Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 470: Lão Đầu Ngươi, Rất Xấu!

Trong điện, bầu không khí có chút ngưng trọng.

Một lát sau, tộc trưởng Cổ Vu tộc đột nhiên nói:

- Cho mời!

Rất nhanh, một lão giả đi đến.

Người vừa tới không phải là ai khác, chính là Mạc Tu kia.

Mạc Tu vừa mới tiến vào nhà trên cây, ánh mắt trực tiếp rơi vào trên thân Diệp Huyền, Diệp Huyền nhếch miệng cười một tiếng:

- Đại trưởng lão Mạc Tu, mấy ngày không gặp, đã hoàn hảo a!

Mạc Tu lãnh đạm nói:

Diệp Huyền ngây ngẩn cả người, sau đó nói:

- Xem ra là ngươi không hề suy tính!

- Không biết sự tình ta nói tới ngày đó, ngươi suy tính thế nào!

Mạc Tu híp lại hai mắt:

- Ta rất tốt, vô cùng tốt!

Mọi người: "..."

- Ta vẫn tốt, cũng không biết ngươi có tốt hay không!

Diệp Huyền đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ:

Mạc Tu mặt không biểu tình:

Diệp Huyền cười to nói:

- Sự tình gì?

Diệp Huyền lắc đầu thở dài:

- Sự tình?

- Mạc trưởng lão, cũng không đùa nghịch tâm cơ với ngươi. Mọi người thẳng thắn một chút, cho dù ta gia nhập Hộ Giới minh, Hộ Giới minh ngươi sẽ thật sự yên tâm về ta sao? Sẽ không yên tâm, người ưu tú giống như ta đây, chỉ khi chém giết ta, Hộ Giới minh các ngươi mới có thể yên tâm, đúng không?

- Ngươi nói là sự tình để ta gia nhập Hộ Giới minh làm thiếu tôn chủ a?

Mạc Tu nhìn chằm chằm Diệp Huyền, không nói gì.

- Đã như vậy, lão phu cũng không nói thêm gì nữa.

- Ta tin ngươi mới có quỷ, lão đầu ngươi, rất xấu!

Diệp Huyền đột nhiên cắt ngang Mạc Tu:

- Nói chuyện không căn cứ, chỉ cần ngươi thật tâm gia nhập Hộ Giới minh ta, Hộ Giới minh ta nhất định sẽ chân thành đối đãi ngươi!

Mạc Tu nhìn chằm chằm Diệp Huyền:

Mạc Tu nhìn chằm chằm Diệp Huyền rất lâu, sau đó nói:

Diệp Huyền không sợ hãi chút nào, hắn mở ra tay phải, một thanh kiếm xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn.

Thanh âm vừa dứt, hắn đã muốn động thủ.

- Ngươi muốn chết!

Diệp Huyền cười nói:

- Mạc trưởng lão, nói chuyện cũng phải coi lương tâm mà nói a! Thương Kiếm tông ta làm sao lại tội ác chồng chất a?

Nói xong, hắn đi tới trước mặt Mạc Tu:

- Ta cảm thấy, muốn nói tội ác chồng chất, Thanh Thương giới này có ai có thể so được với Hộ Giới minh ngươi a? Thương Lan châu có bao nhiêu người? Có bao nhiêu sinh linh? Bọn họ đều chết như thế nào? Bọn họ đều bị Hộ Giới minh ngươi hại chết! Mà tình huống của khu vực Thanh Châu bây giờ là như thế nào, trong lòng ngươi không hề cân nhắc qua sao?

Mạc Tu lãnh đạm nói:

- Ngừng ngừng!

- Cổ tộc trưởng, mục đích lão phu đến đây lần này, người cũng đã biết được. Thương Kiếm tông tội ác chồng chất, làm nhiều chuyện bất nghĩa, chúng ta...

Nói xong, hắn quay đầu nhìn về phía tộc trưởng Cổ Vu tộc cách đó không xa:

Mà đúng lúc này, tộc trưởng Cổ Vu tộc cách đó không xa đột nhiên nói:

- Chậm đã!

Mạc Tu ngừng lại, hắn nhìn về phía tộc trưởng Cổ Vu tộc, người sau lãnh đạm nói:

- Hai vị, nơi này không phải Hộ Giới minh, cũng không phải Thương Kiếm tông!

Diệp Huyền cười nói:

- Hiểu rõ hiểu rõ!

Nói xong, hắn lui qua một bên.

Mà lúc này, Mạc Tu đột nhiên nói:

- Cổ tộc trưởng, Hộ Giới minh ta là thành tâm mời Cổ Vu tộc kết minh với chúng ta! Đối với việc này, chúng ta rất có thành ý, không chỉ tìm cho các ngươi một khối bảo địa dư dả linh khí, còn cung cấp cho các ngươi một tòa linh mạch ngọc phẩm, trong vòng mấy chục năm sau, Cổ Vu tộc các ngươi cũng không cần lo về linh khí.

Nghe Mạc Tu nói, Vị Ương Thiên ở một bên vội vàng đi tới bên cạnh Diệp Huyền, nàng nhìn chằm chằm Mạc Tu, thần sắc bất thiện!

- Người này là đại địch của Hộ Giới minh ta, bây giờ vừa vặn, hắn cũng đang ở đây, lão phu muốn mời chư vị phối hợp với ta bắt giữ người này, việc này hẳn là không thành vấn đề đi!

Nói đến đây, hắn nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

- Tự nhiên là thật! Nhưng mà, còn có một điều kiện nho nhỏ!

Mạc Tu cười nói:

- Những lời Mạc trưởng lão nói, là thật?

Nói đến đây, hắn lạnh lùng nhìn thoáng qua Diệp Huyền cách đó không xa:

- Dĩ nhiên, có vài người, Hộ Giới minh ta tuyệt đối không thể dung được!

Diệp Huyền cười cười, sau đó nhìn về phía tộc trưởng Cổ Vu tộc:

- Cổ tộc trưởng, nếu Mạc trưởng lão đã nói hết lời cần nói! Ta đây cũng không cần nói thêm gì nữa. Cổ tộc trưởng cùng với chư vị trưởng lão hãy ra quyết định đi!

Tộc trưởng Cổ Vu tộc nhìn thoáng qua Diệp Huyền, một lát sau, nàng nhìn về phía Mạc Tu:

- Mạc trưởng lão, bảo địa như lời ngươi nói, rốt cục là địa phương nào!

Mạc Tu cười nói:

- Nam Sơn, nơi đó vốn là sản nghiệp của Hộ Giới minh ta, dưới mặt đất có một tòa linh mạch ngọc phẩm, sau khi Cổ Vu tộc ra ngoài, có thể đến đó. Ngoài ra, ngày sau, sự tình của Cổ Vu tộc cũng chính là sự tình của Hộ Giới minh ta!

Bên trong nhà trên cây, đám trưởng lão Cổ Vu tộc dồn dập nghị luận, một lát sau, tộc trưởng Cổ Vu tộc trầm giọng nói:

- Không giấu chư vị, ngoại trừ Cổ Vu tộc, ở Thanh Thương giới này, còn có rất nhiều thế lực cùng với thế gia đều đã biểu thị rõ ràng ý tứ đứng về phía Hộ Giới minh ta. Mặc dù Hộ Giới minh ta có chút dã tâm, nhưng lão phu cam đoan, Hộ Giới minh ta tuyệt đối không phải không dung được người khác, Thanh Thương giới này rất lớn, có thể thỏa mãn rất nhiều người. Dĩ nhiên...

Lúc này, Mạc Tu lại nói:

Một bên, vẻ mặt Diệp Huyền trầm xuống.

Mà bây giờ, Hộ Giới minh trực tiếp bỏ ra thứ bọn hắn cần nhất!

Hiện tại, vấn đề lớn nhất mà Cổ Vu tộc gặp phải chính là linh khí nơi bọn hắn đang ở đã bắt đầu khô kiệt, đây cũng là nguyên nhân vì sao bọn hắn tìm kiếm Thương Kiếm tông, chính vì hy vọng có thể thoát khỏi vùng núi lớn này, tìm kiếm một khối bảo địa mới!

Nghe vậy, vẻ mặt đám người Cổ Vu tộc trong nhà trên cây đều có chút ý động.

Nhìn thấy một màn này, vẻ mặt tộc trưởng Cổ Vu tộc có phần khó khăn.

Giết Diệp Huyền!

Vậy cũng có nghĩa là chân chính đoạn tuyệt với Thương Kiếm tông a!

Không chỉ là đoạn tuyệt, hơn nữa còn trở thành quan hệ tử thù kia! bên trong nhà trên cây, bầu không khí đột nhiên trở nên ngưng trọng.

Diệp Huyền cười cười, cũng không nói chuyện.

Lúc này, Mạc Tu đột nhiên nói:

- Thế nào, hay là Cổ tộc trưởng còn có ý nghĩ gì khác?

Vẻ mặt tộc trưởng Cổ Vu tộc âm u như nước, nàng tự nhiên hiểu rõ, đây là Mạc Tu muốn nàng tỏ thái độ!

Muốn có được chỗ tốt, tự nhiên phải trả giá chút gì đó!

Yên lặng một lát sau, một tên trưởng lão Cổ Vu tộc đột nhiên nói:

- Tộc trưởng, hãy ra quyết định đi!

Đám trưởng lão Cổ Vu tộc còn lại cũng dồn dập gật đầu, rõ ràng, bọn hắn đều đã ra quyết định vô cùng ăn ý!

Một lát sau, tộc trưởng Cổ Vu tộc nhìn về phía Vị Ương Thiên bên cạnh Diệp Huyền:

- Tới!

Vị Ương Thiên lắc đầu, nàng cứ như vậy nắm thật chặt tay Diệp Huyền.

Mặc dù nàng còn nhỏ, nhưng kỳ thật nàng đã hiểu tình huống bây giờ là dạng gì!

Cứ như vậy, ước chừng một lát sau, tộc trưởng Cổ Vu tộc đột nhiên trầm giọng nói:

- Chớ có làm bị thương nha đầu kia, nàng có tác dụng lớn đối với Cổ Vu tộc ta!

Thanh âm vừa dứt, bốn phía sau lưng Diệp Huyền đột nhiên xuất hiện mấy tên trưởng lão Cổ Vu tộc!

Đều là cường giả Chân Ngự Pháp cảnh!

Rõ ràng, đây là đã ra quyết định!

Nghe tộc trưởng Cổ Vu tộc nói, Mạc Tu lập tức nở nụ cười, hắn nhìn về phía Diệp Huyền:

- Diệp Huyền, nhìn thấy không? Chỉ cần Hộ Giới minh ta nguyện ý, bất kỳ thế lực nào trên Thanh Thương giới này, đều nguyện ý trở thành minh hữu của chúng ta!

Nói xong, hắn nhìn về phía tộc trưởng Cổ Vu tộc cách đó không xa:

- Cổ tộc trưởng, làm phiền!

Cổ tộc trưởng nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

- So với Thương Kiếm tông, ta càng muốn đứng về phía Hộ Giới minh!

Nói xong, nàng đã muốn động thủ, mà lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói khẽ:

- Cổ tộc trưởng, ngươi cần phải suy tính nhiều hơn một chút!

Vẻ mặt Cổ tộc trưởng dần trở nên băng lãnh:

- Đã suy tính vô cùng rõ ràng! Giết!

Thanh âm vừa dứt, hơn mười đạo uy áp mạnh mẽ ở giữa sân đột nhiên bao phủ Diệp Huyền.

Diệp Huyền mỉm cười, sau đó quay người khẽ thi lễ về phía bên ngoài nhà trên cây:

- Tiền bối, ta nói không sai chứ! Người chết như đèn tắt, chiếc nhẫn của ngươi, căn bản không có tác dụng gì!

Thanh âm của Diệp Huyền vừa dứt, bên ngoài nhà trên cây, một nữ tử váy đỏ chậm rãi đi đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận