Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1735: Người được thiên đạo công nhận

Diệp Huyền mỉm cười: “Ta chưa từng học qua kiếm, ta là một thể tu thuần túy!”

Thiên Hàm trầm giọng nói: “Ngươi cho ta một cảm giác rất kì lạ, lúc kiếm của ta lại gần ngươi thì có sẽ có phản ứng!”

Diệp Huyền bật cười ha ha: “Có lẽ là do ta đẹp trai đó!”

Thiên Hàm sững sờ.

Lúc này, Đạo Minh bỗng mỉm cười: “Huyền huynh là thể tu à?”

Diệp Huyền gật đầu: “Thể tu!”

Đạo Minh liếc nhìn hắn, hắn ta chỉ mỉm cười chứ không nói chuyện.

Đúng lúc ấy, cảnh tượng trước mắt mọi người bỗng trở nên hư ảo. Rất nhanh sau đó, mọi người lại xuất hiện tại chiến trường ngoại vực.

Bởi lẽ vào lúc ấy, trời đất bỗng trở nên hư ảo như thể không thể chịu được một chưởng ấy của hắn ta!

Đạo Minh đứng bên cạnh Diệp Huyền, sắc mặt hắn ta cũng trở nên nghiêm trọng: “Ta chưa từng nghĩ đến Thiên Đạo Quyền trong truyền thuyết lại có thể mạnh đến mức độ này!”

Ầm ầm!

“Thiên Đạo Quyền!”

Thiên Tử khẽ mỉm cười: “Tới đi!”

Uỳnh!

Ở phía đối diện bọn họ có một đám Thiên Ma, người đi đầu chính là Lâm Ma.

Thiên Đạo Quyền!

Nói đoạn, hắn ta bèn xuất chưởng!

Lâm Ma nhìn Thiên Tử, mỉm cười: “Làm đôi chiêu không?”

Diệp Huyền cũng thấy hơi kinh ngạc, uy lực của Thiên Tử mạnh hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn!

Rầm rầm!

Khoảnh khắc Thiên Tử xuất chưởng, tất cả mọi người có mặt đều tái mặt!

Những tiếng sấm bắt đầu rền vang, cả đất trời như rung chuyển!

Diệp Huyền nhìn về phía xa xa, Lâm Ma bỗng chắp hai tay lại. Giây tiếp theo, hắn ta đẩy hai tay về phía trước: “Thiên Ma Đại Thủ Ấn!”

Phía sau hắn ta có một mảng mây đen đang tụ lại. Một bàn tay màu đen cực lớn bỗng thò ra, sau đó thì bay thẳng về phía Thiên Tử.

Bây giờ hắn phải khiêm tốn!

Còn về Diệp Huyền, luồng sức mạnh này chẳng có ảnh hưởng gì đến hắn cả. Có điều hắn vẫn phải giả vờ, giả bộ lùi tít về phía sau…

Đúng lúc ấy, Thiên Tử và Lâm Ma ở phía xa xa bỗng biến mất. Giây tiếp theo, một mảng bạch quang và hắc quang bỗng đâm vào nhau trên nền trời. Cả bầu trời lại rung chuyển một lần nữa, mặt đất nứt vỡ!

Không gian bốn bề bắt đầu chấn động, những luồng sức mạnh cực lớn không ngừng ào tới từ bốn phía, mọi người đứng xung quanh đồng loạt lùi mạnh về phía sau.

Lâm Ma ở phía đối diện bỗng nhếch khóe miệng, hắn ta đánh một chưởng cực mạnh.

Ầm ầm ầm ầm!

Hai người đứng cách nhau khá xa, khoảng trăm trượng. Thiên Tử chắp tay sau lưng, trên gương mặt hắn ta là nụ cười nhàn nhạt.

Khoảnh khắc hai luồng sức mạnh đâm vào nhau, cả bầu trời phủ một màu đen kịt. Thế nhưng rất nhanh sau đó, không gian nứt vỡ bỗng khôi phục lại như thường, còn Thiên Tử và Lâm Ma thì lại xuất hiện trước mắt mọi người.

Uỳnh uỳnh!

Thiên Hàm đột nhiên xách kiếm chặn phía đằng trước. Một luồng kiếm ý cực lớn cuộn trào khỏi kiếm của nàng và ngăn lại luồng sức mạnh kia. Thế nhưng cuối cùng nàng vẫn phải lùi về phía sau mười mấy trượng!

Diệp Huyền nhìn hai người kia, không thể không nói, thực lực của hai người này quá mạnh!

Không thể coi thường người trong thiên hạ này!

Trên bầu trời, Thiên Tử bỗng phất tay phải, một cây bạch thương hư ảo bỗng bay vụt đi. Cây thương vừa xuất hiện thì trời đất bỗng mờ đi, không gian bốn phía bắt đầu nứt vỡ.

Khiêm tốn!

Nghe vậy, Diệp Huyền thầm kinh ngạc. Chắc nữ nhân này chỉ đoán thôi nhỉ?

Diệp Huyền liếc nhìn Thiên Nhạn, Thiên Nhạn lại bảo: “Ngươi chẳng yếu hơn tên Thiên Tử kia đâu, đúng không?”

Diệp Huyền vừa mới dừng lại thì Thiên Nhạn bỗng xuất hiện ngay bên cạnh hắn, nói: “Ngươi giả bộ gì chứ?”

Lâm Ma nhếch miệng cười, hắn ta khẽ siết tay phải thành một chưởng, một chưởng này mang theo một luồng sức mạnh cực lớn.

Thiên Tử mỉm cười: “Vẫn còn đánh sao?”

Lâm Ma gật đầu: “Đương nhiên! Dù sao thì cũng phải phân sống chết mà.”

Nói đoạn, hắn ta bèn chuẩn bị ra tay. Đúng lúc ấy, Thiên Tử bỗng nói: “Ta có lời này, không biết ngươi có muốn nghe hay không!”

Lâm Ma nhìn Thiên Tử, hỏi: “Lời gì?”

Thiên Tử mỉm cười: “Giờ cường giả các thời đại đều đã tề tựu đông đủ, không cần biết là Thiên Ma tộc của ngươi hay là Hộ Đạo giả của ta đều không thể xưng bá Ngũ Duy. Không chỉ không thể xưng bá Ngũ Duy mà còn có thể bị những thế lực khác thôn tính, ngươi thấy sao?”

Lâm Ma mỉm cười: “Ngươi đang muốn giảng hòa đấy à?”

Thiên Tử nói: “Ngươi là cường giả mạnh nhất trong số những cường giả trẻ tuổi ở Thiên Ma tộc, là tương lai của Thiên Ma tộc, thái độ cũng như ý kiến của ta và ngươi rất quan trọng, chẳng phải sao?”

Lâm Ma trầm mặc.

Thiên Tử mỉm cười, nói: “Ngươi cứ thử nghĩ lại mà xem, nếu như ngươi muốn khai chiến thì ta có thể chiến với ngươi bất cứ lúc nào!”

Lâm Ma trầm mặc trong chốc lát rồi quay người rời đi.

Thiên Tử quay lại phía dưới, hắn ta liếc mắt nhìn mọi người rồi mỉm cười: “Nếu chư vị còn có điều gì chưa hiểu trên con đường tu hành thì có thể tới tìm ta, có thể ta sẽ giải đáp được cho chư vị!”

Nghe vậy, mọi người đều hớn hở. Không thể không nói, địa vị của Thiên Tử ở Thiên Đạo tinh vực rất cao!

Có điều, đó cũng là điều hiển nhiên, Thiên Tuyển Chi Tử là người được Thiên Đạo công nhận, mà Thiên Đạo tinh vực lại là tín phụng Thiên Đạo. Có thể nói, xét trên một mức độ nào đó thì Thiên Tuyển Chi Tử đã đại diện cho cả Thiên Đạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận