Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1179: Giao lưu qua tinh thần

Rất nhanh sau đó, Diệp Huyền và tử sam nữ tử đã tới trước tòa cổ điện. Kiếm tông này cũng trống không, chẳng thấy một bóng người, trông cực kì đìu hiu.

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Tiền bối, Kiếm tông này…?”

Tử sam nữ tử đáp: “Không còn nữa rồi?”

Nói đoạn, nàng lắc đầu: “Không có thử gì là vĩnh hằng cả.”

Tử sam nữ tử nói xong thì bước vào tòa cổ điện.

Diệp Huyền theo sau nàng. Sau khi bước vào tòa cổ điện, hắn phát hiện nó vô cùng rộng lớn, đưa mắt nhìn xung quanh, cuối cùng ánh mắt của hắn dừng lại trên một người gỗ. Tên tay phải của người gỗ ấy là một thanh trường kiếm.

Diệp Huyền từng trông thấy loại người gỗ này, trong Giới Ngục tháp cũng có một người gỗ như vậy, có điều thực lực của người gỗ đó đã kém xa hắn.

Lúc này, tử sam nữ tử đột nhiên nói: “Mộc kiếm nhân!”

Diệp Huyền nhìn tử sam nữ tử rồi nói: “Đây là?”

Truyền thừa!

Tử sam nữ tử mỉm cười: “Đi theo ta!”

Diệp Huyền ngoác miệng cười: “Truyền thừa đúng không?”

Tử sam nữ tử bật cười ha ha: “Ta không cần nó, cho ngươi tất đấy!”

Nói đoạn, nàng liếc nhìn Diệp Huyền: “Giờ toàn bộ sức chiến đấu của ngươi đều nhờ các trang bị và thần kĩ, còn về kiếm đạo, ngươi cứ như một con gà mờ vậy… Thực ra như vậy cũng rất bình thường, sao nữ tử váy trắng kia có thể hiểu được những điều cơ bản này chứ, nàng chỉ biết cho ngươi một phương hướng đại khái… Đợi tí nữa ngươi phải học cho nghiêm túc vào, hỏi nhiều vào, biết chưa?”

Nói đoạn, nàng bước tới trước mặt ba người gỗ rồi mỉm cười: “Vẫn nguyên vẹn.”

Hắn thích truyền thừa lắm!

Diệp Huyền cũng chẳng hề khách khí, hắn lấy hết toàn bộ.

Diệp Huyền chỉ vào ba người gỗ đó rồi nói: “Tiền bối, ngươi cần nó hả?”

Tử sam nữ tử khẽ bảo: “Một vài cường giả của Kiếm tông này…”

Hắn thấy tử sam nữ tử nói rất đúng!

Nói đoạn, nàng lại đi về phía bên trái. Không lâu sau, nàng đưa Diệp Huyền tới một gian nội điện. Bên trong gian nội điện này có bảy pho tượng, hai nữ năm nam, mỗi một người đều đeo một thanh kiếm bên thắt lưng.

Hiện giờ, hắn thực sự cảm thấy hơi mơ hồ về kiếm đạo!

Tử sam nữ tử gật đầu: “Kiếm đạo của ngươi quá tạp, bắt buộc phải có người nào đó chỉnh lí lại giúp ngươi, để ngươi có một nhận thức rõ ràng hơn về kiếm đạo chứ không phải chỉ luyện lung tung bừa bãi.”

Diệp Huyền gật đầu: “Ta biết rồi!”

Tử sam nữ tử nhếch khóe miệng: “Ta là ai?”

Tử sam nữ tử không nói gì cả, nàng khẽ phất tay phải, sáu bức tượng kia bỗng chấn động. Sau đó có sáu bóng người hư ảo xuất hiện bên trên bức tượng.

Một lát sau, lão giả kia nói với vẻ mặt kinh ngạc: “Ngươi… huyết mạch của ngươi…”

Bởi lẽ kiếm đạo của hắn sẽ không tiến bộ!

Lão giả khẽ gật đầu: “Nếu đã là truyền nhân của người đó thì đương nhiên chúng ta sẽ cố gắng hết sức giúp đỡ.”

Lúc đánh nhau, hắn toàn dựa vào trang bị và thần kĩ… Nếu cứ tiếp tục như thế thì không được!

Tử sam nữ tử không nói thêm gì nữa, nàng quay người rời đi.

Diệp Huyền hành lễ: “Ta hiểu rồi!”

Tử sam nữ tử gật đầu, nàng nhìn Diệp Huyền: “Học cho nghiêm túc, hỏi nhiều vào.”

Mà những trang bị và thần kĩ không được kiếm đạo nâng đỡ thì sức chiến đấu mà chúng phát huy sẽ giảm đi!

Tử sam nữ tử khẽ gật đầu: “Ngươi không cần nghi ngờ về thân phận của hắn đâu. Tiểu tử này vừa mới tiếp xúc với kiếm đạo không lâu, hắn không hiểu quá nhiều về kiếm đạo. Sáu người các ngươi giúp hắn chỉnh lí lại, để hắn có nhận thức mới rõ ràng hơn về kiếm đạo.”

Lão giả quan sát Diệp Huyền một hồi rồi nói: “Kiếm đạo của hắn… Tại sao lại khác với kiếm đạo của tổ sư?”

Tử sam nữ tử mỉm cười: “Có một người khác dẫn hắn đến với kiếm đạo. Có điều, kiếm đạo của đối phương quá cao, chỉ cho hắn một minh lộ. Còn về những thứ cơ bản hơn thì đối phương chẳng thèm quan tâm, hắn đã phải tự mình mày mò rất lâu, thế nhưng hình như không có hiệu quả là mấy. Hiện giờ kiếm đạo của hắn tạp lắm, không đủ thuần khiết. Hơn nữa, tiểu tử này còn đang rất mơ hồ về kiếm đạo, các ngươi dạy hắn đi, để hắn hiểu được hệ thống của kiếm đạo!”

Sáu người này nhanh chóng nhìn về phía tử sam nữ tử, một lão giả trong đó kinh ngạc nói: “Ngươi… ngươi là…”

Nghe vậy, lão giả và những người còn lại đồng loạt nhìn về phía Diệp Huyền. Rất nhanh sau đó, ánh mắt của bọn họ tràn ngập vẻ ngạc nhiên. Lão giả dẫn đầu kia trực tiếp hiện lên trước mặt Diệp Huyền, túm lấy cánh tay hắn, một luồng sức mạnh thần bí lập tức dấy lên trong cơ thể hắn.

Tử sam nữ tử mỉm cười: “Ta tìm được cho các ngươi một truyền nhân đây.”

Lão giả kia nhìn chằm chằm tử sam nữ tử rồi khẽ hành lễ, ấy thế nhưng hắn ta lại chẳng nói thêm gì cả.

Diệp Huyền nhìn về phía sáu người kia, hắn lại cung kính hành lễ: “Làm phiền các vị tiền bối rồi.”

Lão giả đứng trước mặt Diệp Huyền nói: “Kiếm đạo là gì?”

Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Ta không biết!”

Mọi người: “…”

Diệp Huyền cũng thấy hơi lúng túng.

Thực ra hắn cũng chẳng biết kiếm đạo là gì… Hắn còn chưa từng suy nghĩ về vấn đề này ấy chứ!

Kiếm đạo?

Trong lòng hắn, có thể giết chết kẻ địch, có thể bảo vệ người thân, kiếm đạo cũng chỉ như vậy mà thôi.

Còn về những điều khác, hắn thực sự không suy nghĩ quá nhiều!

Lúc này, một nữ tử bên cạnh lão giả lên tiếng: “Không biết cũng chưa chắc đã là một chuyện xấu.”

Lão giả gật đầu: “Đúng vậy!”

Nói đoạn, hắn ta lại nhìn Diệp Huyền: “Ngươi ngồi xuống đi, tịnh khí ngưng thần, chúng ta sẽ giao lưu với ngươi qua tinh thần.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận