Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3239: Ta tin thiếu chủ

Lúc này, đột nhiên Diệp Huyền dừng lại, quay đầu nhìn về phía Nguyên Khâu ở cách đó không xa, cười bảo: "Nguyên gia chủ, đừng quên Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền Thánh giai của các ngươi đấy!"

Nguyên Khâu nhìn hắn nhưng không nói gì.

Lúc này, trong lòng hắn ta cũng rất chấn động!

Hắn ta vô cùng hiểu rõ thực lực của Nguyên Hưu nhưng không ngờ Huyên Hưu thậm chí còn không thể tiếp nổi một nhát kiếm của Diệp Huyền!

Vị thiếu niên kiếm tu này đáng sợ đến mức nào đây?

Lúc này, Nguyên Hưu đứng đằng xa cũng hơi hoang mang!

Lúc hắn ta vừa mới ra tay thật ra cũng không trực tiếp dốc hết toàn bộ sức lực, bởi vì hắn ta muốn thăm dò thực hư của Diệp Huyền trước!

Thế nhưng, điều khiến hắn ta không ngờ tới là Diệp Huyền lại trực tiếp dùng một nhát kiếm đánh bại hắn ta luôn!

Trông thấy Nguyên Hưu thiêu đốt linh hồn, lúc này, đột nhiên Nguyên Yếm xuất hiện trước mặt hắn ta, sau đó đập một tay lên vai đối phương.

Nguyên Yếm nhìn hắn ta: "Thắng bại là chuyện thường, cần gì phải để ý quá mức?"

Dùng mạng để bồi thường!

Linh hồn của Nguyên Hưu lập tức khôi phục lại như thường!

Dường như nghĩ đến điều gì đó, Nguyên Hưu quay đầu nhìn về phía Nguyên Khâu, cười khổ: "Tộc trưởng, ta thua rồi!"

Nghe vậy, Nguyên Hưu chợt sững sờ.

Hắn ta cũng hoang mang lắm chứ!

Nguyên Hưu lắc đầu cười khổ: "Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền Thánh giai..."

Nói rồi, linh hồn của hắn ta trực tiếp bốc cháy!

Bởi vì hắn ta không biết đây là một nhát kiếm mạnh nhất của Diệp Huyền hay chỉ là một nhát kiếm tùy tiện của đối phương!

Ầm!

Nguyên Hưu gật đầu: "Ta hiểu!"

Hắn ta biết rất rõ tính quan trọng của một Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền Thánh giai đối với Nguyên tộc, đừng nói là một cái mạng của hắn ta mà cho dù có là mười cái mạng cũng không đủ để gánh!

Thua cũng không phải chuyện xấu!

Nguyên Yếm nhìn chằm chằm vào hắn ta: "Ngươi còn có giá trị hơn Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền! Chớ có nói là một Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền, cho dù có là mười Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền cũng không thể so được với ngươi!"

Lúc này, đột nhiên Nguyên Khâu cũng nói: "Nguyên Yếm nói đúng đấy, cho dù có là mười Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền cũng không thể so được với ngươi! Còn về phần thắng thua, Nguyên gia ta thắng được nhưng cũng thua được! Hơn nữa, hôm nay ngươi thua cũng không phải là chuyện xấu, ngươi hiểu ý của ta chứ?"

Đúng lúc này, đột nhiên Nguyên Yếm nhìn về phía Diệp Huyền ở cách đằng xa: "Diệp huynh!"

Bây giờ Nguyên Hưu giống như nhận được một cuộc sống mới!

Hai Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền!

Toàn bộ sự tự tin và kiêu ngạo trước đây lập tức tan thành mây khói!

Nguyên Yếm cũng không ngờ Diệp Huyền lại dám chơi lớn như thế!

Một khắc này, hắn ta giống như một cái cốc đựng đầy nước đột nhiên lại bị đổ hết sạch vậy!

Đám người có mặt ở đó đều nhìn về phía hắn ta.

Nguyên Yếm đang định nói chuyện thì đúng lúc này, Nguyên Thanh ở bên cạnh chợt cười bảo: "Hay là để ta chơi với Diệp huynh đi!"

Tự tin như vậy?

Mà đây cũng không phải chuyện xấu!

Câu này vừa thốt ra khiến mọi người đều kinh hãi!

Người này thậm chí còn không muốn bỏ qua cho hai Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền còn lại của Nguyên gia!

Mà sắc mặt của đám người Nguyên Khâu cũng lập tức nặng nề hẳn đi!

Cường giả có nội tâm mạnh mẽ chân chính đều không sợ thắng thua, thất bại càng nhiều thì hắn ta sẽ càng trở nên mạnh hơn!

Diệp Huyền cười đáp: "Hai Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền nhé!"

Nguyên Yếm nhìn hắn: "Phục! Nguyên gia ta có chơi có chịu! Có điều, ta muốn khiêu chiến với Diệp huynh!"

Diệp Huyền dừng bước chân, quay người nhìn về phía hắn ta, cười hỏi: "Không phục à?"

Nguyên Thanh nhìn Diệp Huyền và mỉm cười: "Cược hai Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền!"

Diệp Huyền cười đáp: "Được đấy!"

Nguyên Thanh nở nụ cười sau đó quay người đi đến trước mặt Nguyên Khâu, đột nhiên tay phải của hắn ta bắt lấy cánh tay phải của đối phương, không nói gì hết nhưng con ngươi của Nguyên Khâu lại chợt co rút, trong mắt xuất hiện vẻ khó tin nhưng rất nhanh đã biến mất!

Ngay sau đó, Nguyên Khâu quay người nhìn về phía Diệp Huyền: "Nguyên gia ta bằng lòng cược!"

Bằng lòng cược!

Câu này vừa thốt ra, sắc mặt của đám người Gia tộc ở đằng xa đều nặng nề hẳn đi!

Nguyên Thanh nhìn về phía Diệp Huyền, cười bảo: "Môn kiếm kỹ vừa rồi của Diệp công tử đúng là không tầm thường, ta vẫn muốn trải nghiệm thử một chút!"

Diệp Huyền cười ha ha, hắn quay đầu nhìn về phía Gia Nguyên đang hơi lo lắng, cười nói: "Gia Nguyên tiền bối yên tâm, không thua được đâu!"

Gia Nguyên cười đáp: "Ta tin thiếu chủ!"

Diệp Huyền nhìn về phía Nguyên Thanh, cười nói: "Tới đi!"

Nguyên Thanh gật nhẹ đầu, hắn ta từ từ nắm chặt lấy tay phải, trong nháy mắt, thiên địa ở đó trực tiếp trở nên hư ảo!

Mà Diệp Huyền thì lại nắm thanh kiếm trong tay, trong mắt tràn ngập chiến ý!

Thật ra, bây giờ hắn rất muốn đánh nhau!

Vô cùng muốn đánh nhau!

Có điều, hắn không muốn đánh với Đăng Thiên cảnh, trước đó hắn đã có thể miểu sát Đăng Thiên rồi, giờ hắn muốn đánh Tuyệt Trần cảnh hơn!

Chính là loại Tuyệt Trần cảnh hàng thật giá thật đó!

Cường giả Tuyệt Trần cảnh bình thường cũng không thể tạo được bất cứ áp lực gì cho hắn, chỉ có đánh nhau với loại cường giả Tuyệt Trần cảnh hàng thật giá thật kia mới có ý nghĩa thôi!

Mà vị Nguyên Thanh trước mặt này, hắn cũng không hề coi thường, sau khi trông thấy một nhát kiếm kia của hắn mà đối phương vẫn dám bước ra khiêu chiến, hơn nữa còn chơi lớn như vậy, thực lực tuyệt đối sẽ không yếu!

Đương nhiên là hắn cũng không sợ gì!

Trong thế hệ trẻ tuổi, Diệp Huyền hắn đã từng sợ ai chưa?

Đánh là được!
Bạn cần đăng nhập để bình luận