Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 577: Tú Môn!

Tiêu Qua nhìn về phía Diệp Huyền:

- Ngươi muốn tụ tập những người này?

Diệp Huyền gật đầu:

- Có thể chứ?

Tiêu Qua suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu:

- Tự nhiên là có thể! Bởi vì cứ cách một khoảng thời gian, học viện sẽ có nhiệm vụ cho chúng ta, mà khi đó, nếu có nhiều người, là phi thường có ưu thế. Hơn nữa, trong nội viện này, đông người sẽ không bị người khác ức hiếp!

Diệp Huyền cười nói:

- Mảnh khu vực này hẳn là có thể dung nạp không ít người, ngươi giúp ta liên lạc một thoáng, xem xem còn có ai nguyện ý gia nhập với chúng ta! Dĩ nhiên, loại phẩm đức quá xấu kia cũng không cần làm gì!

Tú môn!

Lăn lộn ở bên ngoài, kết giao nhiều bằng hữu, khẳng định là không có hại!

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó nói:

Sau khi nhìn thấy đám người Tiêu Qua bên cạnh, Diệp Huyền biết, những người này khác biệt với học viên Đạo Nhất học viện, học viên Đạo Nhất học viện rất khó theo kịp bước chân của hắn, thế nhưng đám người Tiêu Qua lại khác biệt. Những người này đều là yêu nghiệt chân chính, thành tựu tương lai của bọn hắn, chưa chắc đã thấp hơn Diệp Huyền hắn!

Nói xong, dường như nghĩ đến chuyện gì, hắn lại hỏi:

Diệp Huyền có đầy đủ cả hai, bởi vậy, Tiêu Qua lại kéo đến một đám người, mà bây giờ, thành viên trong Tú môn của Diệp Huyền có chừng chín người.

Tiêu Qua cười nói:

Hiện tại Diệp Huyền nắm giữ địa bàn của Nam Sơn, lại thêm lúc trước hắn chiến thắng Nam Sơn, bởi vậy, danh tiếng của hắn trong nội viện lúc này có thể nói là vô cùng cao.

- Ngươi đã muốn kéo bè kéo cánh, vậy hãy nghĩ một cái tên đi!

- Tốt!

Kỳ thật, Diệp Huyền sáng lập Tú môn này có thể nói là tâm huyết dâng trào.

Trong thạch động, Diệp Huyền ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, chung quanh hắn, tràn đầy năng lượng Tử Hỏa cực kỳ nồng đậm, loại năng lượng này quả thực phải tốt hơn linh khí bình thường rất rất nhiều!

- Hãy gọi là Tú môn! Trên trời dưới đất, duy ta siêu quần xuất chúng!

Giờ khắc này, hắn cũng hiểu vì sao nhiều người muốn vào Đạo Nhất học viện, muốn tiến vào nội viện như vậy.

Trong nội viện, muốn những thiên tài này tự nguyện đi theo, nhất định phải có hai điểm, thứ nhất là thực lực, thứ hai là lợi ích!

Thấp nhất đều là Phá Không cảnh, không đúng, ngoại trừ Diệp Huyền!

Mà muốn xông vào Phá Không cảnh, chỉ dựa vào những năng lượng Tử Hỏa tháp này, là không đủ, hắn còn cần kiếm!

Chênh lệch cảnh giới!

Nhưng trực giác nói cho hắn biết, có lẽ còn chưa đủ!

Mà điều này cũng làm cho Diệp Huyền có ý nghĩ xông vào Phá Không cảnh, trước đó đánh với Nam Sơn một trận, hắn vẫn là vô cùng cật lực!

Vừa nghĩ tới xông vào Phá Không cảnh, Diệp Huyền lập tức cảm thấy bản thân vô cùng nghèo.

Bởi vì tu luyện trong này, quả thực phải nhanh hơn bên ngoài mấy lần!

Dường như nghĩ đến chuyện gì, Diệp Huyền tìm được Tiêu Qua, hỏi:

Nhất định phải kiếm tiền!

Kiếm tiền!

Nếu không vận dụng Không Gian Chi Kiếm, hắn căn bản đánh không lại Nam Sơn, bởi vì cường giả cảnh giới như Nam Sơn, đã có thể tuỳ tiện hủy đi kiếm Thiên giai của hắn! Hơn nữa, Nam Sơn hiển nhiên là vừa tới Nguyên Cảnh, bằng không, cho dù hắn vận dụng Không Gian Chi Kiếm, sợ là cũng khó có thể chiến thắng đối phương.

Theo cảnh giới tăng lên, yêu cầu của hắn đối với kiếm, mặc kệ là về số lượng hay là trên chất lượng cũng là càng ngày càng cao, điều này khiến hắn rất buồn rầu!

Hiện tại, mỗi một lần hắn đột phá, có nghĩa là cần tài lực khổng lồ!

Nghèo!

Hiện tại vấn đề lớn nhất của hắn, chính là cảnh giới thấp!

Mà một thanh kiếm Thiên giai thượng phẩm, ước chừng là ba vạn Tử Nguyên tinh. Nói cách khác, dùng tài lực của hắn hiện tại, có thể mua mấy chục thanh kiếm!

Diệp Huyền kiểm tra một hồi tài vụ của bản thân bây giờ, hiện tại hắn có tổng cộng chín chuôi kiếm Thiên giai, Tử Nguyên tinh, chừng một trăm sáu mươi vạn!

Hơn nữa là kiếm Thiên giai thượng phẩm, số lượng còn không thể ít!

- Lúc trước ngươi từng nói với ta, trong Tử Hỏa tháp này có Tử Hỏa tinh?

Tiêu Qua gật đầu:

- Phía dưới Tử Hỏa tháp có một thông đạo, tên là Tử Hỏa đạo, chỗ sâu Tử Hỏa đạo, có Tử Hỏa tinh, có điều, rất nguy hiểm!

- Nguy hiểm?

Diệp Huyền hỏi:

- Nguy hiểm như thế nào?

Tiêu Qua trầm giọng nói:

- Bên trong Tử Hỏa đạo có hỏa độc, càng đi xuống, hỏa độc sẽ càng mạnh, loại hỏa độc này quá mức bá đạo, ngay cả loại người như chúng ta, nhiều nhất cũng chỉ có thể chống đỡ ở phía dưới một khắc đồng hồ.

Diệp Huyền trầm mặc một lát, sau đó hỏi:

Nhìn thấy một màn này, trong lòng Diệp Huyền vui vẻ, kiếm ý của hắn thật sự có khả năng chống đỡ những hỏa độc này.

Trầm mặc một hồi lâu sau, Diệp Huyền đi vào, đồng thời, kiếm ý của hắn bắt đầu tản ra, cỗ kiếm ý này bắt đầu bảo hộ chung quanh hắn, sau khi có cỗ kiếm ý này, những hỏa độc kia lập tức bị kiếm ý cản lại.

Hắn biết, đây chính là hỏa độc.

Diệp Huyền có chút lưỡng lự, bởi vì ở chỗ cửa vào này, hắn cũng đã cảm giác được một cỗ sóng nhiệt, mà trong cỗ sóng nhiệt này, còn có một tia những vật khác, thứ này khiến cho hắn vô cùng không thoải mái.

Diệp Huyền liếc nhìn Tử Hỏa đạo, bên trong đỏ rực, sâu không thấy đáy.

Diệp Huyền khẽ gật đầu, sau đó được Tiêu Qua dẫn đầu đi tới Tử Hỏa đạo, sau khi đi tới lối vào Tử Hỏa đạo, Tiêu Qua nhanh chóng quay người rời đi.

- Ngươi muốn Tử Hỏa tinh?

Diệp Huyền gật đầu:

- Trong tay có chút gấp.

Tiêu Qua trầm giọng nói:

- Chỗ kia thật sự nguy hiểm, ngay cả mấy người Đại trưởng lão cũng không thể xâm nhập.

Diệp Huyền cười nói:

- Yên tâm, nếu ta không chịu được, ta sẽ lui trở về, sẽ không lấy mạng đi liều.

Tiêu Qua khẽ gật đầu:

- Vậy ngươi cẩn thận một chút!

Tiêu Qua ngây ngẩn cả người:

- Ta muốn đi Tử Hỏa đạo một chuyến!

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Vô cùng trân quý, nếu như đổi nó thành Tử Nguyên tinh, có thể nói, một viên Tử Hỏa tinh, có thể đổi 100 viên Tử Nguyên tinh, bởi vì năng lượng ẩn chứa bên trong Tử Hỏa tinh nhiều vô cùng, gấp mấy lần Tử Nguyên tinh bình thường!

Tiêu Qua cười khổ:

- Tử Hỏa tinh này hết sức trân quý?

Diệp Huyền tăng tốc bước chân, đi được ước chừng hơn nửa canh giờ, vẻ mặt Diệp Huyền dần dần ngưng trọng, bởi vì hắn phát hiện, càng đi xuống, hỏa độc kia càng ngày càng mạnh, mạnh đến mức hiện tại kiếm ý của hắn vậy mà cũng có chút sắp không chống đỡ được.

Nhưng mà, còn có thể kiên trì!

Diệp Huyền tiếp tục đi xuống dưới, rất nhanh, hắn phát hiện một số Tử Hỏa tinh nằm rải rác trong thông đạo, số Tử Hỏa tinh này lớn khoảng một nắm tay, một màu đỏ thẫm, dường như có hỏa diễm đang thiêu đốt, ẩn chứa trong đó một cỗ năng lượng cực kỳ tinh thuần!

Đáng tiếc, số lượng cũng không nhiều, chỉ có mười mấy miếng!

Quá ít!

Thịt muỗi cũng là thịt, Diệp Huyền trực tiếp thu vào, tiếp tục đi xuống dưới, mà Tử Hỏa đạo này dường như không có phần cuối.

Lại qua một canh giờ, Diệp Huyền ngừng lại, bởi vì giờ khắc này, những kiếm ý chung quanh hắn vậy mà bắt đầu bị ăn mòn!

Không thể đi tiếp nữa!

Hắn thật sự rất muốn tiếp tục đi tới đích, bởi vì càng đi xuống, càng có nhiều Tử Hỏa tinh, đến bây giờ, hắn đã đạt được gần ngàn miếng Tử Hỏa tinh.

Thế nhưng, hắn biết rõ, không thể tiếp tục đi tới, bởi vì lại đi xuống tiếp, hỏa độc xâm nhập vào cơ thể, khi đó sẽ có phiền phức lớn!

Hỏa độc?

Diệp Huyền đột nhiên ngây ngẩn cả người!

Hỏa độc?

Chẳng phải bản thân có Hỗn Độn khí sao?

Giờ khắc này, Diệp Huyền nghĩ đến Hỗn Độn khí!
Bạn cần đăng nhập để bình luận