Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 700: Ổ Yêu Nghiệt

Diệp Huyền tiếp tục nghiên cứu, điên cuồng nghiên cứu!

Cứ như vậy, thời gian trôi qua từng chút một.

Mấy ngày kế tiếp, đám người Chiến Quân cũng chưa trở về, không biết đang làm gì.

Diệp Huyền cũng không ra ngoài, trốn trong thạch thất nghiên cứu Không Gian đạo tắc, trải qua không ngừng cố gắng, cuối cùng cũng có một chút thu hoạch.

Đó là lợi dụng Không Gian đạo tắc, để kiếm của hắn hòa cùng một thể với không gian!

Trước đó, hắn dùng kiếm xuyên qua không gian, từ đó thu được hiệu quả xuất bất kỳ ý, thế nhưng hiện tại, hắn lại chọn để kiếm hòa thành một thể với không gian!

Điểm khác nhau ở đây, cái trước là khí kiếm cùng không gian là hai thứ tách biệt, hắn cần đồng thời điều khiển cả hai, như vậy sẽ rất tốt sức. Mà hiện tại, khí kiếm

Hòa với không gian, hắn chỉ cần điều khiển không gian là được, bởi khí kiếm đã trực tiếp hòa với không gian, kiếm là không gian, mà không gian cũng là kiếm!

- Sao vậy?

Diệp Huyền trầm giọng:

Hai ngày sau, Chiến Quân đột nhiên tới thạch thất, trên người hắn hiện xuất hiện thêm mấy vết máu.

- Giao thủ với đám Ma Kha tộc, có điều ta cũng không chịu thiệt, đối phương cũng bị ta xé rách một cánh tay!

Đương nhiên, để khí kiếm hòa cũng không gian, cũng không phải chuyện đơn giản, có điều còn tốt, có còn tốt, hắn có Không Gian đạo tắc gia trì, bởi vậy, chuyện này cũng không quá khó, hiện hắn chỉ cần luyện tập là được!

- Không biết đợt này có chuyện gì, đám Ma Kha tộc rất yên lặng, lần này, là chúng ta chủ động tìm bọn hắn!

Trừ đó ra, còn có một điểm mạnh nữa, chính là khí kiếm của hắn từ hữu hình biến thành vô hình!

- Người của Ma Kha tộc tới?

Điên cuồng luyện tập!

Khí kiếm vô hình, càng thêm quỷ thần khó lường!

Chiến Quân nhếch miệng cười một tiếng:

- Khỏi rồi?

Diệp Huyền sửng sốt:

Diệp Huyền gặt đầu:

Chiến Quân lắc đầu:

Nói tới đây, hắn nhìn qua Diệp Huyền:

Chiến Quân gật dầu:

Diệp Huyền cười nói:

Chiến Quân cười nói:

Chiến Quân trầm giọng nói:

Chiến Quân nói:

- Gần như thế.

Diệp Huyền vội nói:

Nói xong, hắn quay người rời đi.

- Đợi chút nữa ngươi sẽ biết, đi thôi!

- Diệp huynh, có một câu không biết nên nói hay không!

- Chút nữa cùng ta với tên trọc ra ngoài làm chút chuyện?

Diệp Huyền hỏi:

- Chuyện gì?

- Có gì không nên nói? Cứ nói đừng ngại!

- Làm gì?

Diệp Huyền cười khổ:

- Ngươi tới đây cũng đã được một thời gian, cũng nên ra ngoài làm chút chuyện mới được. Ở đây, không có thực lực, sẽ không được tôn trọng.

- Ngươi không chữa thương?

Chiến Quân cười ha ha một tiếng:

- Chút thương này không đáng nói!

Diệp Huyền lắc đầu cười một tiếng, sau đó đi theo.

Rất nhanh, hai người đã gặp tên trọc, tên trọc nhìn qua Diệp Huyền:

- Đi thôi!

Nói xong hắn quay người nhảy lên, trực tiếp nhảy ra ngoài thành, Diệp Huyền cùng Chiến Quân cũng vội đuổi theo.

Ba người chạy như bay, chỉ một chốc đã chạy tới cuối bình nguyên.

Trên tường thành, một nam tử mặc bạch bào lẳng lặng nhìn theo ba người.



Hắc ảnh cũng lặng yên biến mất.

Nói xong, hắn quay người rời đi.

- Là nhân tài, nên bảo hộ, để hắn được trưởng thành. Tạm thời cứ xem biểu hiện của hắn trước!

Bạch tiên sinh cười nói:

- Nếu kẻ này không tầm thường thì sao?

Bạch tiên sinh gật đầu:

- Ta biết.

Hắc ảnh nói:

- Có cần giải quyết?

Bạch tiên sinh lắc đầu:

- Có tiểu tử kia ở đây, đám ruồi bọ này không hết được.

Nói xong, hắn ngẩng đầu nhìn về xa:

- Nếu hắn không thể lập công, như vậy ta sẽ đích thân tiễn hắn rời đi, nơi này không phải chỗ cho hắn tránh nạn.

Hắc ảnh trầm giọng:

- Tiên sinh, trong thời gian này có mấy kẻ không rõ lai lịch nhòm ngó Táng Thiên trường thành.

Hắc ảnh nói:

Lúc này, một hắc ảnh cầm lưỡi hái xuất hiện.

- Món chí bảo kia… cung chủ, sao ngươi đem tên tai tinh này tới đây? Cảm thấy ta qua nhàn rỗi sao?

Một hồi sau, Bạch tiên sinh nói khẽ:

Người này, chính là Bạch tiên sinh.

Nói xa, ba người đã chạy tới trong một mảnh đầm lầy, ba người vẫn tiếp tục điên cuồng chạy.

Rất nhanh, tên trọc dừng lại, trước mặt không xa có một vách núi, trên vách núi có một gốc cây lam sắc, trên cây có bốn quả.

Diệp Huyền có chút không hiểu:

- Đây là?

Chiến Quân nhếch miệng cười một tiếng:

- Thứ này là dị quả, sử dụng có thể giúp tăng cường thể chất, tương đương với một lần Long huyết tôi thể, bảo bối tốt a!

Diệp Huyền nói:

- Có nguy hiểm, đúng không?

Chiến Quân nhìn Diệp Huyền:

- Nói nhảm, bảo vật ở đây, hoặc là đã bị người khác nhắm trước, hoặc là có Yêu thú cường đại thủ hộ!

Diệp Huyền nhìn qua bốn phía, lại chẳng phát hiện điều gì!

Thần sắc dần trở nên ngưng trọng.

Nơi này không đơn giản!

Tên trọc đột nhiên nói:

- Ta đi lấy, các ngươi giúp ta canh chừng!

Chiến Quân đột nhiên nói:

- Để ta đi!

Tên trọc lãnh đạm:

- Tốc độ ngươi nhanh bằng ta không?

Chiến Quân đang muốn nói, tên trọc lại lắc đầu:

- Tốc độ ta nhanh hơn, cơ hội sẽ lớn hơn một chút!

Nói xong, hắn muốn chạy ra, đã thấy Tiểu Linh Nhi đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyền.

Chiến Quân cùng tên trọc hơi chút sửng sốt, Diệp Huyền cũng sửng sốt.

Sau một khắc, trong ánh mắt đám người, Tiểu Linh Nhi đã xuất hiện trước kỳ thụ, thoáng cái, Tiểu Linh Nhi lại xuất hiện trước mặt bọn hắn, mà trước mặt, còn có kỳ quả kia.

Tiểu Linh Nhi nhếch miệng cười một tiếng:

- Ta!

Nói xong, nàng trực tiếp khiêng viên kỳ quả kia biến mất!

Ba người: “…”

Đúng lúc này, vách núi trước mắt ba người đột nhiên nứt toác… một hư ảnh từ trong vọt ra, tốc độ hư ảnh cực nhanh, trực tiếp vọt tới trước mặt ba người Diệp Huyền.

Tên trọc cùng Chiến Quân lập tức nghiêm túc, Chiến Quân trầm giọng nói:

- Là quỷ nhân, chiến tướng Ma Kha tộc!

Tốc độ tên quỷ nhân kia rất nhanh, chớp mắt đã tới trước mặt ba người, mà lúc này, tên trọc đột nhiên xông ra, một xích nện xuống.

Quỷ nhân không né không tránh, một quyền đánh tới trọng xích.

Oanh!

Đại địa dưới chân hai bên trực tiếp nứt toác, hai người cũng liên tục lui lại.

Diệp Huyền đang muốn xuất thủ, Chiến Quân đột nhiên nói:

- Để bọn hắn đánh!

Diệp Huyền nhìn Chiến Quân, Chiến Quân trầm giọng:

- Không thể để đám Ma Kha tộc xem thường chúng ta.

Diệp Huyền: “…”

Cách không xa, tên trọc nhếch miệng cười một tiếng, nụ cười có chút dữ tợn. Hắn thả người nhảy lên, cùng lúc, cự xích trong tay đột nhiên hóa đỏ ửng, mà tên quỷ nhân đối diện cũng đột nhiên xông lên, tốc độ cực nhanh, không gian mà hăn đi qua không ngừng rung động, vô cùng dọa người!

Rất nhanh, hai bên đã tiếp cận, tên trọc cầm trọng xích đột nhiên bổ xuống, một xích hạ xuóng, một đạo hỏa diễm kinh khủng từ trong xích phủ xuống.

Mà quỷ nhân kia cũng không tránh không né, một quyền oanh tới!

Lực lượng thân thể đơn thuần!

Một quyền đánh ra, không gian chấn động!

Oanh!

Một quyền này, trực tiếp chấn vỡ đám hỏa diễm, mà lúc này, trọng xích đã hung hăng đánh tới.

Bành!

Không gian bốn phía rung lên kịch liệt, hai người liên tục lui lại.

Nhìn thấy cảnh này, thần sắc Diệp Huyền dần hơi ngưng trọng.

Thực lực tên trọc cùng quỷ nhân, có chút ngoài dự liệu của hắn!

Mà hiện tại, hắn cũng hiểu được một điều, thiên tài khắp Vị Ương Tinh vực, có thể đều đã tụ ở đây.

Nói này, thực sự là ổ yêu nghiệt!

Mà điều quan trọng nhất, chính là năng lực của đám yêu nghiệt này đều vô cùng mạnh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận