Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3780. Có thể đã xảy ra chuyện rồi! (2)



Chương 3780. Có thể đã xảy ra chuyện rồi! (2)




Bích Tiêu liếc nhìn Lê Huân Nhi và Thạch Thạch Thiên phía xa xa: “Chiến với Thiên Khí tộc, chúng ta có hi vọng chiến thắng, thế nhưng đối đầu với hắn thì chúng ta chỉ có chết mà thôi! Hai người các ngươi tự quyết định đi!”
Nghe vậy, vẻ mặt hai người kia lập tức trở nên khó coi!
Mà lúc này, Lê Huân Nhi và Thạch Thiên đương nhiên đã nhận ra sự việc có gì đó sai sai. Hai người lập tức nhìn tộc trưởng của mình, trong mắt là vẻ khẩn cầu.
Bọn họ biết, bọn họ không thể bị hi sinh!
Đến Cổ Tinh tộc cũng hi sinh rồi đấy!
Lúc này, Bích Tiêu đột nhiên nói: “Để ta làm người ác đi!”
Dứt lời, nàng bèn phất tay áo.
Uỳnh uỳnh!
Lê Huân Nhi và Thạch Thiên lập tức bị diệt trừ!
Đến cơ hội đánh trả cũng không có!
Thạch Biên và Lê Khâu trầm mặc!
Bích Tiêu nhìn Diệp Huyền, nàng khẽ mỉm cười: “Diệp công tử, chuyện này là lỗi của chúng ta, là do chúng ta không quản giáo nghiêm nên mới gây ra chuyện này!”
Nói đoạn, nàng khẽ hành lễ: “Diệp công tử, ta thay mặt cho Thần Hoang tộc xin lỗi ngươi!”
Xin lỗi!
Thái độ khiêm nhường vô cùng!
Thạch Biên và Lê Khâu đưa mắt nhìn nhau, hai người khẽ hành lễ.
Lúc này, Thiên Yếm ở một bên đột nhiên nói: “Chán ngắt!”
Bích Tiêu nhìn nàng ta và cười: “Thiên Yếm cô nương, hình như ngươi phải thất vọng rồi!”
Thiên Yếm mỉm cười: “Ta còn tưởng các ngươi có cốt khí lắm chứ!”
“Cốt khí?”
Bích Tiêu khẽ cười: “Thiên Yếm, trước đó ta cũng tưởng ngươi có cốt khí lắm đấy! Nhưng sau đó thì sao? Ngươi bị người ta khắp hai chữ nhục nhã kia trên trán nhưng ngươi cũng chẳng phản kháng đấy thôi? À không, ngươi hoàn toàn không thể phản kháng! Ngươi có cốt khí, thế sao ngươi không cố mà chống lại?”
Thiên Yếm cũng không tức giận: “Bích Tiêu, ngươi khiến ta phải bất ngờ đấy! Vì không muốn đắc tội cái tên chúa dựa dẫm này mà ngươi còn hi sinh cả đồng minh của mình!”
Nói đoạn, nàng ta giơ ngón tay cái lên: “Lợi hại!”
Bích Tiêu mỉm cười: “Thiên Yếm, từ khi nào mà miệng ngươi lại đê tiện như vậy?”
Thiên Yếm cười ha ha, nàng ta nhìn Diệp Huyền phía xa xa, sau đó quay người rời đi.
Mấy người Bích Tiêu cũng không ngăn cản, bởi lẽ bọn họ biết, nếu như Thiên Yếm muốn đi, bọn họ cũng chẳng ngăn được!
Như năm xưa ấy, vì tộc nhân mà Thiên Yếm lựa chọn rút lui, nhưng bọn họ cũng chẳng làm được gì.
Sau khi Thiên Yếm rời đi, Diệp Huyền quay người đi đến trước mặt An Lan Tú và Trương Văn Tú: “Đi thôi!”
Nói đoạn, hắn bèn đưa hai nữ tử rời đi.
Bích Tiêu nhìn Diệp Huyền rời đi về phía xa xa, vẻ mặt nàng ảm đạm. Thiện duyên hồi đầu giờ tan thành mây khói rồi.
Quá đáng tiếc!
Có điều, cũng may mà không có ác duyên!
Lúc này, Thạch Biên trầm giọng nói: “Bích Tiêu tộc trưởng, rốt cuộc thiếu niên này là thần thánh phương nào?”
Lê Khâu nhìn Bích Tiêu, ánh mắt tràn ngập vẻ tò mò.
Bích Tiêu khẽ nói: “Ta cũng không biết hắn là ai, chỉ biết hôm ấy lúc Thiên Yếm muốn giết hắn, nữ tử váy trắng phía sau hắn đã xuất hiện, sau đó Thiên Yếm và Thiên Khí tộc suýt chút nữa đã bị nữ nhân đó hủy diệt! Điều quan trọng nhất là bản thể của nữ nhân đó còn không xuất hiện!”
Lê Khâu nhíu mày: “Phân thân tới sao?”
Bích Tiêu lắc đầu: “Nàng ta ra tay cách vô số tinh vực, mà nàng ta chỉ xuất một đường kiếm, một kiếm đã đánh bại Thiên Yếm! Thiên Yếm không có sức đánh trả khi đối mặt với nàng ta!”
Một kiếm!
Nghe vậy, Lê Khâu và Vô Biên bèn tái mặt.
Cách vô số tinh vực, sau đó chỉ một kiếm thôi đã đánh bại Thiên Yếm!
Hiện giờ hai người đã hiểu tại sao Bích Tiêu lại cung kính với thiếu niên kia như vậy!
Chả cung kính ngay ấy chứ!
Bích Tiêu khẽ nói: “Hắn chỉ là người phá vòng thế nhưng lại có thể giết người vẽ vòng đấy! Hắn yêu nghiệt hơn chúng ta tưởng nhiều… Đương nhiên, cường giả sau lưng hắn thế kia, dù thiên phú của hắn bình thường nhưng cũng sẽ không kém! Huống hồ thiên phú của hắn cũng đâu tệ!”
Nói đoạn, nàng lại thở dài: “Trước đó ta kết thiện duyên với hắn, mong là có thể kéo hắn về phía chúng ta. Nếu như hắn tới đây vậy thì chúng ta sẽ không bao giờ thất bại! Bởi lẽ chỉ cần có hắn, Thiên Yếm sẽ phải dè chừng, mà bây giờ…”
Nói đến đây, nàng lắc đầu cười, trong nụ cười thoáng hiện vẻ khổ sở.
Lúc này, Thạch Biên ở bên cạnh nói: “Đừng suy nghĩ vấn đề này nữa! Chỉ cần hắn không đối địch với chúng ta là được!”
Lê Khâu gật đầu: “Hiện giờ nhiệm vụ cấp bách của chúng ta là phải đối phó với Thiên Khí tộc như thế nào. Nếu như ta đoán không nhầm thì e là Thiên Khí tộc sắp sửa tiến hành tấn công Thiên Hà Chi Khẩu, chúng ta phải chuẩn bị!”
Bích Tiêu gật đầu: “Truyền lệnh, bảo Mông Thiên với Thiên Uyên Tiên tới bàn bạc!”
Lê Khâu gật đầu, sau đó quay người rời đi.
Bích Tiêu quay người nhìn về phía xa xa, dần dần vẻ mặt nàng trở nên âm u, không biết nàng đang nghĩ gì.

Ở một bên khác, Diệp Huyền quay về tiểu tháp. Lúc này, nhục thân của An Lan Tú đã được khôi phục!
Nhục thân của Diệp Linh cũng được khôi phục!
Diệp Huyền nhìn An Lan Tú, hắn khẽ nói: “Không sao chứ?”
An Lan Tú lắc đầu: “Không có gì!”
Trương Văn Tú đột nhiên nói: “Sao ngươi mạnh lên thế này?”
Diệp Huyền cười nói: “Đó là điều đương nhiên! Cũng không nhìn xem ta là ai!”
Trương Văn Tú chớp mắt: “Nữ nhân vừa rồi gọi ngươi là chúa dựa dẫm, ý gì thế?”
Vẻ mặt Diệp Huyền sượng lại.
Lúc này, An Lan Tú đột nhiên nói: “Ta thấy có thể Niệm tỷ đã xảy ra chuyện!”
Nghe vậy, vẻ mặt Diệp Huyền và Trương Văn Tú bèn thay đổi.
Hết chương 3780.



Bạn cần đăng nhập để bình luận