Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 2017: Sao quý bằng

Kiếm Vực có thể áp chế cảnh giới và kiếm tu, Huyết Vực có thể áp chế huyết mạch, ảnh hưởng đến tâm trí, còn về Tử Vực, nó có thể khiến cả không gian biến thành một địa ngục chết chóc như Âm Linh Giới vậy, không có linh khí, người sống chớ dám tới gần.

Ngoài điều đó ra thì bất tử chi thân của Diệp Huyền cũng biến dị một lần nữa, tử khí không tan, nhục thân bất diệt!

Có thể nói, hiện giờ bất tử chi thân của hắn đã vượt qua cả người từng sáng tạo ra nó!

Tử khí mà Âm Linh Giới tích tụ nhiều năm nay cuối cùng đều phục vụ cho Diệp Huyền.

Đúng lúc đó, tử khí trong đôi mắt hắn bỗng biến thành một biển máu!

Huyết mạch chi lực của hắn vẫn chưa dứt, mà sức mạnh của huyết mạch chi lực cũng sẽ không bị áp chế bởi Tử Vực!

Dần dần, bốn bề lại biến thành một biển máu!

Hơn nữa, huyết mạch chi lực trên người hắn còn càng lúc càng mạnh hơn!

Nữ tử quan sát hắn, sau đó túm lấy vai hắn và biến mất.

Linh Vực.

Kiếm quang lập tức nổ tung!

Hắc bào nam tử đưa mắt nhìn xung quanh, một lát sau hắn ta quay người biến mất nơi cuối chân trời. ...

Mà lúc này, nữ tử kia bỗng búng tay một cái.

Ở Linh Vực có bốn thế lực siêu cấp, bốn thế lực này thống trị cả Linh Vực!

Không có điểm kết thúc!

Linh Vực không thuộc về Ngũ Duy cũng không thuộc về Lục Duy, đây là một vùng đất tồn tại độc lập với hai vũ trụ kia.

Uỳnh!

Đúng lúc đó, một nữ tử bỗng xuất hiện. Trông thấy nữ tử ấy, Diệp Huyền bèn vung kiếm về phía trước. Kiếm quang màu máu của hắn bao phủ đất trời, khiến đất trời như muốn nổ tung!

Diệp Huyền và nữ tử biến mất không lâu sau thì có một nam tử trung niên xuất hiện.

Thứ hai là Thái Cổ tộc. Thái Cổ tộc có hai cường giả Bán Bộ Độn Nhất cảnh, ít hơn một người so với Âm Linh tộc. Thế nhưng cường giả Quy Nguyên Phá Giới cảnh của bọn họ lại nhiều nhất. Có thể nói, trong tình huống không sử dụng cường giả Bán Bộ Độn Nhất cảnh thì Thái Cổ tộc có thể đè bẹp bất cứ thế lực nào.

Ngay sau đó, nữ tử lại chỉ ngón tay thẳng về phía trán của Diệp Huyền. Chỉ trong nháy mắt, huyết mạch chi lực của Diệp Huyền đã rút đi như thủy triểu.

Thứ ba là Thánh Đường. Thánh Đường là một giáo phái, tín đồ rất nhiều, họ có thể thao túng gần như tất cả các quốc gia ở Linh Vực. Ảnh hưởng của bọn họ ở Linh Vực cũng là lớn nhất.

Có một thời, linh khí ở đây còn hơn cả Lục Duy, nhưng hiện giờ linh khí ở đây cũng ngang tầm Ngũ Duy mà thôi.

Thứ nhất là Âm Linh tộc, Âm Linh tộc có thể nói là bá chủ siêu cấp của Linh Vực. Bởi lẽ hiện giờ Âm Linh tộc có ba cường giả Bán Bộ Độn Nhất cảnh, là thế lực có nhiều cường giả Bán Bộ Độn Nhất cảnh nhất.

Ở một gian biệt uyển, có ba người ngồi vây quanh một chiếc bàn đá. Ba người họ là Quan Thánh – tộc trưởng Âm Linh tộc, Thái Cổ Nguyên – tộc trưởng Thái Cổ tộc và Tất Thương – giáo chủ Thánh Đường.

Mặc dù ít người nhưng không một thế lực nào dám coi khinh Trích Tiên Đảo, bởi lẽ hai người ở đó thực sự rất mạnh.

Quan Thánh đột nhiên nhìn về phía Tất Thương: "Đại giáo chủ, ngươi thấy thế nào?"

Trích Tiên Đảo là một thế lực vô cùng đặc biệt. Trên đảo có hai môn phái, một môn phái sử dụng kiếm, một môn phái sử dụng đao. Mà điều quan trọng nhất là từ xưa đến nay, hai môn phái này đều là nhất mạch đan truyền!

Cướp đồ là cướp đồ, cái tên này lại còn nói kiểu đường hoàng lắm ấy...

Thứ tư chính là Trích Tiên Đảo.

Quan Thánh vội nói: "Tất Thương huynh, ngươi chưa hiểu gì thì cứ nói thẳng ra, không cần phải hành lễ như vậy, ta không nhận nổi đâu!"

Lúc này, Tất Thương đột nhiên đứng dậy, hành lễ với Quan Thánh: "Quan huynh, ta có một chuyện chưa hiểu!"

Quan Thánh mỉm cười: "Xem ta suy nghĩ của chúng ta đều giống nhau, tới Ngũ Duy!"

Trên đảo từ trước đến nay cũng chỉ có hai người!

Tất Thương nói: "Nghe nói tính tình của Diệp Huyền tàn bạo, hở tí là giết người..."

Nói đến đây, hắn ta đột nhiên thở dài một hơi, trên mặt tràn ngập vẻ từ bi: "Các sinh linh ở Ngũ Duy bị người này thống trị, không cần nghĩ cũng biết bi thảm đến nhường nào. Ta thấy chúng ta nên tới Ngũ Duy, cứu rỗi những sinh linh này."

Thái Cổ Nguyên ở bên cạnh lại lắc đầu.

Âm Linh tộc.

Thái Cổ Nguyên khẽ nói: "Lục Duy có bức tường vũ trụ, hơn nữa nó cách chỗ chúng ta quá xa. Nếu đi thì chúng ta cũng không nắm chắc được phần thắng, mà dù có thắng thì cũng tổn thất nặng nề! Còn Diệp Huyền thì thực sự không hề đơn giản, liều mạng với hắn chúng ta cũng trọng thương thôi."

Lúc này, Quan Thánh bỗng mỉm cười: "Hai vị, ta không vòng vo tam quốc nữa! Hiện giờ Linh Vực chúng ta chỉ còn hai con đường. Con đường thứ nhất là tập hợp mọi lực lượng tấn công Lục Duy. Con đường thứ hai là giết Diệp Huyền, cướp lấy thư ốc, dùng thư ốc để đối phó với Ngũ Duy Kiếp. Hai vị thấy thế nào?"

Ở phía cách đó không xa còn có ba người là Quan Âm, Thái Cổ Minh và một nữ tử mặc đồ màu đen. Nữ tử này giấu hai tay trong ống tay áo, khẽ cúi đầu, miệng nhẩm đọc gì đó.

Tất Thương nhìn Quan Thánh rồi lại hành lễ: "Quan huynh, nếu chúng ta tới Ngũ Duy thì mong Âm Linh tộc hạ thủ lưu tình, đừng thôn tính những sinh linh và nhân loại ở đó. Đều là sinh mệnh cả, không nên chà đạp lẫn nhau!"

Nghe vậy, sắc mặt Quan Thánh bèn bình tĩnh lại, cái tên này bắt đầu bàn điều kiện với hắn ta rồi!

Tất Thương muốn chiếm Ngũ Duy vũ trụ cho riêng mình, muốn biến sinh linh và người ở đó thành tín đồ của mình.

Quan Thánh mỉm cười lại không đáp lời.

Lúc này, Tất Thương lại nói: "Nếu có được thư ốc đó thì Thánh Đường của ta sẽ không tranh."

Quan Thánh híp mắt lại: "Ngươi nói thật chứ?"

Tất Thương gật đầu, thở dài một hơi: "Một thư ốc thôi, nào trân quý bằng sinh mệnh vô số chúng sinh?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận