Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3893. .



Chương 3893. .




Nghe Diệp Huyền nói vậy, vẻ mặt hai người kia bèn trở nên kì quái.
Theo bọn họ, chắc chắn phía sau Diệp Huyền có người, bằng không một tán tu như hắn không thể tu luyện đến trình độ này được.
Dù có yêu nghiệt cách mấy cũng phải có tài nguyên mới được!
Nếu nói Diệp Huyền không có bối cảnh thì có đánh chết bọn họ cũng không tin!
Bạch y nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Diệp huynh, ngươi tưởng đoạt tiểu tháp của ngươi là xong chuyện ư? Không! Bọn họ chắc chắn sẽ không chịu để yên đâu! Hiện giờ bọn họ không có thời gian quan tâm đến ngươi, nhưng một khi bọn họ dành thời gian ra thì tới khi đó, bọn họ sẽ diệt cỏ tận gốc đấy!”
Nam Ninh gật đầu: “Diệp công tử, ngươi không động thủ với bọn họ, bọn họ vẫn sẽ động thủ với ngươi thôi!”
Diệp Huyền liếc nhìn hai người, hắn thầm cười lạnh lùng.
Thế lực phía sau hai người này đều muốn lợi dụng hắn, để hắn đối đầu với Cổ tộc!
Diệp Huyền thu hồi tâm tư, hắn khẽ cười: “Hai vị, để ta suy nghĩ, suy nghĩ đã!”
Nói đoạn, hắn bèn ngự kiếm và biến mất ở cuối chân trời. Tốc độ của hắn rất nhanh, khi hai người kia phản ứng lại thì Diệp Huyền đã lặn mất tăm.
Lần này hắn không từ chối thẳng!
Phải để lại chút nhớ nhung cho mấy thế lực này, bằng không mấy tên này e là chẳng chịu để yên đâu!
Thấy Diệp Huyền rời đi, Bạch Y không khỏi nhíu mày.
Nam Ninh đột nhiên nói: “Diệp công tử này là một kẻ ranh ma, chúng ta muốn lợi dụng hắn để đối phó với Cổ tộc e là không thực tế!”
Bạch Y gật đầu: “Để bọn họ tự xử lí đi!”
Hai người bèn rời đi.
Thực ra bọn họ cũng không muốn tham gia vào chuyện này! Đây là chuyện giữa giới và giới, một khi bọn họ nhúng tay vào, không cẩn thận cái là vạn kiếp bất phục ngay!

Cổ Giới.
Lúc này Cổ Giới đã ở trong trạng thái phòng bị cao nhất. Không chỉ có vậy, tất cả các cường giả Cổ tộc đều đã trở về, những lão quái vật bế quan của Cổ tộc cũng đồng loạt xuất quan!
Có được tiểu tháp đúng là một cơ hội ngàn năm có một của Cổ tộc.
Chỉ cần Cổ tộc vượt qua thì tương lai không có Lục Giới nữa mà chỉ có Cổ Giới!
Đương nhiên, bọn họ cũng biết rằng năm giới còn lại sẽ không chịu để yên!
Phải vượt qua thì Cổ Giới mới vô địch!
Không vượt qua thì thế gian cũng chẳng còn Cổ Giới nữa!
Nhưng tất cả các cường giả của Cổ Giới đều quyết định đấu một phen!

Diệp Huyền tạm biệt hai người Bạch Y xong thì tới một đỉnh núi, hắn cúi đầu nhìn dãy núi mênh mang phía dưới, vẻ mặt bình tĩnh.
Một lát sau, hắn chầm chậm nhắm hai mắt lại.
Tịnh tâm!
Không thể không nói, hiện giờ hắn rất thích loại trạng thái này. Sau khi tiến vào trạng thái này, hắn mới cảm thấy mình là một kiếm tu thật sự, một kiếm tu trong lòng chỉ có kiếm!
Kiếm tu!
Tâm mới là điểm mấu chốt!
Nếu tâm không tịnh thì kiếm cũng không thể tịnh!
Thực ra lúc này hắn thấy hơi hoang mang!
Bởi lẽ hồi đầu hắn không chọn phá vòng mà chọn nhập vòng. Thế nên hắn đã tách khỏi thể tu cảnh giới chủ yếu bây giờ. Giờ mấy cái Hóa Tự Tại, Phá Giới cảnh gì đó chẳng liên quan gì đến hắn cả.
Hoang mang!
Sau khi nhập vòng, hắn phải tự tìm tòi con đường tương lai của mình!
Điều này dễ khiến hắn rơi vào hoang mang!
Đi con đường của người khác không khó, nhưng tự tạo ra một con đường thì không phải khó bình thường thôi đâu!
Mà hiện giờ hắn đã tới ngõ cụt.
Tâm tịnh!
Đây là điều hắn nhận ra được sau khi nhập vòng, vậy sau khi tâm tịnh thì sao?
Diệp Huyền mở mắt, hắn nhìn về phía xa xa. Hồi lâu sau, hắn xòe tay trái ra. Thanh Huyền Kiếm xuất hiện trong lòng bàn tay hắn, hắn khẽ mỉm cười: “Tiểu Hồn, ngươi nói xem con đường tiếp theo đây ta phải đi như thế nào?”
Tiểu Hồn trầm mặc một hồi rồi nói: “Đi đứng!”
Mặt Diệp Huyền đen lại.
Tại tiểu tháp hết, khiến Tiểu Hồn cũng nghịch ngợm thế này!
Tiểu Hồn đột nhiên bảo: “Tiểu chủ, ngươi có hứng thú phát triển về mặt linh hồn không?”
Diệp Huyền thấy tò mò: “Linh hồn?”
Tiểu Hồn nói: “Đúng vậy! Chỉ cần là sinh linh thì sẽ có hồn, tiểu chủ được Thiên Mệnh tỷ tỷ dạy cho Nhất Kiếm Định Hồn, nếu như phát triển về mặt này thì chắc sẽ có tiền đồ rộng mở đấy!”
Nhất Kiếm Định Hồn!
Diệp Huyền nhíu mày: “Phát triển kiểu gì?”
Tiểu Hồn nói: “Tiểu chủ, ta chỉ là một thanh kiếm, sao ta biết được?”
Diệp Huyền sượng mặt, mẹ kiếp, tiểu tháp đáng chết!
Một lát sau, Diệp Huyền nhìn Thanh Huyền Kiếm trong tay.
Nhất Kiếm Định Hồn!
Phải làm thế nào mới có thể khiến Nhất Kiếm Định Hồn trở nên lợi hại hơn?
Diệp Huyền trầm mặc một hồi rồi nói: “Không nghĩ nữa! Hôm nào tìm Thanh Nhi thỉnh giáo!”
Tiểu Hồn do dự một lát rồi nói: “Tiểu chủ, mục tiêu của ngươi chẳng phải là vượt qua mấy người Thiên Mệnh tỷ tỷ sao?”
Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy!”
Tiểu Hồn nói: “Vậy thì ngươi phải tự đi đường của mình chứ!”
Diệp Huyền nghiêm túc nói: “Ngươi không hiểu đâu! Ta cứ đi theo đường của Thanh Nhi và cha ta đã, đợi đi đến tận cùng thì ta sẽ sáng tạo ra một loại kiếm đạo hoàn toàn mới vượt qua bọn họ… Hiểu chưa?”
Tiểu Hồn trầm mặc một lúc rồi nói: “Ý của ngươi là kiểu trong thế tục, một phú nhị đại không chọn cách khởi nghiệp mà chọn thừa kế gia nghiệp, sau đó khởi nghiệp dựa trên sự giàu có của cha, cuối cùng vượt qua cha đúng không?”
Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Cách so sánh này của ngươi…”
Tiểu Hồn đột nhiên mỉm cười: “Tiểu chủ, như vậy cũng được mà! Nhưng mà tiểu chủ này, ta vẫn thấy ngươi nên đi con đường của mình thì hơn!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Tại sao?”
Tiểu Hồn nghĩ ngợi một lát rồi bảo: “Bởi vì ta thấy nếu như ngươi đi con đường của Thiên Mệnh tỷ tỷ với cha ngươi thì e là khó mà vượt qua bọn họ lắm!”
Diệp Huyền trầm mặc.
Hết chương 3893.



Bạn cần đăng nhập để bình luận