Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3163: Hai ý thức

Chương 3163: Hai ý thức

Rất nhanh, ý thức của Diệp Thần đã làm chủ cơ thể.

Sau khi làm chủ cơ thể, hắn ta đi đến trước mặt Diệp Lăng Thiên.

Diệp Lăng Thiên nhìn hắn: "Ngươi đã thắng rồi!"

Có kiếm tu kia ở đây, Diệp Huyền và Diệp Thần đều đã thắng!

Diệp tộc hoàn toàn không có cách nào chống lại được kiếm tu kia!

Thật ra, không có kiếm tu thì Diệp tộc vẫn thua cả thôi!

Nếu đấu đơn, ở đây ngoại trừ kiếm tu ra thì đúng thật không có người nào là đối thủ của Diệp Lăng Thiên, nhưng Kiếm Minh cũng không phải chỉ có một người!

Diệp Thần lại chậm rãi quỳ xuống.

Diệp Thần dập đầu ba cái sau đó nói: "Ơn dưỡng dục vô cùng lớn, nhưng... kiếp này hai chúng ta đã hết nợ rồi!"

Ở đằng xa, Diệp Thần nhìn Diệp Lăng Thiên, trong mắt lóe lên vẻ phức tạp: "Mẫu thân, tất cả đã kết thúc rồi!"

Diệp Lăng Thiên cũng hơi nhíu mày lại.

Hơn nữa, vẫn còn cường giả của Kiếm Minh và Thiên Hành Điện đang tới đây!

Diệp Thần chầm chậm nhắm hai mắt lại: "Diệp huynh, có được không?"

Họ có đến mấy chục người lận!

Nói rồi, hắn ta quay người đi đến trước mặt kiếm tu rồi hơi hành lễ: "Tiền bối, xin hãy tha cho nàng ta một con đường sống!"

Đương nhiên, nếu không phải đại ca của Diệp Huyền tới thì Diệp Lăng Thiên sẽ không dễ dàng bại trận như vậy!

Thật ra, mười vị kiếm tu đã đủ chặn được Diệp Lăng Thiên rồi, bởi vì chiến lực của mấy người này thật sự rất đáng sợ.

Tất cả những người có mắt ở đó đều đang nhìn hắn ta với vẻ khó hiểu.

Rõ ràng là hắn đã từ chối!

Diệp Lăng Thiên cười nói: "Đúng là đã kết thúc rồi đấy! Bây giờ ngươi chính là kẻ chiến thắng!"

Diệp Thần cười bảo: "Diệp huynh, một kiếp này ta tu đạo, nếu bàn về thiên phú thì thế gian ít có người nào có thể mạnh hơn ta..."

Kiếm tu lại lắc đầu: "Hỏi tiểu hữu của ta đã!"

Diệp Huyền không nói gì cả.

Nhìn thấy một màn này, tất cả đám người có mặt ở đó đều sững sờ!

Luồng khí tức này càng ngày càng mạnh, chỉ trong nháy mắt đã đạt đén Hư Vô cảnh!

Khí tức của hắn ta vẫn đang điên cuồng bùng phát, cùng với luồng khí tức này tăng vọt, vô số cường giả xung quanh đều bị húc lùi về sau, bao gồm cả mấy cường giả Kiếm Minh kia!

Ầm ầm!

Đám người kia đều hóa đá tại chỗ!

Nói rồi, hắn ta chậm rãi nắm tay phải lại!

Nói xong, hắn ta xòe tay ra, trong lòng bàn tay hắn ta là một người gỗ nhỏ, người gỗ nhỏ có hình dạng một bé trai, rõ ràng chính là Diệp Thần hồi nhỏ.

Lúc này, Diệp Thần quay người nhìn về Diệp Lăng Thiên và mỉm cười: "Nếu ta không muốn thua thì năm đó mẫu thân ngươi hoàn toàn không có khả năng thắng."

Chỉ có vẻ mặt của kiếm tu là vẫn bình tĩnh, nhưng trong mắt cũng lóe lên vẻ ngạc nhiên...

Trong nháy mắt, một luồng khí tức lớn mạnh đột nhiên phun trào từ trong cơ thể của Diệp Huyền.

Chỉ trong chớp mắt, tất cả mọi người đã lùi lại mấy vạn trượng!

Thế nhưng, khí tức của Diệp Thần vẫn đang điên cuồng tăng vọt!

Rất nhanh, khí tức của hắn ta đã vượt qua Hư Vô cảnh...

Hư Vô cảnh!

Thế nhưng vẫn chưa kết thúc!

Nàng ta không ngờ Diệp Thần đã đạt đến Hư Vô cảnh!

Cũng bao gồm cả Diệp Lăng Thiên!

Diệp Thần nhìn Diệp Lăng Thiên, đột nhiên nước mắt chảy ra, hắn ta nhẹ giọng nói: "Ta hy vọng một kiếp này của mình có thể bình thường biết bao, vì như vậy thì ngươi mới không muốn ta phải chết..."

Vừa dứt lời, cơ thể hắn ta trực tiếp bùng cháy.

Thứ cháy không phải là cơ thể của Diệp Huyền mà là ý thức của Diệp Thần...

Mà toàn bộ những gì hắn ta đã từng học được đều đang được tặng lại cho Diệp Huyền từng chút một!

Rõ ràng, đây chính là điều kiện trao đổi để cứu Diệp Lăng Thiên...

Một cơ thể lại có hai loại ý thức.

Thật ra, cơ thể của Diệp Huyền cũng có thể nói là của Diệp Thần, bởi vì sau khi Diệp Thần chuyển thế luân hồi chính là Diệp Huyền!

Chẳng qua, ý thức của hắn ta vẫn luôn bị Thiên Mệnh trấn áp mà thôi!

Mà lúc này, Diệp Thần đã chọn khiến mình hoàn toàn biến mất, hơn nữa còn tặng lại toàn bộ những gì mà mình đã học được ngày xưa cho Diệp Huyền, bao gồm cả tu vi của hắn ta!

Mà sở dĩ hắn ta làm như thế cũng là vì muốn Diệp Huyền tha cho Diệp Lăng Thiên!

Trao đổi!

Đây chính là thứ trao đổi của Diệp Huyền!

Tất cả những người có mặt ở đó đều nhìn Diệp Thần, bọn họ có thể cảm giác được hắn ta đang biến mất!

Ý thức của hắn ta đang dần biến mất!

Một khi ý thức biến mất vậy hắn ta sẽ hoàn toàn bốc hơi khỏi thế gian này!

Vẻ mặt của đám cường giả Diệp tộc có mặt ở đó đều vô cùng phức tạp!

Diệp Thần!

Đây mới là người yêu nghiệt nhất trong lịch sử Diệp tộc!

Vượt qua Hư Vô cảnh!

Đây đã là đạt đến độ cao của tổ tiên Diệp tộc ngày xưa rồi!

Hơn nữa, một điều quan trọng nhất chính là ý thức của Diệp Thần còn bị áp chế vô số năm liền...

Nếu không bị áp chế nhiều năm như vậy, hơn nữa còn sở hữu bản thể của mình vậy hắn ta còn đáng sợ đến mức nào nữa?

Tất cả đám người trong sân đều quay đầu nhìn về phía Diệp Lăng Thiên, lúc này, Diệp Lăng Thiên cũng đang nhìn Diệp Thần, nói một cách chính xác thì là nhìn người gỗ nhỏ trong tay hắn ta...

Một khắc này, suy nghĩ của nàng ta bị kéo về vô số năm trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận