Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 362: Trên Cửu Tiêu, Ta Chờ Ngươi!

Lúc này, nữ tử váy trắng đột nhiên đi đến bên cạnh Diệp Huyền, nói:

- Ngươi bây giờ chỉ có thể đấu với người, đấu với mình! Chờ đến một ngày nào đó, ngươi sẽ đấu với trời, đấu với vận mệnh, đấu với luân hồi!

Diệp Huyền cười khổ, nói:

- Như vậy sống mệt mỏi quá!

Nữ tử váy trắng quay đầu nhìn về phía Diệp Huyền, nói:

- Vậy ngươi chọn thứ nhất, ta sẽ giải quyết tất cả kẻ địch ở giới này thay ngươi!

Diệp Huyền lắc đầu.

- Vì cái gì?

- Cho tới nay, còn không biết tiền bối xưng hô như thế nào.

Diệp Huyền nhẹ gật đầu, nói:

Đáng tiếc, Diệp Huyền vẫn không thấy dung nhan của nàng.

- Người khác lấy ngoại hiệu cho ta , nhưng ta đều không thích. Tên thật của ta, thế gian này chỉ có một người có thể gọi. Ngày sau, nếu ngươi có thể bước ra khỏi phiến thiên địa này, lúc ngươi ta gặp nhau, ngươi có thể biết tên của ta!

- Ta hi vọng có một ngày có thể nhìn thấy ngươi, mà khi đó, ta hi vọng ta đủ mạnh.

- Ta hết sức hâm mộ muội muội của ngươi...

Nữ tử váy trắng hỏi.

- Ta sẽ cố gắng!

Nữ tử váy trắng nhìn Diệp Huyền rất lâu, cuối cùng, nàng cười một cái, nụ cười đủ làm vạn vật phai màu.

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó nói:

Nữ tử váy trắng lắc đầu, nói:

Diệp Huyền ngây người, lúc hắn muốn nói chuyện, vào lúc này, một đạo khí tức mạnh mẽ từ chân trời ập tới.

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói:

Người đến!

Nữ tử váy trắng đột nhiên đi lên phía trước một bước, vào lúc này, nàng cách Diệp Huyền rất gần, tay phải của nàng nhẹ nhàng đặt lên mặt Diệp Huyền, trong mắt có một tia thần sắc khó nói.

Hâm mộ Linh Nhi?

Bởi vì hắn không nhìn ra sâu cạn của nữ tử váy trắng!

- Bái kiến gia chủ!

Nhưng vào lúc này, sắc mặt Tư Đồ Hoang thay đổi, bởi vì, nữ tử váy trắng chẳng biết lúc nào đã xuất hiện trước mặt hắn, cùng lúc đó, một thanh kiếm hư ảo điểm vào mi tâm của hắn!

Người tới, chính là gia chủ Tư Đồ gia hiện tại, Tư Đồ Hoang!

Đây căn bản không phải là Kiếm Tiên, cũng không phải Đại Kiếm Tiên, mà là tồn tại siêu việt Kiếm Tiên!

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn sang, trên không, không gian vỡ ra, trong không gian kia có một nam tử trung niên đi ra, nam tử trung niên mặc một bộ trường bào hoa lệ, tóc dài xõa vai, hai đầu lông mày mang theo một cỗ khí phách, không giận mà uy.

Nội tâm hắn rung động, Tư Đồ Hoang hắn vô cùng tỉnh táo, hắn nhìn về phía nữ tử váy trắng, nói:

Thương Mộc học viện và Hộ Giới giả che giấu chân tướng!

Trong nháy mắt, sắc mặt Tư Đồ Hoang trắng bệch, hắn biết, lần này Tư Đồ gia gây tai hoạ! Hiện tại, trong lòng của hắn đã hỏi thăm mười tám đời Thương Mộc học viện và Hộ Giới giả.

Nhìn thấy Tư Đồ Hoang, các cường giả Tư Đồ gia vội vàng hành lễ:

Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người ngây dại!

Cho dù là Tư Đồ Hoang cũng không dám tin vào mọi việc đang diễn ra!

Bởi vì hắn không thấy nữ tử váy trắng ra tay lúc nào.

Tư Đồ Hoang khẽ gật đầu, sau đó hắn nhìn sang nữ tử váy trắng cách đó không xa, khi thấy nữ tử váy trắng, hắn cau mày thật sâu.

- Kiếm Tiên nổi danh trong Thanh Thương giới, ta đều biết một ít, nhưng chưa bao giờ gặp qua các hạ, chẳng lẽ, các hạ cũng không phải là người Thanh Thương giới? Hay là nói...

Tư Đồ Hoang nhìn nữ tử váy trắng, trầm giọng nói:

Vào lúc này, sắc mặt Tư Đồ Hoang dần dần biến thành ngưng trọng. Ban đầu, hắn muốn xuất thủ, trong đầu tạm thời bỏ đi ý nghĩ này.

- Các hạ, là Tư Đồ gia ta đường đột mạo phạm, Tư Đồ gia...

Lúc này, nữ tử váy trắng cầm kiếm đâm về phía trước.

Xùy!

Kiếm trong nháy mắt xuyên thủng mi tâm Tư Đồ Hoang.

Phía dưới, những cường giả Tư Đồ gia ngây người như tượng gỗ. Đặc biệt là lão giả áo đen, hắn hiện tại đang run rẩy...

Mà lúc này, nữ tử váy trắng nhìn về phía Diệp Huyền cách đó không xa, nói:

- Tuy trong người của ngươi có ba thanh kiếm trấn áp, nhưng mấy năm trôi qua, thực lực của những kẻ kia không ngừng khôi phục, tăng thêm bản thể của ta cách giới này quá xa xôi, khó mà bận tâm. Bởi vậy, một ít tồn tại trong tháp dần thức tỉnh, tăng thêm ta ra tay quá nhiều, tháp này đã chịu phụ tải quá lớn, phong ấn trong tháp tùy thời vỡ vụn.

Nói đến đây, nàng chậm rãi đi đến trước mặt Diệp Huyền, nói:

- Ta sẽ phân hóa phân thân này thành kiếm khí trấn áp tháp, nhưng mà, không quản được bao lâu, nhiều nhất một năm. Trong một năm, ngươi nhất định phải nhanh chúng tìm ra đạo tắc, thu hoạch được truyền thừa chân chính của tháp, bằng không thì, ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ!

Thế nhưng bên ngoài Giới Ngục tháp, Diệp Huyền như gặp phải trọng kích, cả người rơi từ trên không xuống.

Toàn bộ Giới Ngục tháp run lên lần nữa, trong tháp, giọng nói kia càng ngày càng yếu, chỉ chốc lát đã hoàn toàn biến mất...

Oanh!

Giới Ngục tháp, thanh kiếm bên phải trầm xuống một chút.

- Nữ nhân đáng chết, đáng chết, đáng chết... Bản chủ ra khỏi tháp này, chắc chắn sẽ chém ngươi và tháp chủ thành muôn mảnh, nghiền xương thành tro, đóng linh hồn các ngươi lên Tru Thần trụ, vĩnh viễn thiêu đốt...

Mà lúc này, một tiếng gầm như sóng thần vang vọng tòa tháp:

Diệp Huyền ngẩn ngơ, hắn vội vàng đi bắt nữ tử váy trắng, nhưng mà, hắn bắt không được, nữ tử váy trắng đã triệt để hóa thành hư ảo!

Cứ như vậy, nữ tử váy trắng càng ngày càng hư ảo... . .

Diệp Huyền nói khẽ:

- Là ta hại ngươi sao?

Nữ tử váy trắng cười nói:

- Một sợi phân thân mà thôi, nhiệm vụ của sợi phân thân này chính là tới giới này tìm ngươi, đã tìm được, nó đã mất ý nghĩa tồn tại. Sở dĩ lưu lại trong tháp lâu như vậy, chỉ muốn bồi ngươi nhiều hơn. Đáng tiếc, tháp này không ổn định, ta nhất định phải trấn áp tháp này, bằng không, tháp này vỡ tan, chỉ vào lực lượng phân thân của ta, thực khó bảo toàn ngươi. Nhớ kỹ, nhất định phải tới tìm ta... Bởi vì bản thể cách giới này quá xa, ta đã không thể liên hệ, cũng không dám cưỡng ép liên hệ, sợ phá vỡ phong ấn tháp này, bởi vậy, bản thể của ta không biết ta đã tìm được ngươi, nàng có khả năng đang đi tìm ngươi khắp tinh không vô tận...

Nói đến đây, nàng ngẩng đầu nhìn vào sâu trong tinh không, nói khẽ:

- Ta đã liên hệ một sợi phân thân cách giới này gần nhất, nếu nàng thu được tin tức của ta, tất nhiên sẽ lập tức chạy đến, hi vọng, còn kịp... .

Vừa dứt lời, thân thể nữ tử váy trắng hoàn toàn biến mất, một sợi kiếm quang lặng lẽ xuất hiện trong Giới Ngục tháp, sợi kiếm quang trực tiếp chui vào thanh kiếm bên phải, trong nháy mắt, chuôi kiếm này run lên dữ dội, toàn bộ Giới Ngục tháp bị một đạo kiếm quang bao phủ!

Vừa dứt lời, nàng dần dần hóa thành hư ảo.

- Nhớ kỹ, không ai có thể giúp ngươi cả một đời! Trên cửu tiêu, ta chờ ngươi tới!

Hai tay nữ tử váy trắng đột nhiên nâng mặt Diệp Huyền lên, giọng nói êm dịu:

Một sợi phân thân đã mạnh mẽ như thế, bản thể của nàng...

Đầu óc Diệp Huyền trống rỗng, nữ tử thần bí trước mắt chỉ là một sợi phân thân!

Phân thân!
Bạn cần đăng nhập để bình luận