Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 623: Vô Gian luyện ngục!

Phía trên Tinh Vân hạm, Diệp Huyền lẳng lặng đứng đấy, không nói gì.

Độc Cô Ngôn nhìn thoáng qua Diệp Huyền, lại nói:

- Tiểu thư rời xa huynh muội các ngươi, là có lỗi đối với các ngươi, nhưng nàng không có bất kỳ lựa chọn nào khác, vì bảo hộ huynh muội các ngươi, nàng chỉ có thể rời xa các ngươi.

Diệp Huyền lắc đầu:

- Hiện tại, ta chỉ muốn cứu muội muội ta.

Độc Cô Ngôn thấp giọng thở dài:

- Tiểu thiếu gia, chẳng lẽ ngươi thật sự mặc kệ tiểu thư sao?

Diệp Huyền yên lặng.

Đó chính là cứu muội muội!

Diệp Huyền nói:

- Cứ mang ta đến Độc Cô gia là được. Hiện tại, ta chỉ muốn cứu muội muội ta!

- Ngươi cứ đi thẳng đến Độc Cô gia như thế, khác nào đi chịu chết.

- Tiểu thiếu gia...

Tốc độ của Tinh Vân hạm càng lúc càng nhanh...

Đối với nữ nhân kia, hắn cũng đã sắp không nhớ nổi bộ dáng của đối phương.

- Ngươi cứ dẫn đường là được.

Diệp Huyền lắc đầu:

Độc Cô Ngôn lại nói:

Độc Cô Ngôn nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

Toàn bộ Vị Ương tinh vực là vô cùng lớn, nếu đi lại giữa tam vực mà không thông qua truyền tống trận, với tốc độ của Tinh Vân hạm, hết một năm cũng không đến được Thiên Vực.

Hiện tại, trong đầu hắn chỉ có duy nhất một ý niệm.

Diệp Huyền cùng Độc Cô Ngôn đi xuống Tinh Vân hạm, sau đó tiến thẳng vào trong thành.

Độc Cô Ngôn thấp giọng thở dài, không nói gì nữa.

Hai ngày sau, Tinh Vân hạm của Diệp Huyền đi tới một tòa thành gọi là Thiên Tinh thành, bởi vì trong tòa thành này, có truyền tống trận, truyền tống trận dẫn đến Thiên Vực.

Độc Cô Ngôn cười khổ, trong khoảng thời gian này, hắn đã khuyên bảo vô số lần, nhưng mà, Diệp Huyền vẫn chưa từng nghe.

- Độc Cô gia ở Thiên Vực có nhân mạch rất rộng, trong đó, cường giả Vô Thượng Chi Cảnh ở mặt ngoài đã có năm người, Ngoài ra, còn có một nhánh Ảnh Tử quân thần bí, những Ảnh Tử quân này, mỗi một người đều là cường giả cấp bậc đỉnh tiêm... Tiểu thiếu gia, thiên phú của ngươi không tồi, thực lực càng là kinh người, nhưng nếu ngươi muốn dùng sức một người đối kháng toàn bộ Độc Cô gia, đó là không có khả năng.

Độc Cô Ngôn trầm giọng nói:

- Ở Thiên Vực, thế lực mạnh nhất chính là Vị Ương cung, thế lực thần bí này chính là chủ nhân Thiên Vực, trong đó, cung chủ Vị Ương cung càng có thực lực thâm bất khả trắc. Ngoài ra, phía dưới Vị Ương cung còn có Vô Biên thánh địa, cùng với nam bắc Vũ Tông, phía dưới hai tông này, chính là tam đại gia tộc, Độc Cô gia chính là một trong số đó.

Nói xong, hắn bước nhanh hơn.

Trên đường, Độc Cô Ngôn lại nói:

- Chậm đã!

Rất nhanh, Diệp Huyền đi tới trước một truyền tống trận, sau khi giao xong phí tổn truyền tống, hắn đang muốn tiến vào bên trong, mà đúng lúc này, một thanh âm đột nhiên truyền đến từ nơi xa:

Sau lưng Diệp Huyền, Độc Cô Ngôn thấp giọng thở dài.

Nói đến đây, hắn nhìn về phía Diệp Huyền:

- Nhưng nếu ngươi đi như vậy, cũng chỉ là đi chịu chết mà thôi!

Diệp Huyền nói khẽ:

- Dù chết, ta cũng sẽ không để nàng cô độc một mình.

Diệp Huyền không nói gì.

- Vậy ngươi cảm thấy nên làm thế nào? Bàn bạc kỹ hơn? Sau khi bàn bạc kỹ hơn, muội muội ta còn có thể sống được sao?

Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói:

Đi tìm Độc Cô gia như thế, thật đúng là đi chịu chết a!

Thanh âm này vừa dứt, truyền tống trận dưới chân Diệp Huyền lập tức yên lặng lại.

Diệp Huyền quay người, ở trước mặt hắn không xa, một nam tử trung niên dẫn theo bốn lão giả đang tiến thẳng đến.

Nơi ngực trái của nam tử trung niên này, có một chữ "Vân" nho nhỏ.

Nam tử trung niên đi đến trước mặt Diệp Huyền, hắn liếc mắt đánh giá Diệp Huyền, lạnh lùng nói:

- Ngươi chính là Diệp Huyền? Mấy món bảo vật của Vân gia ta...

Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên biến mất, sau một khắc, một thanh kiếm chém thẳng xuống từ đỉnh đầu nam tử trung niên kia.

Sắc mặt nam tử trung niên đại biến, hắn không nghĩ tới Diệp Huyền lại đột nhiên ra tay, bất ngờ không đề phòng, hắn chỉ có thể vội vàng ngăn cản.

Oanh!

Theo một tiếng nổ vang vang lên, nam tử trung niên trực tiếp bay ra ngoài trăm trượng, mà giờ khắc này, thân thể của hắn đã vỡ nát, chỉ còn linh hồn!

Rất nhanh, hai người biến mất bên trong truyền tống trận.

Diệp Huyền không có ra tay, hắn đi tới phía trên truyền tống trận, Độc Cô Ngôn ở một bên cũng vội vàng đi theo.

- Việc này không liên quan đến ta.

Diệp Huyền quay đầu nhìn thoáng qua lão giả phụ trách truyền tống trận cách đó không xa, người sau vội vàng nói:

Thời khắc này, trên thân Diệp Huyền phát tán ra sát ý nồng nặc, sát ý cực cường.

Miểu sát!

Lúc này, Diệp Huyền trên truyền tống trận đột nhiên quay đầu gầm thét:

- Khiến tổ tông ngươi!

Thanh âm vừa dứt, "Xuy" một tiếng hắn đã biến mất ngay tại chỗ.

Nơi xa, nam tử trung niên đã là linh hồn thể kia hoảng hốt trong lòng, đang muốn xuất thủ, một đạo kiếm quang trực tiếp xuyên thủng giữa chân mày của hắn.

Xuy!

Trong nháy mắt, linh hồn của nam tử trung niên trực tiếp biến mất không thấy gì nữa.

Nhất Kiếm Định Hồn!

Mà lần này Diệp Huyền không hề trở lại phía trên truyền tống trận, mà là vọt tới phía bốn tên cường giả bên cạnh kia.

Không đến một khắc đồng hồ, trên mặt đất lại có thêm bốn bộ thi thể!

- Diệp Huyền, lưu lại chí bảo của Vân gia ta, bằng không, Vân gia ta nhất định sẽ khiến...

Nơi Diệp Huyền nhìn qua, một lão giả đi ra, hắn liếc mắt nhìn chằm chằm Diệp Huyền, đang muốn nói chuyện, đúng lúc này, nam tử trung niên cách đó không xa đột nhiên cả giận nói:

- Đưa ta đi Thiên Vực!

Diệp Huyền không tiếp tục ra tay, mà là về tới phía trên truyền tống trận, hắn quay đầu nhìn về phía bên cạnh:

Diệp Huyền này mạnh mẽ như thế?

Nam tử trung niên ngẩn người tại chỗ, mà bốn lão giả hắn mang tới kia cũng một mặt mộng bức.

Nhìn thấy hai người biến mất, lão giả kia lập tức thở dài một hơi:

- Suýt chút nữa xảy ra việc lớn!

Phải biết, mấy bộ thi thể trước mặt hắn kia đều là cường giả Nguyên Cảnh a!

Nhưng mà, vẫn cứ bị miểu sát như thế!

Là miểu sát!

Loại người này, khẳng định không phải người bình thường.

...

Không biết qua bao lâu, Diệp Huyền nghe được tiếng nói chuyện, rất nhanh, hắn ngừng lại.

Giờ phút này, hắn đang đứng phía trên một đài truyền tống, ở bên cạnh hắn, là Độc Cô Ngôn.

Diệp Huyền nói khẽ:

- Thiên Vực?

Độc Cô Ngôn lắc đầu:

- Chẳng qua chỉ là ngoại vi Thiên Vực, nhưng mà, từ nơi này đi Độc Cô gia, nhiều nhất nửa ngày.

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

- Đi Độc Cô gia!

Độc Cô Ngôn vội vàng nói:

- Mục đích của ngươi là cứu muội muội ngươi, đúng không?

Diệp Huyền gật đầu.

Độc Cô Ngôn nói:

- Nếu muốn cứu Linh Nhi tiểu thư, vậy chúng ta hẳn là đi Vô Gian luyện ngục, bởi vì có thể nàng bị tù ở nơi đó.

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Vô Gian luyện ngục là nơi nào?

Độc Cô Ngôn nói:

- Là một nơi tù ngục.

Diệp Huyền nhíu mày:

- Của Độc Cô gia?

Độc Cô Ngôn lắc đầu:

- Vô Gian luyện ngục này cũng không phải của Độc Cô gia, nơi này hết sức thần bí, bởi vì không có ai biết là do ai sáng lập, chỉ biết, nó ở trạng thái vô chủ, do tam đại thế gia cùng nhau chưởng quản. Mà tam đại thế gia dù đã nghiên cứu nhiều năm, cũng không thể phát hiện nó có chỗ đặc biệt gì khác, thế nên đã xem nó như là một nơi tù ngục, dùng để giam giữ người trong gia tộc phạm sai lầm.

Diệp Huyền nói khẽ:

- Đi Vô Gian luyện ngục!

Độc Cô Ngôn khẽ gật đầu:

- Ta dẫn đường!

Nói xong, hắn dẫn theo Diệp Huyền biến mất ngay tại chỗ.

Hai người tìm một chiếc Tinh Vân hạm, sau đó tiến vào trong tinh không mịt mờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận