Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chuong 105: Mui Huong

Chuong 105: Mui HuongChuong 105: Mui Huong
Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, Chu Cẩn đã đến, làm cho khiến mâu thuẫn trước đó giữa Chương Dạng và Qúy Hành Tung tìm thấy sự cân bằng kỳ lạ.
"A đúng rồi, vừa rồi chân bị thương, cô đi làm như thế nào?" Chu Cẩm hỏi.
Qúy Hành Tung còn không có trả lời, Chương Dạng đã mở miệng: "Ngồi xe bus đi, tôi thấy bên ngoài đại viện có trạm đón xe bus, còn có thể đi thẳng tới lối vào của tòa soạn báo bằng xe buýt."
"Buổi sáng xe buýt hơi chút chen chúc nhau, chân cô như vậy có đi được không? Tôi nghĩ tốt nhất là tìm một chỗ gần đơn vị của cô!" Chu Cẩm thuận miệng nói.
Nhưng khi những lời này rơi vào tai Chương Dạng và Qúy Hành Tung, thì trong lòng hai người dường như không hẹn mà cùng hiện lên ý tưởng giống nhau.
Khoảng cách giữa tòa soạn báo và phòng ở rất gần, cũng không phải là không có, hơn nữa vừa lúc có thể trực tiếp xách túi dọn vào ở, lúc chạng vạng tối hôm qua, Qúy Hành Tung còn mang theo Chương Dạng đi xem qua. Chu Cẩn chỉ là phụng lệnh của mẫu thân đi đưa canh móng giò cho Chương Dạng, hiện tại hộp cơm đã đưa tới, cho nên không bao lâu thì cô ta liền rời đi.
Trong nhà tức khắc chỉ còn lại có Chương Dạng cùng quý hành tung.
Trước đây Qúy Hành Tung có căn tứ hợp biện trong sân trên đường Phong Lộ, nhưng không ai biết về nó.
Sau khi Chu Cẩn thản nhiên nói như vậy, Qúy Hành Tung nhìn Chương Dạng và đề nghị: "Nếu không thì, hãy chuyển đến sớm hơn một chút." Anh đã nhượng bộ, mặc dù anh không hiểu tại sao Chương Dạng lại không muốn anh xin nghỉ phép để đưa đón cô đi làm và tan tầm, nhưng anh tôn trọng ý tưởng của Chương Dạng.
Chương Dạng cũng rất do dự, không ai trong nhà có tinh lực và thời gian để đưa đón cô đi làm mỗi ngày, chưa kể bản thân cô cũng cảm thấy rất phiền phức.
"Ừm”" Hiện tại xem ra, chỉ có việc cô đến tứ hợp viện ở là tiện lợi nhất.
Khi Qúy Hành Tung nhìn Chương Dạng gật đầu đồng ý, cuối cùng trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm. Hiện tại anh cũng đã biết, con hồ ly nhỏ trước mặt anh không chỉ thích làm đẹp mà còn rất bướng bỉnh.
Đúng lúc này Chương Năm cũng vội vàng trở về, anh đang ở trong quân đội thì nghe nói Chương Dạng bị thương trong bệnh viện, anh còn chưa kịp tức giận việc người khác biết tin tức này và người thông báo chính là Qúy Hành Tung mà không phải chính mình thì đã vọt trở về.
Sau khi Quý Hành Tung tới bộ đội, anh tập hợp mọi người bắt đầu chạy theo. Anh chạy trước dẫn theo đoàn người, ban đầu binh lính xung quanh không có một ai dám nói chuyện, chẳng qua một đám người đều liếc mắt ra hiệu lẫn nhau.
Chờ đến khi kết thúc huấn luyện, những binh lính ngày thường thích vây quanh bên người Quý Hành Tung, lập tức liền không có cố ky, một đám người trực tiếp tiến đến trước mặt Quý Hành Tung, làm mặt quỷ, từng người từng người la hét——
"Phó doanh, hôm nay anh thơm quá!"
"Sáng nay khi anh vừa đến, chúng tôi đều ngửi thấy, tê, mùi của cô gái nhỏ!”
Trong bộ đội hầu hết đều là đàn ông, khi mọi người ở bên nhau nói chuyện có các loại chế nhạo trêu đùa, nhưng lại không có ác ý. Quý Hành Tung thường ngày nơi nào trải qua loại trêu ghẹo này? Nhưng mọi thứ dường như đang diễn ra theo phong cách điên cuồng này sau khi mọi người gặp Chương Dạng trong cửa hàng sủi cảo ngày hôm đó.
Hiện tại, đột nhiên bị người vây quanh, bên tai nghe thấy những thanh âm kỳ quái này, Quý Hành Tung hiếm khi lộ vẻ cứng đờ.
Anh thậm chí còn không biết giải thích như thế nào, nên chỉ có thể lạnh lùng xua đuổi bầy khỉ xung quanh. Nhưng cố tình làm quá mức, Quý Hành Tung cũng cảm thấy buồn cười, anh thật sự bật cười, sự lạnh lẽo cùng nghiêm túc xung quanh anh lập tức tan đi, lộ ra vài phần bất đắc dĩ cùng thoải mái.
"Xem ra là vừa rồi huấn luyện còn chưa đủ đúng không?" Quý Hành Tung nói.
Chỉ là khi nói những lời này ra, hơn nữa cộng thêm biểu cảm trên mặt anh lúc này, sự uy hiếp của anh với đối phương gần như bằng không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận