Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 719: So Trang Bị?

Thân thể Diệp Huyền cùng linh hồn của hắn gần như đồng thời xuất kiếm, mà hai kiếm hạ xuống, lại tựa như một kiếm!

Chém ra một kiếm!

Một cỗ kiếm thế cường đại bức ngừng tới cỗ lực lượng kia, chớp mắt yên lặng…

Oanh!

Cỗ lực lượng kia nháy mắt tan vỡ!

Một đạo kiếm quang phóng lên, bức thẳng tới nam tử mặc hắc bào.

Trên không, nam tử mặc hắc bào nắm chắc thành quyền, đánh xuống.

Oanh!

Oanh!

Nam tử mặc hắc bào cũng không kịp xuất quyền thứ hai, trực tiếp bị kiếm này chém lên ngực.

Nhanh!

Cơ hồ nối liền không khe hở!

Ầm!

Mà vừa dừng lại, nam tử mặc hắc bào đột nhiên đưa hai tay giơ lên:

Thiên địa rung lên, nam tử mặc hắc bào lui lại mấy chục trượng, mà lúc này, hắn đột nhiên hơi híp mắt, hai tay đưa trước chặn lại!

Oanh!

Hai tay nam tử mặc hắc bào rung lên, thân hình liên tục lui về sau, mà hắn vừa lui, một đạo kiếm quang khác đã chém tới!

Một đạo kiếm quang đã bất ngờ xuất hiện trước mặt hắn.

Quyền thế mạnh mẽ lập tức đánh nát kiếm quang, nhưng, đã lại có một đạo kiếm quang khác nữa chém tới!

Thanh âm vừa dứt, một vòng sáng đột nhiên xuất hiện bao lấy hắn!

Nam tử mặc hắc bào đánh ra một quyền!

Lúc này, từng đạo kiếm quang cũng lặng yên đánh tới.

Thân hình nam tử mặc hắc bào lập tức bại đánh bay ra trăm trượng!

- Ngự!

Một hồi sau, Tả Thanh nói khẽ:

Trên đỉnh núi, thần sắc Tả Thanh có chút âm u.

Dù là Tả Thanh, cũng vô cùng kiêng kỵ!

Từng tiếng nổ lớn không ngừng vang vọng.

Tả Thanh trầm giọng:

Ầm ầm ầm ầm ầm oanh!

- Đủ rồi!

Mạc Tà khẽ gật:

- Ta chỉ có thể chặn được hắn!

Vô số kiếm quang tựa như cuồng phòng vũ bão không ngừng đánh tới hộ thuẫn, cảnh tượng vô cùng hùng vĩ.

Nếu đánh trực diện với Diệp Huyền, hắn không sợ, nhưng nếu Diệp Huyền ẩn thân đánh lén, hắn không thể không đề phòng!

Lúc này, Mạc Tà nói khẽ:

- Có nắm chắc đối phó hắn không?

Mạc Tà cũng yên lặng không nói.

Diệp Huyền đang đơn đấu cùng nam tử mặc hắc bào kia, bởi vậy uy lực lộ ra còn không quá khủng bố, vì đây là Minh kiếm! Một khi quần chiến, Diệp Huyền ẩn thân ám sát, như vậy thực sự không mấy người tránh được!

Mạc Tà khẽ gật đầu.

- Tốc độ cùng uy lực này… nếu trong quần chiến, hắn lại ở ẩn thân ám sát, hậu quả vô cùng kinh khủng!

Tả Thanh nhìn Mạc Tà:

- Đám dị vực không giải quyết được hắn?

Mạc Tà nói khẽ:

- Phải xem bọn hắn có dốc hết vốn liếng hay không.

Bên dưới, Diệp Huyền đột nhiên vọt tới trước mặt nam tử mặc hắc bào, đám phi kiếm kia vẫn chưa hề dừng lại!

Diệp Huyền vừa tới trước mặt đối phương, lập tức chém ra một kiếm.

Oanh!

Quang mạc quanh thân nam tử lập tức vỡ tan!

Mà lúc này, hắn cũng đánh một quyền tới trước mặt Diệp Huyền!

Diệp Huyền không né không tránh, đâm ra một kiếm.

Oanh!

Hai người liên tục lui lại, nhưng trong lúc Diệp Huyền lui, đã lại có vô số phi kiếm chém lên người nam tử mặc hắc bào.

Ầm ầm ầm ầm!

Nam tử mặc hắc bào liên tục lui lại, vừa lui, đã trọn vẹn mấy trăm trượng!

Hắn vừa dừng lại, áo bào đã ầm ầm vỡ vụn, dưới áo bào, lộ ra một bộ hắc giáp!

Bảo vật cấp Tạo Hóa cảnh!

Nơi xa, Diệp Huyền thơ ra một hơi:

- Chơi trang bị sao?!

Cho tới hiện tại, hắn đều không muốn tùy tiện dùng Trấn Hồn kiếm!

Không phải tự đại, mà là hắn không muốn bản thân ỷ lại vào ngoại vật, bởi Trấn Hồn kiếm quá mạnh, và cũng không phải lực lượng của hắn. Đương nhiên, nếu người khác dùng ngoại vật, vậy hắn cũng không ngu tới mức không dùng!

Nơi xa, nam tử mặc hắc bào, không, mặc hắc giáp nhìn chằm chằm Diệp Huyền:

- Là ta đánh giá thấp ngươi!

Diệp Huyền lau máu nơi khóe miệng, nhếch miệng:

- Tới, tiếp tục chiến!
Bạn cần đăng nhập để bình luận