Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chuong 133: Hieu Lam

Chuong 133: Hieu LamChuong 133: Hieu Lam
Vốn dĩ phóng viên cũng không cần phải làm việc đúng giờ, chỉ cần phỏng vấn viết bản thảo rồi giao bản thảo xong đã tính là hoàn thành nhiệm vụ rồi. Hiệu suất cao tan làm sớm cũng không thành vấn đề gì cả.
Nghỉ tới đây trong đầu Chương Dạng bỗng dưng xuất hiện chủ ý mới.
"Phúc lợi đầu tiên của báo xã chúng ta đó là không cần phải đi làm việc đúng giờ." Chương Dạng mở miệng nói, khi đối diện với ánh mắt khiếp sợ của mọi người trong văn phòng, cô không có chút do dự nào trực tiếp nói hết kế hoạch của mình ra một lượt.
Làm việc cần chú ý là hiệu suất, không phải lúc nào cũng tăng ca mới thể hiện ra thái độ đối với công việc.
"... Tôn chỉ của báo xã chúng ta, nghiên cẩn hiệu suất cao hoàn thành đưa tin cho báo xã, cũng không có cần thiết yêu câu mọi người phải ngồi ở trong văn phòng toàn thời gian. Cho nên tôi cho rằng phương án này hẳn là được, lại còn có thể hấp dẫn rất nhiều người đang đi tìm việc làm." Cuối cùng Chương Dạng đưa ra lời tổng kết. Loại ý tưởng gần như đã an bài thời gian đi làm và tan làm cho toàn bộ văn phòng của cô, thực sự đá đánh sâu vào cho đám người trong văn phòng.
"Này có thể chứ?"
"Đúng vậy, không đúng hạn đi làm với tan tâm có được không?"
"Hình như chưa từng nghe qua chế độ nào như vậy cả, liệu có phải không được tốt lắm hay không?"
Mọi người mồm năm miệng mười thảo luận về chuyện này.
"Tôi cảm thấy chuyện này khá tốt đấy chứ?" Lúc này Liễu Viện thình lình lên tiếng, fan đầu tiên lên tiếng tỏ vẻ khẳng định kiến nghị của thân tượng nhà mình: "Như là chúng ta hẹn bài với các tác giả viết truyện ngắn vậy, không phải cũng tương đương với thời gian làm việc không cố định sao? Trước kia khi người làm ở đơn vị còn nhiêu chúng ta luôn tan tâm trước thời gian khoảng một tiếng, công việc trong tay tôi cũng đã làm xong gần hết nên đều đang đọc những thứ còn lại trong phòng. Tôi nghĩ đa số mọi người ở sau khi làm việc xong càng muốn về nhà nghỉ ngơi mà không phải ở lại đơn vị chờ cho tới thời gian tan tâm đúng không?” ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Lời này thật ra không có gì sai, đặc biệt với những người phụ trách tin tức cả nước ở bản A như đám Ninh Tu Tư, nhân viên không có biến động nhiều, ngày thường còn nhàn nhã hơn của Liễu Viện nhiều lắm. Hơn nữa những khi phụ trách đi phỏng vấn vượt tỉnh vài ngày liền không có ở báo xã cũng rất là bình thường.
"nếu như vậy thì thật ra tôi cảm thấy chúng ta có thể thử một lần xem sao?" Ninh Tu Tư ngẩng đầu nhìn Chương Dạng nói: "Cầm tiền lương như nhau lại có thể tự sắp xếp thời gian làm việc, hiện giờ ở thủ đô phòng chửng chỉ có mỗi báo xã chúng ta là có phúc lợi cho nhân viên như vậy."
Mọi người đều là những người công tác trong ngành truyền thông, năng lực tiếp thu với những thứ mới mẻ rất mạnh. sau một phen thảo luận mọi người đều gật đầu tán thành với đề nghị của Chương Dạng, bỏ dòng "không cần làm việc đúng giờ, thời gian công tác tự do” vào phần phúc lợi của thông báo tuyển dụng.
Chờ khi sắp tan tầm, Chương Dạng kết thúc hết công việc trong tay, ngẩng đầu nhìn các đồng nghiệp đang dựa vào bàn. Trong khoản thời gian này cô làm việc ở báo xã vô cùng vui vẻ,Buổi tối mọi người có thời gian không?" Chương Dạng mở miệng hỏi: "Chọn ngày chỉ bằng nhằm ngày, hôm nay tôi mời mọi người ăn bữa cơm đi."
Vốn dĩ Chương Dạng nghĩ tới chuyện mình "tấn chức" chủ biên thôi, hiện giờ như thế nào cũng coi như là người dẫn đầu bộ môn nhỏ, mời mọi người ăn cơm là chuyện theo lý hẳn là nên.
Nhưng không nghĩ tới tựa hồ suy nghĩ của mọi người không có cùng kênh với cô.
"Được đó! Có phải là vì kết hôn nên hôm nay tổ trưởng mới mời khách không?" Liễu Viện cười tủm tỉm mở miệng nói.
Theo sau đó, người toàn bộ văn phòng đều dùng ánh mắt như vậy để nhìn cô, trên từng gương mặt viết dòng chữ vô cùng rõ ràng.
—- Cô muốn dẫn chồng cô tới ra mắt cho chúng tôi gặp?
Chương Dạng: ”...'
Hiểu lần này hình như hơi lớn quá rồi thì phải!
Bạn cần đăng nhập để bình luận