Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3632. Ta muốn gặp nàng! (2)



Chương 3632. Ta muốn gặp nàng! (2)




Diệp Huyền mừng rỡ, song vẻ mặt hắn vẫn rất bình tĩnh: “Tiền bối, cái này…”
Khổ Tu mỉm cười: “Ta đã hi sinh rồi, mấy thứ này cũng chẳng có ý nghĩa gì với ta nữa!”
Nói đoạn, hắn ta dừng lại một chút rồi nói: “Năm xưa mặc dù ta chưa nghiên cứu ra cảnh giới mới, song ta cũng có nhiều lí giải và đổi mới về Mệnh Tri cảnh, còn có vài thứ linh tinh nữa, ở trong cái hộp hết đấy!”
Diệp Huyền hành lễ với Khổ Tu: “Đa tạ!”
Nói đoạn, hắn vội cất cái hộp đi.
Khổ Tu nhìn Diệp Huyền: “Ta muốn gặp vị tiền bối kia!”
Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Ngươi nắm thanh kiếm này là có thể cảm nhận được nàng ấy!”
Khổ Tu mỉm cười: “Được!”
Diệp Huyền hành lễ: “Đi cẩn thận nhé!”
Nói đoạn, hắn bèn đi ra ngoài.
Đúng lúc ấy, Khổ Tu đột nhiên gọi: “Thiếu niên!”
Diệp Huyền quay người nhìn hắn ta, Khổ Tu khẽ cười: “Ngươi biết sao ta chết không?”
Diệp Huyền sững sờ, sau đó lắc đầu: “Ta không biết!”
Khổ Tu trầm mặc một hồi rồi nói: “Bị giết đó!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Ai giết đấy? Tuyết Sơn Vương?”
Khổ Tu mỉm cười, hắn ta không lên tiếng.
Diệp Huyền còn muốn nói gì đó thì hắn ta bỗng biến mất khỏi đại điện.

Thấy Diệp Huyền đi ra, Tuyết Linh Lung vội đi đến trước mặt hắn. Nàng đang muốn nói gì đó thì ngay sau đó, bên trong đại điện bỗng có một luồng khí tức lớn mạnh ào ra. Luồng khí tức ấy như một ngọn nùi lớn đè xuống!
Nghẹt thở!
Đây là cảm giác lúc này của Tuyết Linh Lung, không chỉ có vậy, nàng còn thấy sợ hãi.
Sợ hãi từ tận đáy lòng!
Tuyết Linh Lung nhìn đại điện, ánh mắt nàng tràn ngập vẻ sợ hãi: “Khổ… Khổ Tu… còn sống ư?”
Đúng lúc ấy, Diệp Huyền đột nhiên xòe tay ra, hắn khẽ nói: “Kiếm tới!”
Dứt lời…
Uỳnh!
Một đường kiếm quang đột nhiên lao xuống từ bầu trời trên đại điện.
Uỳnh!
Chỉ trong chốc lát, luồng khí tức kinh khủng kia biến mất, như thể nó chưa từng xuất hiện vậy. Cùng lúc đó, bên trong đại điện, một thanh kiếm bay ra, cuối cùng rơi trên tay Diệp Huyền!
Tuyết Linh Lung nhìn Diệp Huyền với vẻ mặt kinh hãi, nàng đã kinh ngạc đến mức nói không nên lời!
Diệp Huyền thở dài một hơi: “Đáng tiếc thật, ngươi chỉ có bảy phần sức mạnh, nếu như ngươi trở trạng thái đỉnh cao thì có lẽ có thể tiếp được đường kiếm này của ta!”
Nói đoạn, hắn bèn đi về phía xa xa.
Tuyết Linh Lung như bị sét đánh ngang tai, đầu nàng trắng xóa!
Diệp Huyền vừa mới giết Khổ Tu ư?
Giết Khổ Tu?
Tuyết Linh Lung đang kinh hãi không hề phát hiện, Diệp Huyền bước đi hơi khó khăn, là do uy áp kinh khủng mà vừa rồi Khổ Tu tỏa ra.
Đúng lúc ấy, Diệp Huyền đột nhiên dừng lại. Hắn quay người nhìn Tuyết Linh Lung: “Linh Lung cô nương, ngươi không đi à?”
Nghe Diệp Huyền nói vậy, Tuyết Linh Lung bèn hoàn hồn, nàng vội vàng đi đến bên cạnh Diệp Huyền, run rẩy nói: “Diệp… tiền bối, vừa rồi thật sự là Khổ Tu tiền bối sao?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ngươi không cảm nhận được à?”
Tuyết Linh Lung cười khổ: “Ta cứ tưởng hắn ta đã hi sinh, không ngờ hắn ta vẫn còn sống…”
Diệp Huyền nói Khổ Tu còn sống nhưng nàng không nghi ngờ gì, bởi lẽ khí tức to lớn vừa rồi đâu phải là giả. Thực ra điều khiến nàng kinh ngạc nhất là nam nhân trước mặt này đã miểu sát Khổ Tu!
Khổ Tu đó!
Đó là thiên kiêu biết bao năm đấy!
Chỉ là nàng vẫn thấy hơi nghi hoặc, tại sao Diệp Huyền lại có thực lực kinh khủng như vậy, hơn nữa từ trước đến nay nàng còn chưa từng nghe danh hắn!
Diệp Huyền nhìn Tuyết Linh Lung, hắn mỉm cười: “Linh Lung cô nương, ngươi hỏi ta tại sao lại muốn nhận ngươi làm đồ đệ, giờ ta cho ngươi biết, bởi vì ta tu luyện gặp phải vài vấn đề, cách một đoạn thời gian thực lực của ta sẽ giảm xuống…”
Tuyết Linh Lung nhíu mày: “Cách một đoạn thời gian là thực lực lại giảm xuống ư?”
Diệp Huyền gật đầu: “Công pháp của ta rất đặc biệt, nói với ngươi ngươi cũng không hiểu được đâu!”
Tuyết Linh Lung trầm giọng nói: “Ý của tiền bối là cách một đoạn thời gian ngươi sẽ trở nên suy yếu, đúng không?”
Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy!”
Nói đoạn, hắn lại cười khổ: “Ví dụ như lúc này nè, thực lực của ta sẽ suy yếu!”
Tuyết Linh Lung liếc nhìn Diệp Huyền, sau đó nói: “Thế khi nào thì thực lực của tiền bối mới khôi phục?”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Ba năm! Ba năm sau nếu như ta ra tay nữa thì thực lực lại giảm! Mấy năm nay, ta vẫn luôn tìm cách giải quyết, cũng may mà ta tìm được một cách, đó là nghịch cảnh trùng tu, ta muốn tu luyện lại Mệnh Tri, khi đó dù cảnh giới của ta có tụt thì cũng là Mệnh Tri. Có điều, trong khoảng thời gian này…”
Nói đoạn, hắn lại liếc nhìn Tuyết Linh Lung: “Ngươi hiểu ý của ta không?”
Tuyết Linh Lung trầm mặc một hồi rồi hành lễ: “Ta sẵn sàng bái tiền bối làm sư!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ngươi đừng miễn cưỡng chính mình!”
Tuyết Linh Lung vội lắc đầu: “Được bái tiền bối làm sư là vinh hạnh của ta!”
Diệp Huyền cười ha ha: “Nếu ngươi đã bái ta làm sư thì ta tặng ngươi một món quà gặp mặt!”
Nói đoạn, hắn búng tay, một cái nạp giới bay đến trước mặt Tuyết Linh Lung.
Tuyết Linh Lung liếc nhìn, bên trong nạp giới có đến trăm vạn thiên cực tinh cực phẩm!
Trăm vạn viên!
Tuyết Linh Lung hoàn toàn sững sờ!
Mặc dù nàng là chủ của Tuyết Sơn, thế nhưng một trăm vạn viên thiên cực tinh cực phẩm vẫn là một con số không nhỏ đối với nàng!
Tại sao Diệp Huyền lại hào phóng như vậy?
Bởi vì vừa rồi trong hộp mà Khổ Tu cho hắn có đến hơn trăm triệu thiên cực tinh cực phẩm. Không những thế, còn có sáu Thánh mạch cùng ba mượi chín tinh khoáng cực phẩm!
Hết chương 3632.



Bạn cần đăng nhập để bình luận