Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3253: Sao dám coi thường

Diệp Huyền cười đáp: "Không phải ta quyết định sẽ nhúng tay vào chuyện của Gia tộc mà là cha ta quyết định sẽ nhúng tay vào chuyện của Gia tộc!"

Dữ Mục chớp mắt: "Phụ thân ngươi nhúng tay với ngươi nhúng tay có sự khác biệt nào sao?"

Diệp Huyền cười đáp: "Cô nương, khác biệt quá lớn luôn ấy chứ!"

Dữ Mục mỉm cười: "Công tử, ngươi tính dùng sức của một cá nhân để chống lại Thú Yêu tộc ta và Thư Điện, Thần Miếu hay sao?"

Diệp Huyền lắc đầu: "Ta không được!"

Dữ Mục nhìn hắn: "Phụ thân ngươi được?"

Diệp Huyền thấp giọng thở dài: "Dữ Mục cô nương, ta cảm thấy con người ngươi rất không tồi! Trước đây ngươi đã từng cho ta kiến nghị và sự lựa chọn, vậy bây giờ ta cũng sẽ cho ngươi một kiến nghị và sự lựa chọn, ngươi có muốn nghe không?"

Dữ Mục cười đáp: "Đương nhiên là muốn nghe rồi."

Dữ Mục nhìn Diệp Huyền: "Ta chưa từng nghe nói đến Dương tộc bao giờ!"

Diệp Huyền khẽ cười: "Xem ra, Dữ Mục cô nương vẫn không có ý định từ bỏ nhỉ!"

Nhưng mà Dương gia là cái khỉ gì thế?

Dữ Mục cười nói: "Ta biết một vài giới cao hơn, nhưng thật sự chưa từng nghe nói tới Dương tộc. Là Dương tộc quá mạnh, vượt ra khỏi giới mà ta biết hay là Dương tộc quá yếu vậy?"

Câu này vừa thốt ra khiến tất cả mọi người đều kinh hãi!

Dữ Mục hơi nhíu mày lại: "Vậy tại sao ngươi..."

Diệp Huyền mỉm cười: "Gai tộc có Dương gia ta che chở! Ngươi đừng có ý đồ với bọn họ!"

Dữ Mục lắc đầu: "Diệp công tử, ta thật sự không hiểu tại sao ngươi phải giúp Gia tộc! Ngươi có lợi ích gì sao?"

Câu nói này rất ngông cuồng!

Dương gia che chở!

Diệp Huyền cười đáp: "Ngươi chưa từng nghe nói không có nghĩa là không có!"

Dữ Mục nhìn hắn: "Nhưng ngươi họ Diệp cơ mà! Ngươi là con riêng sao?"

Chưa từng nghe qua!

Diệp Huyền cạn lời!

Diệp Huyền lắc đầu: "Không có lợi ích gì cả."

Diệp Huyền cười ha ha: "Ta đã nói rồi! Gia tộc là bạn của Dương gia ta!"

Hoặc là, sau này kêu cha đổi thành họ Diệp cũng được!

Dù sao cha hắn còn không để ý thì mình còn để ý làm cái mẹ gì?

Gia Nguyên cười đáp: "Không dám không giấu."

Có điều, hắn cũng không có dự định đổi!

Cường giả trên Tuyệt Trần cảnh!

Khỏi phải nói, bây giờ hắn mới chợt nhớ ra hình như mình vẫn chư đổi họ!

Điện chủ của Thư Điện!

Dữ Mục cười bảo: "Hóa ra là Lâm Hải điện chủ!"

Lão giả liếc mắt nhìn con bạch long kia sau đó quay đầu nhìn về phía Dữ Mục ở cách đó không xa, gật nhẹ đầu: "Dữ Mục cô nương!"

Diệp Huyền đã quá quen rồi!

Nguyên Khâu trầm giọng nói: "Gia Nguyên huynh, lần này Gia tộc ngươi rước tới đại họa rồi!"

Gia Nguyên gật đầu sau đó nhìn về phía Diệp Huyền, Diệp Huyền đang định nói thì đúng lúc này, một lão giả đột ngột xuất hiện ở đó.

Lão giả này vừa mới xuất hiện trong sân đã khiến sắc mặt của tất cả mọi người lập tức thay đổi!

Hơn nữa, cho dù mình họ gì nhưng không phải vẫn là con trai của cha hay sao?

Lúc này, Nguyên Khâu ở bên cạnh đột nhiên đi đến trước mặt Diệp Huyền và Gia Nguyên, Nguyên Khâu nhìn Gia Nguyên rồi cười khổ: "Gia Nguyên huynh, ngươi giấu mọi người cũng vất vả quá."

Nghĩ đến đây, Diệp Huyền thấy buồn cười quá!

Diệp Dương?

Nghe thế, toàn bộ những người có mặt ở đó đều thay đổi sắc mặt!

Vậy mà điện chủ của Thư Điện trong truyền thuyết lại tới đây!

Trong Thư Điện, người lớn nhất là viện thủ, mà dưới viện thủ chính là tứ đại điện chủ Cầm Kỳ Thi Họa!

Mà Lâm Hải này chính là điện chủ của Họa Điện!

Hắn ta liếc mắt nhìn Dữ Mục sau đó cười nói: "Dữ Mục cô nương không hổ là người yêu nghiệt nhất trong lịch sử của Thiên Tội Chi Đô!"

Dữ Mục lắc đầu cười: "Không dám nhận!"

Lâm Hải cười bảo: "Dữ Mục cô nương, lần này ngươi tới đây là đại diện cho Thiên Tội Chi Đô hay là đại diện cho Thú Yêu tộc?"

Dữ Mục cười đáp: "Lâm điện chủ cảm thấy thế nào?"

Lâm Hải im lặng.

Dữ Mục lại nói: "Lâm điện chủ, thật ra bây giờ chúng ta tới đây thảo luận mấy vấn đề này vẫn còn quá sớm! Cho dù là Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền Thần giai này hay là mười hai Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền Thánh giai của Nguyên Giới thì bây giờ chúng vẫn chưa thuộc về chúng ta!"

Nghe được lời của nàng, đám người Nguyên Khâu và Tiêu Lâm có mặt ở đó đều thay đổi sắc mặt!

Mục đích của mấy người này không chỉ là Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền Thần giai của Gia tộc mà còn có Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền Thánh giai của bọn họ nữa!

Lâm Hải liếc mắt nhìn Diệp Huyền: "Ý của Dữ Mục cô nương thì hắn chính là biến số?"

Dữ Mục cười nói: "Đúng rồi! Cho nên bây giờ chúng ta thảo luận về quyền sở hữu của mấy Nguyên Tuyền này vẫn còn sớm lắm!"

Di Khổ chắp hai tay lại: "Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền Thần giai, sao dám coi thường?"

Dữ Mục gật đầu: "Đúng!"

Lâm Hải đang định nói thì đúng lúc này, một tiếng phật hiệu đột nhiên vang lên: "A di đà phật!"

Nghe vậy, sắc mặt của mọi người lại một lần nữa trở nên nặng nề hẳn!

Thần Miếu đã tới rồi!

Vừa dứt lời, một tăng nhân đã xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, cách không xa!

Trên đầu tăng nhân có sáu chấm hương, trên người mặc áo cà sa màu đen, giữa hai lông mày còn có một nốt ruồi màu đen.

Thần Miếu!

"Di Khổ!"

Lâm Hải nhìn tăng nhân và cười nói: "Di Khổ, không ngờ một đại trưởng lão của Thần Miếu như ngươi lại đích thân tới đây đấy!"

Lâm Hải nhìn Diệp Huyền: "Cho nên chúng ta phải giết hắn trước, đúng không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận