Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1479: Xem là ai mạnh

Liên Thiển nói: “Thứ nhất, chắc chắn bọn họ muốn. Nếu không phải vì ngươi thì Diệp Linh cũng sẽ không trả lại tiểu tháp cho ngươi, thậm chí nàng ta còn có thể giết ngươi để diệt khẩu rồi! Ngoài ra còn một điểm ngươi phải nhớ kĩ, thế giới này không chỉ có mỗi lục đại cường giả mà còn có những thế gia, tông môn biết khiêm tốn, đặc biệt là những thế gia ẩn thế và một vài tông môn lớn mạnh. Những thế lực này không phải thứ mà ngươi có thể đối kháng đâu! Thế nên ngươi có được cái tháp thì chắc chắn kẻ địch của ngươi sẽ rất nhiều.”

Diệp Huyền khẽ gật đầu: “Ta hiểu!”

Liên Thiển nói: “Hiện giờ bọn họ đều đang đợi, đây chính là cơ hội của ngươi, một cơ hội để ngươi trở nên mạnh hơn!”

Diệp Huyền gật đầu, thực ra lúc ở Tứ Duy vũ trụ, hắn đã chuẩn bị tâm lí rồi.

Có tiểu tháp trong tay, hắn đừng hòng mong được một cuộc sống yên ổn!

Đúng lúc ấy, Liên Thiển đột nhiên nói: “Tới rồi!”

Diệp Huyền thu lại tâm tư, ngẩng đầu nhìn về phía xa, chỉ trông thấy một cánh cửa treo giữa tầng mây, cánh cửa đó cao khoảng trăm trượng, đứng sừng sững và tỏa ra luồng khí tức cổ xưa.

Diệp Huyền nói: “Đây chính là Thương Khung chi địa sao?”

Nghe vậy, vẻ mặt lão giả trở nên ôn hòa hơn rất nhiều: “Hóa ra là Diệp phù sư. Diệp phù sư, tiểu thư nhà ta không ở Thương Khung chi địa!”

Lão giả gật đầu: “Đúng vậy!”

Lão giả quan sát Diệp Huyền: “Ngươi chính là Diệp Huyền! Là Thần Phù sư?”

Nghe lão giả nói vậy, Diệp Huyền khẽ chau mày: “Không ở Thương Khung chi địa sao?”

Diệp Huyền chắp tay: “Tại hạ là Diệp Huyền đến từ Phù Văn tông, đặc biệt tới đây tìm Nhân Gian Tuyết tiền bối!”

Diệp Huyền trầm mặc.

Liên Thiển nói: “Đúng vậy!”

Diệp Huyền lại hỏi: “Thế nàng ta đang ở đâu?”

“Diệp Huyền!”

Diệp Huyền khẽ gật đầu rồi bay tới. Khi hắn vừa mới tới trước cánh cửa thì một lão giả bỗng xuất hiện trước mặt hắn. Lão giả đó nhìn Diệp Huyền và nói, trông không được thân thiện cho lắm: “Ngươi là ai?”

Mặc dù Diệp Huyền là vãn bối nhưng lão giả cũng không dám sơ suất, bởi lẽ hắn là một Thần Phù sư. Một Thần Phù sư có địa vị rất cao, cũng chỉ thấp hơn lục đại cường giả một chút mà thôi.

Diệp Huyền mỉm cười: “Ta muốn tới thăm nàng ta.”

Diệp Huyền gật đầu: “Chính là tại hạ!”

Lão giả khẽ gật đầu, chợt cười: “Như thế này đi, nếu tiểu thư nhà ta trở về thì ta sẽ phái người tới Phù Văn tông thông báo cho Diệp phù sư một tiếng nhé.”

Lão giả lắc đầu: “Đã nhiều năm nay tiểu thư không trở lại rồi. Mà nàng ta cũng không liên lạc với chúng ta, thế nên chúng ta cũng không biết nàng ta đang ở đâu.”

Lúc này, lão giả lại nói: “Không biết Diệp phù sư tìm tiểu thư nhà ta có chuyện gì?”



Nói đoạn, hắn bèn quay người, hóa thành một đường kiếm quang rồi biến mất phía chân trời.

Tu La Địa Ngục xảy ra chuyện rồi!

Lão giả mỉm cười: “Chuyện nhỏ mà thôi.”

Ở lối vào Địa Ngục, sắc mặt A Thiên và A Địa nghiêm trọng vô cùng. Sức mạnh phát ra từ Địa Ngục quá kinh khủng.

Diệp Huyền gật đầu: “Thế thì làm phiền rồi.”

A Thiên vội vàng đi tới trước mặt nàng, hắn ta trầm giọng nói: “Chủ nhân, Vong Giả Đại Đế chắc muốn giải trừ phong ấn một cách triệt để rồi!”

Người đó chính là Diệp Linh!

Đúng lúc ấy, hai người họ đột nhiên quay người. Ở phía không xa, có một tiểu nữ hài chầm chậm bước tới.

Diệp Huyền cũng mỉm cười: “Tiền bối, ta còn có việc nên cáo từ đây. Hôm khác khi nào Tuyết tiền bối trở về thì ta lại tới thăm!”

Tu La Địa Ngục.

Hôm ấy, ở Tu La Địa Ngục có rất nhiều oan hồn ác quỷ gào thét. Ngoài ra còn có một luồng khí tức đang không ngừng bùng phát như một ngọn núi lửa.

Các cường giả ở Tu La đều chấn kinh!

Lão giả nhìn theo đường kiếm quang ấy, hắn ta nói: “Một người trẻ tuổi như vậy đã lên làm Thần Phù sư, đúng là kì tài!”

Diệp Huyền đang định nói gì đó thì đúng lúc ấy, không gian trước mặt hắn bỗng rung chuyển. Rất nhanh sau đó, sắc mặt Diệp Huyền thay đổi, hắn lập tức biến mất.

Liên Thiển nói: “Sợ là ngươi còn chẳng tìm được đối phương ấy chứ!”

Ở phía xa xa, Diệp Huyền trầm giọng nói: “Đi tìm Tàn Nữ sao?”

Diệp Linh cũng nhìn về phía lối vào địa ngục: “Tất cả mọi người rút lui.”

A Thiên nhìn Diệp Linh, nàng nói: “Đừng phí lời nữa, bảo tất cả mọi người ở đây rút lui.”

A Thiên trầm giọng nói: “Chủ nhân, huynh đệ chúng ta sẽ ở lại!”

Diệp Linh nhìn A Thiên, nàng nói: “Tất cả các ngươi lập tức đi ngay!”

A Thiên còn đang muốn nói gì đó thì sắc mặt Diệp Linh bỗng trở nên lạnh lùng: “Đừng để ta tức giận!”

A Thiên do dự trong chốc lát, muốn nói gì đó thì Diệp Linh lại bảo: “Một mình ta không có vấn đề gì hết, ta có thể nắm chắc!”

Nghe vậy, A Thiên trầm mặc trong giây lát rồi gật đầu: “Được!”

Nói đoạn, hắn ta và A Địa bèn rời đi cùng với các cường giả của Tu La chi địa.

Ở lối vào Địa Ngục, Diệp Linh nhìn tiểu mộc nhân trong tay. Hồi lâu sau, nàng cất nó đi rồi tiến thẳng vào Địa Ngục.

Diệp Linh vừa mới vào Địa Ngục thì vô số oan hồn ác quỷ bỗng nhiên xông về phía nàng.

Vẻ mặt Diệp Linh vô cùng bình tĩnh, nàng phất tay áo.

Uỳnh!

Đám oan hồn ác quỷ kia còn chưa kịp lại gần nàng thì đã nổ tung và hóa thành hư vô.

Đám oan hồn ác quỷ còn lại thì vội vàng lùi về phía sau, không dám lại gần nữa.

Nói đoạn, hắn ta hướng lòng bàn tay xuống dưới rồi lại nhấc tay lên: “Hoàng Tuyền Hôi Tẫn!”

Đúng lúc ấy, bên trong tòa cổ thành màu đen bỗng có một tiếng nổ vang lên. Ngay sau đó, một nam tử trung niên chầm chậm bay lên từ tòa thành. Xung quanh nam tử ấy là vô số oan hồn.

Người này chính là Vong Giả Đại Đế!

Diệp Linh liếc nhìn Vong Giả Đại Đế, trông sắc mặt nàng vẫn bình tĩnh như vậy.

Ở phía xa xa, Vong Giả Đại Đế hít một hơi thật sâu, vẻ mặt hắn ta thoáng vẻ say mê: “Mùi vị của sự tự do!”

Nói đoạn, hắn ta bỗng nhiên nhìn về phía Diệp Linh, đoạn cười nói: “Nghe nói hiện giờ ngươi là vị Đại Đế cuối cùng ở nhân gian?”

Diệp Linh thở ơ nói: “Ngươi nói nhảm nhiều thật đấy.”

Dứt lời, nàng bèn mở lòng bàn tay ra, một thanh liêm đao màu đỏ máu đột nhiên xuất hiện trong lòng bàn tay nàng. Ngay sau đó, nàng biến mất.

Từng đường huyết quang xoẹt qua bầu trời u ám. Huyết quang đi tới đâu là không gian nơi đó nứt vỡ, sau đó bị hủy diệt và cuối cùng là hóa thành hư vô, biến mất hoàn toàn, trông cực kì dọa người.

Ở phía xa xa, Vong Giả Đại Đế nhếch khóe miệng: “Nào, để ta xem xem Đại Đế ngươi mạnh hay là ta mạnh!”

Diệp Huyền nhìn về phía xa, hắn thấy ở tòa cổ thành màu đen kia có một luồng khí tức cực kì mạnh đang cuộn trào như một làn sóng thần, trông cực kì đáng sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận