Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 849: Chưa Hết?!

Nếu là trong tình huống bình thường, đây nhất định là chuyện tốt, thế nhưng hiện tại, có lẽ cũng không phải chuyện tốt như vậy!

Cứ như vậy, ước chừng một khắc đồng hồ sau, toàn bộ chân trời đột nhiên run lên kịch liệt, ngay sau đó, trong ánh mắt của vô số người, một tia lôi điện giật mạnh xuống từ trên không.

Trong nháy mắt khi đạo lôi điện này đánh xuống, tất cả mọi người đều cảm nhận được một lực lượng áp bách cường đại!

Hủy thiên diệt địa!

Mà lúc này, An Lan Tú mở hai mắt ra, nàng ngẩng đầu nhìn về phía trên không, thần sắc bình tĩnh!

Ngay lúc tia lôi điện kia đi đến vị trí cách đỉnh đầu An Lan Tú mấy chục trượng, bên trong mặt phía bắc của Kiếm tông, một tiếng kiếm reo đột nhiên vang vọng, sau một khắc, một thanh kiếm màu đỏ như máu từ bên trong Kiếm tông phóng lên tận trời, sau đó kích bắn về phía Võ viện.

Những nơi Huyết kiếm đi qua, chân trời một mảnh huyết hồng!

Kiếm tông ra tay!

Xuy!

Ầm ầm!

- Tế thần khí của tiên tổ!

Trong ánh mắt của tất cả mọi người, một thương một kiếm đụng độ nhau trên không!

Mà lực lượng kiếm này mang theo, càng làm cho tất cả cường giả Võ viện phải biến sắc!

Gần như là trong nháy mắt, toàn bộ vùng trời Võ viện trực tiếp bị kiếm quang bao trùm!

Giờ khắc này, tất cả cường giả Võ viện như lâm đại địch!

Một tiếng nổ vang rung trời bỗng nhiên vang vọng từ chân trời, vô số kiếm quang và hỏa diễm bắn tung toé, không gian trong phạm vi gần vạn trượng trực tiếp rạn nứt thành hình mạng nhện.

Vùng trời Võ viện, Vũ Vấn đột nhiên gầm thét:

Trên không, những nơi chuôi Huyết kiếm này đi qua, chân trời lập tức biến thành một mảnh huyết sắc, tựa như một tấm lưới to lớn nhiễm màu đỏ.

Một thanh trường thương phát ra ngọn lửa hừng hực từ bên trong Võ viện phóng lên tận trời, trường thương phá không kích bắn đi, những nơi trường thương đi qua, không gian trực tiếp bị thiêu đốt!

Hắn không thể ra tay!

Thanh âm vừa dứt.

Hắn là người duy nhất có thể ngăn cản Kiếm Thánh của Kiếm tông!

Mà lúc này, không gian trên vùng trời Võ viện đột nhiên nứt ra, ngay sau đó, từng đạo kiếm quang chém bay ra từ bên trong không gian nứt ra này.

Vũ Vấn nhìn kiếm quang lít nha lít nhít kia, ánh mắt hắn băng lãnh, nhưng hắn vẫn không hề ra tay.

Từng tiếng va chạm không ngừng vang vọng trên vùng trời Võ viện.

Rất nhanh, toàn bộ thiên địa cũng bắt đầu rung động!

Vô số người chạy ra phía ngoài thành.

- Xuất trận!

Cho dù có mười người, cũng không nhất định có thể kháng cự!

Trên không, Hách Liên Thiên đột nhiên cả giận nói:

Nhạc lão lãnh đạm nói:

- Kiếm trận này của Kiếm tông, rất mạnh a!

Dạ Lan nói khẽ:

Thanh âm vừa dứt, từ trong lòng đất của Võ viện, từng chuôi trường thương năng lượng đột nhiên phóng lên tận trời, những chuôi trường thương năng lượng này là rất nhiều, mỗi chuôi đều tản ra một cỗ thương ý cường đại!

Ngoài thành, âm thầm, đám người Nhạc lão lẳng lặng nhìn theo phương hướng Thần Võ thành.

Nhìn vùng trời Thần Võ thành kia là kiếm quang và trường thương lít nha lít nhít, vẻ mặt đám người Nhạc lão cũng vô cùng ngưng trọng.

Loại đại trận này, căn bản không phải cường giả Đạo cảnh có thể chống đỡ!

Rầm rập!

Trốn!

Hai thế lực lớn nhất trong Thần Võ thành đại chiến, một trận chiến này, có khả năng trực tiếp hủy đi Thần Võ thành!

Toàn bộ cường giả khắp Thần Võ thành hoảng hốt trong lòng, rất nhiều người càng như điên chạy ra phía ngoại thành!

- Thế lực truyền thừa nhiều năm như vậy, làm sao có thể không có vài át chủ bài? Hơn nữa, những thứ bây giờ chúng ta thấy được, hẳn là vẫn chưa phải át chủ bài cuối cùng của bọn hắn!

Dạ Lan khẽ gật đầu, sau đó nói:

- Lúc nào mới ra tay?

Nhạc lão nhìn Thần Võ thành phía xa:

- Chờ!

Dạ Lan gật đầu, hắn quay người nhìn thoáng qua, sau lưng hắn, còn có mười cường giả Đạo cảnh!

Mười người!

Ngoài ra, còn có viện quân vẫn chưa chạy tới!

Dạ Lan quay đầu nhìn về phía Thần Võ thành, trong lòng có chút không hiểu, rốt cục Kiếm tông này có thứ gì để dựa vào? Dưới tình huống biết được mục đích của đám người bọn hắn, vẫn còn dám phát động chiến tranh với Võ viện!

Mục đích của bọn hắn chỉ có một, thủ hộ cho An Lan Tú đột phá đến Đạo cảnh!

Bọn hắn đang chờ, chờ cường giả Kiếm tông ra tay!

Nhưng mà, cường giả Võ viện vẫn chưa ra tay!

Vùng trời Võ viện, vô số kiếm quang không ngừng xuất hiện, mà dưới sự công kích điên cuồng của những kiếm quang này, toàn bộ không gian nơi vùng trời Võ viện đã nát vụn!

Lúc này, chân trời truyền đến một tiếng nổ vang một lần nữa!

Ầm ầm!

Lúc này, trong âm thầm, một thanh âm vang lên:

- Diệp tiểu hữu, cần chúng ta ra tay sao?

Người nói chuyện, chính là Lâm lão Thông Bảo thương hội.

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Hai vị tiền bối, tạm thời các ngươi chớ có xuất thủ!

Lâm lão nói:

- Tiểu thư truyền lời tới, có khả năng Kiếm tông sẽ có động tác lớn hơn, ngươi phải cẩn thận!

Diệp Huyền gật đầu, hắn nhìn về phía An Lan Tú ở xa xa, tay phải nắm thật chặt Trấn Hồn Kiếm trong tay.

Hiện tại hắn chỉ muốn chờ xem, kẻ nào sẽ ra tay với An Lan Tú trước!

Thật sự đánh ra một trận chiến này, là phải liều nội tình và thực lực chân chính của song phương!

Diệp Huyền quay người nhìn về phía Kiếm tông, từ trước mắt mà xem, Kiếm tông này thật sự muốn đánh!

Bởi vì đến bây giờ, cường giả Kiếm tông vẫn chưa xuất hiện.

Bên cạnh An Lan Tú không xa, Diệp Huyền vẫn chưa ra tay.

Võ viện.

Thật sự là đầu sắt sao?

Đúng lúc này, một tia lôi điện đột nhiên vang vọng từ trên không, rất nhanh, từng đạo tia chớp không ngừng đổ xuống An Lan Tú ở phía dưới.

Sắc mặt Diệp Huyền biến hóa, đang muốn xuất thủ, thanh âm của lầu thứ sáu đột nhiên vang lên:

- Chớ có xuất thủ! Loại kiếp này, người ngoài không thể nhúng tay, bằng không, kiếp sẽ tăng cường gấp mấy lần.

Diệp Huyền dừng lại, hỏi:

- Tiền bối, khi đột phá đến Đạo cảnh, đều sẽ phải trải qua loại kiếp này sao?

Lầu thứ sáu nói:

- Ta không biết Đạo cảnh ở thế giới này của các ngươi là thứ đồ chơi gì, nhưng mà, ngươi cũng nói không sai, sau khi đạt tới trình độ nhất định, mỗi một lần đột phá, đều sẽ có loại kiếp số này. Vượt qua được, sẽ là một thế giới khác, nếu không kháng cự nổi, hóa thành bụi trần ngay tại chỗ.

Diệp Huyền nhìn về phía An Lan Tú, trong lòng có chút lo lắng.

Lôi kiếp này rất mạnh mẽ, hoàn toàn là dựa theo tiêu chuẩn cường giả Đạo cảnh mà đánh, có thể nói, ngay cả một tên cường giả Đạo cảnh cũng không nhất định là có thể chống đỡ!

Hơn nữa xung quanh đây còn có Kiếm tông đang dòm ngó!

Kiếm tông!

Nghĩ đến đây, vẻ mặt Diệp Huyền dần dần trở nên âm lãnh, hắn nhìn lướt qua bốn phía, cường giả Kiếm tông vẫn chưa ra tay!

Mà lúc này, những lôi điện kia đã đánh tới đỉnh đầu An Lan Tú, An Lan Tú nắm chắc tay phải thành quyền, một quyền oanh thẳng lên trên!

Ầm ầm!

Đấm ra một quyền, những lôi điện kia trực tiếp vỡ nát, hóa thành vô số dòng điện chấn động ra khắp chân trời.

Nhìn thấy một màn này, vẻ mặt Diệp Huyền trở nên ngưng trọng, thực lực của An Lan Tú thật là có chút nghịch thiên a!

Lúc này, trong tầng mây màu đen trên không, một tia lôi điện lặng yên ngưng tụ.

Diệp Huyền nhíu mày:

- Tiền bối? Vậy mà còn chưa kết thúc?

Lầu thứ sáu nói:

- Lôi kiếp bình thường, đều có chín lần, mang ý nghĩa cửu tử nhất sinh. Sau chín lần, sẽ kết thúc. Nhưng mà, lôi kiếp của nha đầu này có vẻ như không giống với người bình thường, có thể sẽ có một chút biến số!

Chín lần!

Biến số!

Diệp Huyền nhìn về phía An Lan Tú, thời khắc này, nhìn từ bề ngoài mặc dù An Lan Tú không có chuyện gì, nhưng sắc mặt của nàng lại có chút trắng bệch!

Chín lần!

Lông mày Diệp Huyền nhăn lại thật sâu, An Lan Tú có thể chống đỡ hết sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận