Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3360: Mục tiêu vô hạn

Phải khiêm tốn!

Lúc này, lâu chủ Tiểu Lâu tiếp tục nói: "Không biết có thể hỏi Diệp công tử một vấn đề không?"

Diệp Huyền nhìn hắn ta và mỉm cười: "Ngươi hỏi đi!"

Lâu chủ Tiểu Lâu trầm giọng nói: "Diệp công tử, ngươi quen chí tôn hả?"

Diệp Huyền gật đầu: "Quen!"

Sắc mặt lâu chủ Tiểu Lâu bèn trở nên nghiêm nghị: "Kiểu rất thân ấy hả?"

Diệp Huyền cười mà như không cười: "Ngươi thấy sao?"

Lâu chủ Tiểu Lâu trợn mắt há mồm: "Diệp công tử, ngươi và chí tôn là kiểu quan hệ đó hả..."

Lâu chủ Tiểu Lâu không dám nghĩ nhiều nữa!

Tiểu Lâu chỉ là một nơi tình báo, cũng không có giúp ích gì quá nhiều cho hắn sau này! Mà nếu đối phương đã tỏ ý tốt thì đương nhiên hắn sẽ không từ chối!

Ban đầu hắn ta chỉ đoán, sở dĩ hắn ta đoán là quan hệ đó là bởi nụ cười của Diệp Huyền quá mờ ám. Mà hắn ta không ngờ Diệp Huyền với chí tôn thực sự là quan hệ đó!

Nói đoạn, hắn bèn quay người đi luôn!

Cái tên này nghĩ đi đâu đấy!

Diệp Huyền mỉm cười: "Nhất định rồi!"

Đậu má!

Lúc này, lâu chủ Tiểu Lâu đột nhiên nói: "Diệp công tử!"

Thấy Diệp Huyền không trà lời, lâu chủ Tiểu Lâu thầm chắc chắn trong lòng!

Diệp Huyền hoang mang!

Diệp Huyền cũng không giải thích gì nhiều, hắn chắp tay: "Các hạ, cáo từ!"

Diệp Huyền mỉm cười, sau đó quay người biến mất!

Chí tôn nuôi nam sủng hả?

Thanh y nữ tử ở bên cạnh lâu chủ Tiểu Lâu đột nhiên nói: "Lâu chủ, ngươi thấy hắn có thể ngăn chặn Thần Chi Mộ Địa không?"

Diệp Huyền quay người nhìn hắn ta, lâu chủ Tiểu Lâu trầm giọng nói: "Sau này nếu cần gì thì Diệp công tử cứ dặn dò nhé!"

Lâu chủ Tiểu Lâu gật đầu: "Diệp công tử bảo trọng!"

Thanh y nữ tử trầm mặc một hồi rồi nói: "Chắc là Thần Chi Mộ Địa cũng biết Diệp công tử quen biết chí tôn, bọn họ vẫn sẽ nhắm vào hắn sao?"

Thanh y nữ tử nói: "Chắc là thiên chi kiều tử"

Không chỉ có một chí tôn!

Thanh y nữ tử hỏi: "Tin tức gì?"

Đương nhiên hắn không có quên, tiểu tháp còn một công năng đặc biệt, ở trong này mười năm bằng một ngày ở bên ngoài!

Lâu chủ Tiểu Lâu khẽ nói: "Trước kia ta đã bỏ lỡ mất một thông tin quan trọng!"

Thực ra hiện giờ hắn hoàn toàn có thể đạt tới Tuyệt Trần cảnh, thậm chí là Thời Không cảnh.

Trong khoảng thời gian tiếp đó, Diệp Huyền bắt đầu nghiên cứu thời không chi đạo!

Loại công năng nghịch thiên này phải lợi dụng cho tốt mới được!

Lâu chủ Tiểu Lâu trầm giọng nói: "Ngươi nói xem, vị Diệp công tử này mà ở Thần Chi Mộ Địa thì thuộc tầm cỡ nào trong lớp trẻ?"

Lâu chủ Tiểu Lâu lại nói: "Chờ xem thôi!"

Rất nhanh sau đó, hai người rời đi!...

Sau khi tạm biệt hai người lâu chủ Tiểu Lâu, Diệp Huyền tìm đến một tinh không tĩnh mịch, sau đó hắn tiến vào tiểu tháp.

Lâu chủ Tiểu Lâu khẽ mỉm cười: "Trước kia ta thấy chư thiên vạn giới không thế lực nào có thể sánh với Thần Chi Mộ Địa, nhưng Tiểu Lâu nho nhỏ như chúng ta thì biết cả chư thiên vạn giới này có bao nhiêu vũ trụ chứ?"

Lâu chủ Tiểu Lâu nói: "Bởi vì thể diện! Đương nhiên, phần nhiều cũng bởi Thần Chi Mộ Địa không hề sợ chí tôn! Phải biết rằng, vũ trụ này không chỉ có một chí tôn!"

Thanh y nữ tử có hơi không hiểu: "Tại sao?"

Lâu chủ Tiểu Lâu gật đầu: "Sẽ!"

Có điều hắn vẫn không chọn đột phá!

Mục tiêu của hắn không hề thay đổi, đó chính là vô hạn của Đăng Thiên cảnh!

Hắn muốn đạt đến vô hạn!

Thế giới bên trong tiểu tháp rất lớn, lúc Diệp Huyền tu luyện, tiểu tháp đưa Tiểu An và Kiếm Khư, Tiểu Linh Nhi đi chơi!

Tiểu An ngồi bên bờ hồ, nàng chống hai tay lên cằm như đang suy nghĩ gì đó!

Đúng lúc ấy, Tiểu Linh Nhi đột nhiên đi tới trước mặt Tiểu An. Nàng lấy một trái linh quả ra cho Tiểu An: "Ăn đi!"

Tiểu An nhìn Tiểu Linh Nhi, trên vai Tiểu Linh Nhi có một tiểu gia hỏa, chính là linh mạch Thần giai.

Tiểu Linh Nhi ngồi bên cạnh Tiểu An, nàng nhìn mặt hồ: "Tiểu An, hình như ngươi có chuyện không vui?"

Tiểu An khẽ lắc đầu: "Đâu có!"

Nói đoạn, nàng cúi đầu nhìn lòng bàn tay phải của mình. Trong lòng bàn tay, ấn kí hình hoa sen màu đen kia thỉnh thoảng lại nảy lên, như thể sắp sống dậy vậy!

Mà chỉ cần hắn làm được vô hạn chân chính là thời không chi kiếm của hắn cũng có thể vô hạn!

Hắn muốn đạt đến vô hạn!

Vô hạn!

Thế nhưng Diệp Huyền càng lúc càng hưng phấn!

Không thể không nói, cái này thật sự rất mệt, bởi vì mỗi lần ngưng tụ một dải Thời Gian Duy Độ Trường Hà là sẽ hao tốn rất nhiều sức lực!

Khoảnh khắc Tiểu Linh Nhi nắm lấy tay mình, sắc mặt Tiểu An bèn thay đổi. Nàng định rút tay ra, nhưng lại phát hiện ấn ý hình hoa sen màu đen kia không có phản ứng gì cả!

Tiểu An thấy nghi hoặc!

Tại sao Tiểu Linh Nhi nắm tay nàng thì không sao?

Trong lúc nàng nghi hoặc, Tiểu Linh Nhi đã kéo nàng đi. ...

Thời gian dần trôi qua!

Không thể không nói, khi tu luyện thời gian trôi đi nhanh thật!

Chớp mắt đã qua một năm!

Ở một bên khác.

Diệp Huyền ngồi xếp bằng trên một dãy núi. Lúc này xung quanh hắn có có hơn tám mươi dải Thời Gian Duy Độ Trường Hà!

Lúc này, Tiểu Linh Nhi bật cười, nàng kéo lấy tay Tiểu An: "Thế thì chúng ta đi chơi thôi!"

Nàng rất lo lắng!

Bởi lẽ lần trước ấn kí hình hoa sen này đã thiêu cháy Diệp Huyền!

Nàng muốn nói với Diệp Huyền nhưng lại không dám!

Nàng rất sợ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận