Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 829: Miểu Sát

Bên cạnh Diệp Huyền, Bạch Chỉ nói khẽ:

- Thật có lỗi, ta nên sớm nghĩ tới bọn chúng bố trí mai phục tại nơi này.

Diệp Huyền lắc đầu:

- Không có quan hệ gì tới ngươi, là ta chủ quan.

Trên không, lão giả áo bào đen nhìn xuống Diệp Huyền phía dưới:

- Diệp Huyền, ngươi có thấy không, bên cạnh ngươi hiện tại có sáu cường giả Đạo cảnh.

Diệp Huyền nhìn lão giả áo bào đen, người sau lại nói:

- Sáu người này cũng không muốn làm tuyệt, chúng ta chỉ cần món chí bảo trên người của ngươi, giao ra món chí bảo kia, chúng ta lập tức rời đi, tuyệt đối không tổn thương tính mạng của ngươi.

- Ta chỉ muốn nói với các ngươi, bảo vật tuy tốt, nhưng phải có mạng cầm mới được!

Diệp Huyền đang muốn nói chuyện, lầu thứ sáu đột nhiên nói:

- Ngươi đang uy hiếp chúng ta sao?

- Sáu người chúng ta biết sau lưng ngươi có người, ngươi có thể gọi người sau lưng ngươi đi ra, nếu chúng ta thua, chúng ta tuyệt đối sẽ không nhắc lại chuyện bảo vật.

- Chẳng lẽ các ngươi quên kết cục của Tinh chủ hay sao? Các ngươi cũng quên chuyện ở Vị Ương tinh vực?

- Bọn chúng rõ ràng yếu như vậy, vì sao muốn khiêu chiến người sau lưng của ngươi?

Giao ra chí bảo!

- Tại sao bọn chúng dám lớn lối như thế?

Nghe vậy, sắc mặt lão giả áo bào đen biến thành âm trầm:

Diệp Huyền nhếch miệng cười một tiếng:

Lão giả áo bào đen lãm đạm nói:

Lầu thứ sáu thấp giọng thở dài:

Diệp Huyền lắc đầu:

- Kỳ thật cũng dễ hiểu, năm đó ta cũng đã làm rất nhiều việc không tự lượng sức mình! Giống như đụng phải cái tháp này, nếu ta xoay người bỏ chạy, sẽ không lâm vào kết cục như hiện tại!

Không đợi Diệp Huyền trả lời, lầu thứ sáu lại nói:

Diệp Huyền: . . .

Lúc này, lão giả áo bào đen đột nhiên nói:

- Lúc ấy, ta đã vô địch, một cái phá tháp. . . Vì sao ta phải sợ? Nhưng mà, vừa đánh, ta đã hối hận. Kỳ thật, làm người điệu thấp một chút cũng không tệ. Ai, lĩnh ngộ đau đớn cỡ nào!

- Kiếm tông sẽ không quản tới ngươi, Võ viện càng không quản ngươi, ngươi bây giờ là người cô đơn, ngươi không có chút phần thắng nào!

- Vì sao tiền bối lúc ấy không chạy?

Nhìn thấy người này, Diệp Huyền lập tức sửng sốt.

Diệp Huyền hỏi:

- Mạc huynh, ngươi không cần dính vào việc này!

Mạc Tà đi đến bên cạnh Diệp Huyền, Diệp Huyền trầm giọng nói:

Bởi vì người này chính là Ma Kha tộc Mạc Tà!

Lầu thứ sáu nói khẽ:

- Ai nói?

Đúng lúc này, một giọng nói từ xa truyền tới.

Diệp Huyền quay đầu nhìn sang, một tên nam tử chậm rãi đi tới.

Diệp Huyền: . . .

Lão giả áo bào đen lại nói:

Diệp Huyền yên lặng.

- Diệp Huyền, cho ngươi một cơ hội cuối cùng, nếu không giao ra vật kia, đừng trách chúng ta không khách khí.

Mạc Tà nhìn sang Diệp Huyền:

- Không coi ta là bằng hữu?

Diệp Huyền nhìn về phía Mạc Tà, hắn cười nói:

- Tự nhiên xem Mạc huynh là bằng hữu, nhưng mà. . .

Mạc Tà lắc đầu:

- Nếu là bằng hữu, không cần nhiều lời?

Diệp Huyền yên lặng.

Bằng hữu!

Trong lòng Diệp Huyền có phần ấm ức, bởi vì Mạc Tà có thể đứng ra vào lúc này, ý nghĩa đối phương thật sự xem Diệp Huyền hắn là bằng hữu!

Đánh như thế nào!

Đánh hai Đạo cảnh?

Vừa dứt lời, hắn trực tiếp hóa thành một đạo kiếm quang phóng lên trời!

- Ta đánh hai!

Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói:

Sáu đánh bốn!

Mạc Tà cười nói:

- Việc này không cần ngươi quan tâm.

Lão giả áo bào đen híp mắt lại, đang muốn xuất thủ, đúng lúc này, hai nữ tử đột nhiên xuất hiện bên cạnh Diệp Huyền.

Liên Vạn Lý!

An Lan Tú!

Lão giả áo bào đen nhìn thoáng qua đám người An Lan Tú, gương mặt lạnh như băng:

- Nếu ngươi đã muốn chết, như vậy lão phu sẽ thành toàn cho các ngươi!

Vừa dứt lời, hắn đột nhiên biến mất.

Khi lão giả áo bào đen biến mất, năm người sau lưng hắn cũng biến mất theo!

- Ngươi cũng là một siêu cấp yêu nghiệt, tội gì hi sinh tính mạng vì người khác!

Trên không, lão giả áo bào đen nhìn xuống Mạc Tà, mặt không biểu tình:

Thế nhưng Mạc Tà vẫn đứng ra!

Cho dù tăng thêm hắn và Mạc Tà cũng không có chút phần thắng nào!

Sáu vị cường giả Đạo cảnh!

Đạo cảnh!

Diệp Huyền không có nắm chắc, thế nhưng hắn biết, hắn nhất định phải đánh hai, bằng không, áp lực của ba người An Lan Tú sẽ rất lớn!

Diệp Huyền trực tiếp vận dụng Long Hồn và Long lực cùng lực lượng Ma Kha, sau khi có Long Hồn và Long lực gia trì, khí tức của Diệp Huyền tăng vọt thật nhanh.

Diệp Huyền lao thẳng về hướng một lão giả áo xám!

Mục tiêu của hắn chính là trước giết một người!

Trước tiên phải giết một người!

Trong tay phải Diệp Huyền cầm lấy Trấn Hồn kiếm, vào lúc này, hắn đã tăng tốc độ của mình lên tới cực hạn!

Nhìn thấy Diệp Huyền xông về phía mình, lão giả áo xám cười lạnh một tiếng, không lùi mà tiến tới, hắn lao thẳng về phía Diệp Huyền!

Trong nháy mắt sau đó, Diệp Huyền chém xuống một kiếm.

Lão giả áo xám đấm ra một quyền!

Nắm đấm đấm ra, thiên địa rúng động!

Lão giả áo xám đánh một quyền vào Trấn Hồn kiếm của Diệp Huyền, trong khoảnh khắc, thân thể Diệp Huyền bay ngược về phía sau.

Lão giả áo xám đang muốn thừa thắng xông lên, đúng lúc này, sắc mặt hắn thay đổi, bởi vì vào lúc này, hắn lại cảm giác linh hồn của mình đang tan biến!

Lão giả áo xám rất hoảng hốt, hắn vội vàng đánh một chưởng vào ngực mình, mong muốn trấn áp linh hồn, cùng lúc đó, Diệp Huyền cách đó không xa đột nhiên cách không chém một kiếm vào lão giả áo xám:

- Phân hồn!

Diệp Huyền dứt lời, Trấn Hồn kiếm trong tay hắn run lên dữ dội, một lực lượng kỳ dị bao phủ lão giả áo xám ngay lập tức!

Sắc mặt lão giả áo xám thay đổi, hắn gào thét:

- Không!

Dứt lời, một tay khác của hắn đánh vào trán, cố gắng trấn trụ linh hồn bản thân!

Ngay sau đó, Diệp Huyền cách đó không xa vung tay trái lên:

- Chém!

Dứt lời, trên nắm tay phải của lão giả áo xám, vết thương do Trấn Hồn kiếm gây tổn thương co giật, một giọt máu tươi hóa thành một đạo kiếm quang đâm thẳng vào trán lão giả áo xám.

Xùy!

Thân thể lão giả áo xám cứng ngắc, vô số máu tươi bắn tung tóe, khi những giọt máu tươi này xuất hiện, số máu tươi kia trực tiếp hóa thành từng đạo kiếm quang chém lên thân lão giả áo xám!

Thần Huyết công!

Đây là át chủ bài khác của Diệp Huyền, trước đó hắn không dùng, hiện tại, hắn không thể không dùng, bởi vì nếu không dùng, hắn không có nắm chắc chém giết đối phương!

Cách đó không xa, lão giả áo xám bị những giọt máu hóa thành kiếm quang phanh thây, linh hồn của lão giả áo xám vẫn tồn tại!

Nhưng mà linh hồn của hắn đã hóa thành hư ảo gần như biến mất!

Trước khi thân thể vỡ nát, hắn còn có thể miễn cưỡng trấn áp Nhất Kiếm Định Hồn và Trấn Hồn kiếm phân hồn của Diệp Huyền, nhưng hiện tại, thân thể sụp đổ, hắn đã không có biện pháp bảo vệ linh hồn bản thân!
Bạn cần đăng nhập để bình luận