Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1339: Cắn nuốt di sản của Kiếm Tông

Lúc này, Liên Thiển đang đứng bên cạnh đột nhiên nói: "Bây giờ chuyện người phải làm là đạt tới cảnh giới đỉnh phong của thế giới này, kiếm đạo ít nhất cũng phải đạt tới Phàm cảnh hoặc là chạm đến Phàm cảnh, chỉ có như vậy thì ngươi tới Ngũ Duy mới không còn là ngay cả sức đánh trả cũng không có nữa! Bởi vì ngươi phải hiểu ngươi có được tháp này đồng nghĩa với việc đối thủ của ngươi ở Ngũ Duy cũng sẽ là những nhân vật cực kỳ lớn mạnh."

Nói xong, nàng đi đến bên cạnh Diệp Huyền, nhẹ giọng bảo: "Ngươi phải hiểu được một điều, đến Ngũ Duy, đối với ngươi thì có thể là một khởi đầu mới nhưng cũng có thể là một kết thúc. Bởi vì cường giả Ngũ Duy sẽ không cho ngươi cơ hội, bọn họ biết lai lịch của ngươi, biết ngươi có người sau lưng, bọn họ sẽ không giống cường giả Tứ Duy coi thường ngươi đến vậy, nếu như bọn họ ra tay với ngươi thì chắc chắn sẽ là một đòn toàn lực, bởi vì Giới Ngục tháp này quá quan trọng đối với bọn họ!"

Giới Ngục tháp!

Hình như nghĩ đến cái gì, Liên Thiển thấp giọng thở dài: "Những người đó thật sự sẽ điên cuồng, bởi vì Vạn Duy thư ốc của chủ nhân có sức hấp dẫn không thể nào chối từ đối với bọn họ!"

Diệp Huyền đột nhiên hỏi: "Lần này, người sau lưng Kiếm tông hẳn là cường giả của Ngũ Duy vũ trụ. Liên Thiển cô nương, ngươi biết bọn họ là ai không?"

Liên Thiển trầm mặc.

Diệp Huyền đang định nói thì Liên Thiển đột nhiên bảo: "Sau này ngươi đến Ngũ Duy tự nhiên sẽ biết."

Diệp Huyền gật đầu: "Ta hiểu rồi!"

An Lan Tú gật đầu: "Đều phải cẩn thận!"

Kiếm Giới.

An Lan Tú gật đầu, nhẹ giọng bảo: "Lần sau đừng làm như vậy nữa."

Vừa nói dứt câu, hắn đã trực tiếp biến mất không thấy đâu nữa.

An Lan Tú đi đến trước mặt Diệp Huyền, nói khẽ: "Không sao chứ?"

Kiếm mà Kiếm tông để lại!

Lúc này, một nữ tử đi tới.

Thời khắc này, Kiếm Giới đã biến thành một màu đen kịt!

Diệp Huyền lắc đầu: "Không sao!"

Là An Lan Tú!

Diệp Huyền đi đến trước đại điện, hắn nhìn chân trời phía xa, sau một hồi, chợt nói khẽ: "Ta tới Kiếm Giới một chuyến!"

Những thanh kiếm này có thể bảo tồn đương nhiên đều là vật phi phàm.

Diệp Huyền bảo: "Chúng ta đều phải cẩn thận!"

Nhưng mà hai mươi thanh kiếm này cũng không tính là hoàn chỉnh, đều đã có chút tổn hại!

Diệp Huyền tìm xung quanh, cuối cùng hắn tìm được một số thanh kiếm bên trong không gian đen nhánh này!

Tổng cộng hơn hai mươi thanh!

Nhưng mà những năng lượng này đều bị đã Diệp Linh trấn áp khi nàng rời đi!

Thật ra thì bây giờ thân thể của hắn đã xuất hiện sự thay đổi long trời lở đất.

Vô số kiếm khí đột nhiên xuất hiện xung quanh Diệp Huyền, mà thân thể của hắn lại bắt đầu dần dần lột xác...

Thôn phệ!

Một luồng kiếm ý đột nhiên từ trong cơ thể hắn tuôn ra, ngay sau đó, những kiếm ý này trực tiếp bao vây lấy hắn, bị những kiếm ý này bao phủ, trong da của hắn lại xuất hiện từng sợi kiếm khí nhỏ bé đến mức không thể nhận ra...

Thu hồi hai mươi thanh kiếm này xong, Diệp Huyền quay người rời đi, cuối cùng, hắn đi tới một sơn mạch không người.

Chẳng lẽ sắp lột xác rồi sao?

Nhưng hắn rất nhanh đã bình tĩnh lại, bởi vì hắn biết chuyện này rất có thể có liên quan tới [Vô Địch Kiếm Thể] mà nữ tử váy trắng đưa cho hắn!

Diệp Huyền kinh hãi trong lòng, sự thay đổi này khiến cho hắn có chút hoảng!

Diệp Huyền trực tiếp cắn nuốt hai mươi thanh kiếm!

Phát hiện được tình huống này, Diệp Huyền ngây ngẩn cả người.

Chuyện gì xảy ra?

Ầm!

Bởi vì lúc trước ở Kiếm tông, hắn đã cắn nuốt quá nhiều kiếm và kiếm khí!

Ầm!

Mà bây giờ, hắn vừa mới cắn nuốt những thanh kiếm này xong, những nguồn năng lượng ở trong cơ thể hắn trực tiếp bộc phát ra!

Lúc ấy thật ra Diệp Linh muốn trấn áp huyết mạch của hắn nhưng mà bởi vì thực lực của nàng quá mạnh cho nên đã trực tiếp trấn áp tất cả năng lượng trong cơ thể hắn!

Diệp Huyền nghĩ ngợi, sau đó để mặc cho những kiếm ý và kiếm khí đó cải tạo thân thể của hắn.

Lúc này, hắn đột nhiên cảm nhận được thân thể đau nhức từng cơn giống như bị vô số cây châm đâm vào!

Diệp Huyền kinh hãi trong lòng, hắn vội vàng hấp thụ suối sinh mệnh bên trong Giới Ngục tháp!

Mà những suối sinh mệnh này vừa mới tiếp xúc thân thể của hắn đã trực tiếp bị hấp thụ sạch sẽ, rất nhanh, suối sinh mệnh bên trong Giới Ngục tháp gần như đã biến mất với tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy được...

Sau khi hấp thu vô số suối sinh mệnh, Diệp Huyền phát hiện ra cảm giác đau đớn đó không hề biến mất mà ngược lại còn càng ngày càng nghiêm trọng hơn.

Mà giờ khắc này, hắn đã không rảnh để quan tâm cơ thể của mình thay đổi nữa rồi.

Bởi vì quá đau!

Hắn chưa bao giờ từng cảm thấy đau như thế này, giống như toàn bộ dây thần kinh trên người đều bị kim đâm!

Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?

Lúc này Diệp Huyền vẫn còn có chút không hiểu!

Cứ kéo dài như vậy ước chừng một ngày một đêm, mà một ngày một đêm này, hắn chịu tra tấn như ở dưới địa ngục, nhiều lần chỉ muốn tự tử cho xong!

Bởi vì cảm giác đau đớn kịch liệt đó rất khó mà chịu đựng được!

Vào lúc giữa trưa, hắn cảm thấy cơn đau đớn trong cơ thể mình đã dịu đi rất nhiều.

Lúc này, Liên Thiển đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, nàng nhìn hắn, lông mày cau lại: "Hửm?"

Diệp Huyền nhìn về phía Liên Thiển: "Sao vậy?"

Liên Thiển nhìn thoáng qua hắn, vẻ mặt nàng trở nên có hơi nặng nề: "Thân thể của ngươi..."

Diệp Huyền chậm rãi đứng lên, hắn nhìn thoáng qua cơ thể của mình, ngay sau đó, hắn trực tiếp dại ra.

Giờ phút này, thân thể của hắn so với trước đây cũng không có bất kỳ thay đổi nào nhưng nếu như nhìn kỹ thì sẽ phát hiện ở trong làn da của hắn lại ẩn chứa kiếm khí và kiếm ý vô cùng vô tận!

Bây giờ thân thể của hắn giống như được tạo thành từ những kiếm khí và kiếm ý này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận