Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3785. Ta quen thân với ngươi lắm hả?



Chương 3785. Ta quen thân với ngươi lắm hả?




Diệp Huyền thấy hơi gượng gạo, hắn chỉ đến để hỏi thôi mà!
Bích Tiêu nhìn Thiên Yếm ở phía xa xa, nàng khẽ cười: “Thiên Yếm, Diệp thiếu có chuyện muốn hỏi ngươi!”
Thiên Yếm nhìn Diệp Huyền bằng ánh mắt lạnh lùng, nàng ta siết chặt tay phải. Rất rõ ràng, nàng ta không muốn rước cái của nợ Diệp Huyền này vào người! Nàng ta rất ngứa mắt Diệp Huyền, hiện giờ chỉ muốn cho hắn một chưởng!
Có điều, cuối cùng Bích Tiêu vẫn chiến thế thượng phong!
Nàng ta cũng không muốn chọc vào tên chúa dựa dẫm kia vào lúc này, bởi lẽ một khi Diệp Huyền và Bích Tiêu về một phe thì Thiên Khí tộc sẽ gặp bất lợi.
Diệp Huyền nhìn Thiên Yếm, hắn nghĩ ngợi một lát rồi hỏi: “Thiên Yếm cô nương, Táng Tỉnh là nơi nào?”
Nghe hắn nói vậy, Thiên Yếm bèn nhíu mày: “Ngươi hỏi để làm gì?”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ta có một tỷ tỷ có thể đã tới nơi đó!”
Vẻ mặt Thiên Yếm lạnh lùng: “Nếu như nàng ta tới nơi đó thật thì chắc chắn nàng ta sẽ chết!”
Diệp Huyền nhíu mày càng chặt hơn: “Tại sao?”
Thiên Yếm nói: “Nơi đó ta còn chẳng dám đi, ngươi nói xem?”
Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Có thể nàng ấy còn mạnh hơn ngươi đấy!”
Mọi người: “…”
Thiên Yếm nhìn chằm chằm Diệp Huyền: “Ngươi tới đây để ra vẻ à?”
Diệp Huyền: “…”
Lúc này, Bích Tiêu đột nhiên cười nói: “Thiên Yếm, đừng tức giận, Diệp Huyền không có ý đó đâu, ngươi đừng có mà thêu dệt!”
Thiên Yếm liếc nhìn Bích Tiêu: “Ngươi im miệng đi được không?”
Bích Tiêu xòe tay ra: “Được, các ngươi nói chuyện đi!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Thiên Yếm cô nương, tại sao Táng Tỉnh lại nguy hiểm? Ngươi nói được không?”
Thiên Yếm nói: “Ngươi tự tới đó xem là biết còn gì?”
Bích Tiêu đột nhiên nói: “Thiên Yếm cô nương, nếu như Diệp công tử chết ở Táng Tỉnh, ta nhất định sẽ nói với người phía sau hắn là ngươi bảo hắn tới đó!”
Thiên Yếm nhìn đối phương, đôi mắt nàng ta sắc như kiếm: “Nữ nhân chết tiệt, ngươi im miệng đi có được không?”
Bích Tiêu mỉm cười: “Nếu ngươi không muốn bán ân tình này thì để ta!”
Nói đoạn, nàng nhìn Diệp Huyền: “Diệp công tử, Táng Tỉnh là một sự tồn tại vô cùng nguy hiểm! Ngươi biết nguồn gốc của Thiên Khí tộc không?”
Diệp Huyền lắc đầu.
Bích Tiêu mỉm cười: “Nghe nói, Thiên Khí tộc là một chủng tộc bị bỏ rơi, còn về là ai bỏ rơi thì ta không hề biết. Ta chỉ biết, chủng tộc lâu đời nhất ở Trụ Nguyên Giới là Thiên Khí tộc! Táng Tỉnh đó là nơi mà Thiên Khí tộc trấn thủ, nói một cách đơn giản thì là hình như chủng tộc này đang bảo vệ gì đó, hoặc nói một cách khác là đang phong ấn thứ gì đó. Còn rốt cuộc là thứ gì thì ngươi có thể hỏi Thiên Yếm, có lẽ nàng ta sẽ rõ hơn!”
Diệp Huyền nhìn Thiên Yếm: “Thiên Yếm cô nương, ngươi nói rõ hơn được không?”
Thiên Yếm nhìn chằm chằm Diệp Huyền: “Đó là bí mật của tộc ta! Ta…”
Lúc này, Thiên Cơ ở bên cạnh đột nhiên nói: “Để ta nói cho!”
Nàng biết tính tình của tỷ tỷ mình, Thiên Yếm không muốn cúi đầu trước mặt Diệp Huyền.
Diệp Huyền nhìn Thiên Cơ, Thiên Cơ trầm giọng nói: “Diệp công tử, nếu như bạn của ngươi tới Táng Tỉnh thật thì ta chỉ có thể nói, nàng ta lành ít dữ nhiều!”
Diệp Huyền lại lắc đầu: “Ta thấy ngoài ba người Thanh Nhi ra thì không ai có thể giết được Niệm tỷ!”
Thiên Cơ hỏi: “Ba người?”
Diệp Huyền gật đầu: “Thanh Nhi, cha ta, còn có cả ca ca kết bái của ta nữa. Thực lực của ba người này ngang nhau!”
Bích Tiêu nhìn hắn mà không lên tiếng.
Thiên Cơ trầm giọng nói: “Thanh Nhi là nữ tử váy trắng kia à?”
Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy!”
Thiên Cơ nhìn hắn: “Cha ngươi và ca ca ngươi có thực lực ngang nhau?”
Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy, sao thế?”
Thiên Cơ trầm mặc.
Lúc này, nàng chỉ muốn nói một câu: Đậu má!
Lúc này, Bích Tiêu đột nhiên hỏi: “Diệp công tử, mạo muội hỏi một câu, ngươi… rốt cuộc ngươi đến từ đâu thế?”
Tất cả mọi người nhìn Diệp Huyền, dù là Thiên Yếm cũng phải nhìn Diệp Huyền. Nàng ta cũng tò mò, cái tên dựa dẫm này có nguồn gốc như thế nào?
Diệp Huyền liếc nhìn mọi người, hắn do dự một lát rồi nói: “Bích Tiêu cô nương, những lời tiếp theo đây có thể sẽ khiến các ngươi khó chịu đấy!”
Bích Tiêu mỉm cười: “Yên tâm, khả năng chịu đựng của chúng ta rất được!”
Diệp Huyền gật đầu, sau đó nói: “Thứ lỗi ta nói thẳng, chư vị ở đây cũng chỉ như con kiến thôi!”
Vẻ mặt tất cả mọi người đều sựng lại.
Nụ cười của Bích Tiêu cũng hóa đá.
Diệp Huyền nhìn nàng: “Ngươi… ngươi không tức giận chứ?”
Bích Tiêu cười một cách gượng gạo: “Ngươi… nói tiếp đi!”
Diệp Huyền gật đầu: “Chư vị, các ngươi thấy Dị thế giới là trung tâm của vũ trụ này sao? Các ngươi có biết vũ trụ to lớn như thế nào không?”
Mọi người trầm mặc.
Vũ trụ to lớn như thế nào?
Đúng là chẳng ai biết được!
Bích Tiêu nhìn Diệp Huyền: “Diệp công tử biết à?”
Diệp Huyền thầm nói: Ta biết cái con khỉ!
Đương nhiên, hắn sẽ không nói như vậy. hắn liếc nhìn mọi người, cuối cùng hắn nhìn Thiên Yếm: “Thiên Yếm cô nương, ngươi biết không?”
Thiên Yếm nhìn Diệp Huyền: “Ta không biêt, ngươi biết không?”
Diệp Huyền gật đầu.
Thiên Yếm nhíu mày: “To đến mức nào?”
Diệp Huyền nghiêm túc nói: “To một cách vô hạn!”
Vẻ mặt Thiên Yếm khựng lại.
Hết chương 3785.



Bạn cần đăng nhập để bình luận