nam Phong liếc nhìn hắn: "Ta nhớ!"

Diệp Huyền nghiêm túc nói: "Có chơi có chịu?"

Nam Phong trầm mặc.

Diệp Huyền mỉm cười: "Ta biết tại sao cha ta lại xuất kiếm nhanh như vậy!"

Nam Phong liếc nhìn hắn: "Ta đi theo ngươi ba năm!"

Diệp Huyền khẽ mỉm cười.

Quá đã!

Thanh sam nam tử chỉ nói: "Ta cũng ngứa mắt ngươi nên ta từ chối trả lời!"

Lúc này, vị kiếm tu nam tử tên Nam Phong kia đột nhiên nói: "Tại sao kiếm của ngươi lại nhanh như vậy?"

Sau này hắn phải cẩn thận hơn thôi, cái lão này có thể sẽ giở trò với cả hắn!

Mẹ kiếp, cha hắn thù dai vậy hả!

Diệp Huyền cũng cạn lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận