Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1509: Vẫn thôn phệ được

Ầm!

Phía dưới, chỗ sâu trong thư viện, một quyển kim sắc cổ tịch đột nhiên bay ra, trong không trung, quyển kim sắc cổ tịch này tự động lật ra, bên trong trang sách có những con chữ cổ màu vàng nhỏ bé không ngừng bay ra, trong phút chốc, những chữ cổ màu vàng này hợp thành từng đạo kim thuẫn rất dày ngăn trên bầu trời của Vạn Duy thư viện.

Lúc này, những tinh quang đó rơi xuống.

Rầm rầm!

Trên bầu trời của Vạn Duy thư viện, từng tiếng nổ không ngừng vang lên, mặt kim thuẫn đó rung động kịch liệt, thời gian dần trôi qua, mặt kim thuẫn đó bắt đầu rạn nứt.

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt vô số cường giả Vạn Duy thư viện bên dưới lập tức thay đổi!

Trận pháp sắp bị phá rồi!

Đúng lúc này, Trương Văn Tú đột nhiên nhìn về phía Diệp Huyền: “Đưa Tru Thiên Bút cho ta!"

Nơi xa, Nguyên Thắng đột nhiên nói: "Ngăn nàng ta lại!"

Ầm!

Bảy ngôi sao đó rung lên kịch liệt nhưng không biến mất.

Phía dưới, khóe miệng Trương Văn Tú nở một nụ cười dữ tợn, nàng cầm thương đột nhiên quét qua, một mảnh lôi quang lan ra mãnh liệt.

Một cự thuẫn màu đen đột nhiên bao phủ toàn bộ bầu trời của Vạn Duy thư viện, mà khi bảy đạo tinh quang rơi vào mặt cự thuẫn màu đen đó, cự thuẫn màu đen kịch liệt rung lên, trực tiếp rạn nứt ra, nhưng ngay sau đó, cự thuẫn màu đen đó đột nhiên bộc phát ra bảy đạo tinh quang sáng chói, bảy đạo tinh quang này phóng lên tận trời, vọt thẳng vào sâu trong tinh không, cuối cùng đánh vào bảy ngôi sao đó.

Ầm ầm!

Diệp Huyền không do dự mà trực tiếp đưa Tru Thiên Bút cho Trương Văn Tú, Trương Văn Tú vừa nắm chặt Tru Thiên Bút, kim thuẫn trên không trung đã trực tiếp nổ bể ra, mà lúc này, bảy đạo tinh quang thẳng tắp rơi xuống, mà Trương Văn Tú lại đột nhiên vung bút một cái: “Ngự!"

Luồng sức mạnh quỷ dị đó trực tiếp biến mất vô tung vô ảnh, cùng lúc đó, Nguyên Thắng trực tiếp bị đẩy lui, Trương Văn Tú nhìn về phía ngôi sao ở gần trước mặt mình nhất, nàng đang định xuất thương mà đúng lúc này, bảy ngôi sao đó đột nhiên run lên kịch liệt, ngay sau đó, bảy đạo tinh thần chi quang từ sâu trong tinh không bắn ra, mục tiêu chính là Trương Văn Tú!

Ầm ầm!

Ầm!

Hắn ta vừa mới nói dứt câu thì cổ cầm nam tử đã xuất hiện ở trước mặt Trương Văn Tú, hai tay hắn ta gảy cổ cầm trong tay, từng luồng sức mạnh quỷ dị giống như gợn sóng đánh thẳng tới chỗ của Trương Văn Tú!

Trương Văn Tú ngẩng đầu nhìn lại, trên không trung, bảy ngôi sao đó đột nhiên hội tụ, cuối cùng biến thành một thanh Tinh Thần kiếm, trong nháy mắt khi thanh kiếm này xuất hiện, toàn bộ tinh không trực tiếp sôi trào hẳn lên, mà không gian trên bầu trời Vạn Duy thư viện cũng trở nên mờ đi!

Mà lúc này, Trương Văn Tú đột nhiên lao lên trời, trong tay nàng, một thanh lôi thương lặng yên ngưng tụ.

Không chịu nổi sức mạnh của thanh Tinh Thần kiếm này!

Nhìn thấy cảnh này, Trương Văn Tú biến sắc, cầm thương quét qua.

Nàng trực tiếp rơi từ trên không trung xuống, rất nhanh, đã rơi vào bên trong Vạn Duy thư viện.

Nếu như có thể hấp thụ nó chắc chắn sẽ đại bổ!

Khi thấy thanh Tinh Thần kiếm này, cả người Diệp Huyền đều sôi trào!

Rút trận!

Trương Văn Tú: "..."

Ầm!

Trương Văn Tú lộ ra vẻ mặt dữ tợn, đang muốn ra tay lần nữa thì đúng lúc này, Diệp Huyền đang đứng cách đó không xa đột nhiên dùng huyền khí truyền âm: “Ta đến, ta đến, ta đến!"

Thôn phệ kiếm?

Nhìn thấy một màn này, phía dưới, sắc mặt Nguyên Thắng trở nên cực kỳ khó coi, rốt cuộc thì hắn là quái vật gì?

Một luồng khí tức mạnh mẽ bỗng nhiên bộc phát ra từ bên trong cơ thể của Diệp Huyền, trong nháy mắt khi luồng khí tức này xuất hiện, tinh không xung quanh trực tiếp sôi trào lên!

Kiếm!

Bốn bạch bào lão giả sau lưng Nguyên Thắng cũng đột nhiên bừng tỉnh!

Diệp Huyền này có thể thôn phệ kiếm!

Bốn người muốn rút trận nhưng lúc này Diệp Huyền đã vọt tới trước mặt thanh Tinh Thần kiếm này, thanh kiếm này cũng thẳng tắp rơi xuống, sau đó trực tiếp chui vào đỉnh đầu hắn!

Thanh kiếm này rất mạnh mẽ, bởi vì trong đó ẩn chứa sức mạnh tinh thần cực kỳ tinh thuần!

Nơi xa, Nguyên Thắng hình như nghĩ đến gì đó, sắc mặt lập tức thay đổi: “Không ổn, hắn có thể thôn phệ kiếm! Mau rút trận!"

Giờ khắc này, hắn tăng tốc độ của mình lên tới mức cao nhất!

Diệp Huyền không chút do dự mà trực tiếp xông tới!

Hắn ta chưa bao giờ gặp được tình huống này!

Mà quan trọng nhất là thanh Tinh Thần kiếm này do trận pháp ngưng tụ lại thành, uy lực cực lớn nhưng Diệp Huyền vẫn có thể thôn phệ?

Sắc mặt của Trương Văn Tú cũng có chút kỳ quái, vừa rồi bên trong thanh kiếm đó ẩn chứa sức mạnh cực kỳ to lớn, cho dù là nàng cũng hơi kiêng kị nhưng mà Diệp Huyền lại trực tiếp thôn phệ!

Quái thai!

Trương Văn Tú lắc đầu, không thể không nói Diệp Huyền này rất thần bí!

Không trung, sau khi Diệp Huyền thôn phệ thanh kiếm này, một luồng năng lượng mạnh mẽ bộc phá ra từ trong cơ thể của hắn, mà thời khắc này hắn cảm giác thân thể mình sắp nổ!

Thanh kiếm này ẩn chứa năng lượng quá kinh khủng!

Hắn vội vàng nhìn Trương Văn Tú phía dưới: “Giúp ta!"

Nói xong, hắn trực tiếp tiến vào trong thư viện, sau đó xếp bằng ngồi dưới đất, bắt đầu điên cuồng thôn phệ những năng lượng đó!

Hắn nhất định phải hấp thụ những năng lượng đó nếu không hắn sẽ bị no tới nổ tung!

Đúng lúc này, trên không trung, Nguyên Thắng đột nhiên nói: "Chớ có để hắn hấp thụ những năng lượng đó!"

Nói xong, hắn ta vọt thẳng tới Diệp Huyền phía dưới.

Bên cạnh Diệp Huyền, Trương Văn Tú mặt không cảm xúc, trường thương trong tay nàng đột nhiên hóa thành một đạo lôi quang bay ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận