Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chuong 338: Thich Den Vay Sao?

Chuong 338: Thich Den Vay Sao?Chuong 338: Thich Den Vay Sao?
Vừa rồi khi nghe thấy tiếng có người đốt pháo, Chương Dạng cũng đã nghĩ đến tất cả các cửa hàng mà cô biết một lần, nhưng không nghĩ ra có chỗ nào vẫn còn mở cửa vào lúc này.
Quý Hành Tung cười nhẹ, Chương Dạng là điển hình của người cuồng công việc, ngay trước ngày hôm nay, ngày hôm qua cô còn tăng ca ở toà soạn, tối hôm qua lúc anh đến cửa toà soạn đón cô về nhà cũng đã sắp 9 giờ tối. Khoảng thời gian trước sau khi trở về từ núi Bạc Hải, Chương Dạng đều bận rộn công việc, làm gì có thời gian suy xét xem mình thích cái gì đương nhiên cũng quên mất chuyện pháo hoa pháo trúc rồi.
Lúc này đã là buổi chiều hôm giao thừa, cửa hàng bên đường đã đóng cửa từ sớm. Có người coi trọng việc ăn tết hơn thì cũng đã đóng cửa cửa hàng vào mấy hôm trước để về nhà chuẩn bị ăn tết. Bây giờ muốn đi mua pháo hoa pháo trúc gì đó, đương nhiên là không quá khả thi.
"Ừ" Quý Hành Tung gật đầu: "Trong nhà Vu Bác Cận và Lục Anh Viễn có vài đứa cháu trai, bây giờ mới học tiểu học, tết mỗi năm nhà bọn họ đều sẽ chuẩn bị không ít thứ này."
Chương Dạng nghe Quý Hành Tung nói vậy, mở to hai mắt nhìn: "Sau đó thì sao?"
"Anh dẫn em đi cướp về." Quý Hành Tung vừa cất bước về phía trước, vừa quay đầu cong môi cười với Chương Dạng.
Chương Dạng hoàn toàn không nghĩ tới là cái hướng đi này, bỗng chốc hơi ngẩn ra.
"Như vậy, không tốt lắm nhỉ?" Chương Dạng kéo quần áo Quý Hành Tung, nhỏ giọng nói, đây là đi cướp đồ của trẻ con đó.
Ai biết Quý Hành Tung nghe thấy lời này của cô lại lập tức bật cười: "Không sao hết, cho dù em không đi cướp thì hai người Vu Bác Cận và Lục Anh Viễn cũng đều cướp muốn chơi. Tết năm nào nhà bọn họ cũng náo nhiệt lắm, đều là đại chiến của chú cháu."
Lúc nói lời này, ý cười trên mặt Quý Hành Tung cũng ngăn không được, hẳn là đang nhớ lại những chuyện trước kia, hành động còn trẻ con hơn cả Chương Dạng của bạn tốt mình.
Chương Dang:
Quý Hành Tung thấy trên mặt cô còn mang theo vài phần không đồng ý, bèn duỗi tay xoa nhẹ đỉnh đầu Chương Dạng: "Pháo hoa là hai người bọn họ mua, em yên tâm, năm nào quầy bán quà vặt, pháo hoa pháo trúc của hai con phố quanh đây đều bị hai người bọn họ vét sạch, trong nhà nhiều không dùng hết, em đi xem, coi trọng cái gì thì cứ tùy ý lấy."
Câu này của Quý Hành Tung thật sự không hê phóng đại chút nào, khi Chương Dạng đi theo phía sau anh tới nhà họ Cận, còn chưa vào tới cửa, Chương Dạng đã trước thấy từng rương rương trang pháo hoa pháo trúc lớn chất đống ở hành lang.
Chương Dạng: ”...'
Đây là dọn hết cả cửa hàng nhà người ta về nhà mình rồi hả?
Có Quý Hành Tung, rất nhanh Chương Dạng đã chọn ra pháo hoa mà mình muốn, nói câu cảm ơn xong mới rời khỏi nhà Vu Bác Cận.
Ra tới ngoài, Quý Hành Tung nhìn nụ cười tươi trên mặt Chương Dạng chưa từng biến mất, không nhịn được cảm thấy cô có chút đáng yêu. Chẳng qua chỉ là chút pháo hoa như vậy, nhưng hình như vợ anh đã vui ngất trời rồi.
"Thích đến vậy sao?" Quý Hành Tung cười hỏi.
Chương Dạng gật gật đầu: "Đương nhiên rồi, tính ra thì phải đến mười mấy năm em chưa được chạm vào pháo hoa đâu!" Lúc nói câu này, cô còn hưng phấn quơ chân múa tay, hận không thể xoay tròn trước mặt Quý Hành Tung.
Quý Hành Tung vươn tay kéo cô một phen, không để cô bị vấp. Tuy bây giờ còn chưa có tuyết đọng, nhưng trận tuyết nhỏ tối qua và buổi sáng hôm nay cũng đã đủ khiến mặt đường trở nên trơn trượt.
"Nhìn đường chút nào, đừng để ngã." Quý Hành Tung nói.
Chương Dạng nghe anh nói, vui sướng hài lòng cười nói: "Đừng sợ, không phải còn có anh nữa sao?”
Nơi có Quý Hành Tung, cô chưa từng lo lắng mình sẽ bị ngã.
Kết quả còn chưa nói dứt lời, Chương Dạng đã dẫm phải một vũng nước nhỏ, là tuyết bị rơi xuống nhưng còn chưa kịp đóng băng lại đã bị người khác dẫm vào, trở thành một chỗ đông lạnh trơn trượt. Tức khắc cả người Chương Dạng ngửa về phía sau, không chịu khống chế ngã quy.
Giữa mày Quý Hành Tung nhảy dựng lên, duỗi tay liền túm lấy eo cô, kéo cô đứng thẳng lại.
"Bộp" một tiếng, trán Quý Hành Tung đã bị một hộp pháo hoa Chương Dạng xách trong tay dap vao do bung len.
Bạn cần đăng nhập để bình luận