Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chuong 135: An Com

Chuong 135: An ComChuong 135: An Com
Quý hành tung đi nhanh về phía Chương Dạng, hai ba bước đã đi đến bên cạnh Chương Dạng, 'Đến rồi." Anh nói.
Chương Dạng gật đầu, sau đó gánh vác nhiệm vụ giới thiệu.
Như Liễu Viện thì trước đó đã sớm được ngồi ăn cơm với quý hành tung một lần, còn lại những người khác của toàn soạn thì đây là lần đầu tiên gặp quý hành tung.
Chương Dạng đảo không lo lắng chuyện quý hành tung không tự nhiên khi ăn cùng nhiều người xa lạ như vậy. Thỉnh thoảng cô cũng nghe được những lời khó chịu của Chương Nam kia về việc thật không công bằng khi Quý Hành Tung luôn được chào đón nồng nhiệt ở khu quân đội, cô cũng được nghe nhiều người bộ đội khen ngợi thiếu tá đại nhân, là biết nhân duyên có bao nhiêu tốt.
Quả nhiên, mới ngồi ở trên bàn không bao lâu, Quý hành tung đã cùng Ninh Tu Tư nói chuyện, thậm chí ngay cả người thế nào cũng không thích giao tiếp với người ngoài Chu VỊ, giờ phút này cũng một lòng một dạ chuyên tâm nghe quý hành tung nói chuyện. Lúc sau mọi người nói chuyện về tình hình quốc tế gần đây, quý hành tung nói ngắn gọn, nhưng mỗi câu nói đều có chiều sâu, ngay cả một số người làm báo phải lau mắt mà nhìn.
Rốt cuộc mọi người chỉ từ miệng Liễu Viện và Chu Vĩ mới biết chông Chương Dạng là quân nhân, nhưng là cấp bậc nào thì không rõ ràng lắm.
Bây giờ có không ít những đứa trẻ khó bảo được người nhà "nhét" vào quân đội để "cải tạo". Trước khi nhìn thấy quý hành tung, không ai biết anh là bộ dáng gì.
Nhưng hiện tại, sau mấy lần giao lưu, một người học thức, cách nói chuyện, còn có tâm nhìn gì đó, đều là không lừa được người.
Ninh Tu Tư lại nhìn về phía quý hành tung, trong mắt đã ẩn ẩn mang theo chút sùng bái.
Trước khi anh chỉ biết rằng số điểm để mình thi đậu Bắc đại cũng đã đủ vào các trường quân sự quốc phòng, bởi vậy những người cầm bút luôn kiêu ngạo. Nhưng sau khi nói chuyện với quý hành tung, tận đáy lòng Ninh Tu Tư cảm thấy thuyết phục.
"Anh Quý, không phải em khinh thường anh, nhưng lúc trước em nghe người trong văn phòng nói chông Chương Dạng là một người trong quân ngũ, em thực sự đã cảm thấy tiếc cho cô." Ninh Tu Tư đỏ mặt nói.
Còn những sinh viên hàng đầu ở Bắc đại thì sao? Dù sao cũng uống rượu, trước khi rượu trắng được bưng ra, hai ly bia cũng đã đủ làm đầu óc choáng váng, bắt đầu nói linh tinh.
Quý hành tung dựa lưng vào ghế, khi anh nghe những lời này của Ninh Tu Tư cũng không cảm thấy có cái gì không thoải mái, khóe miệng có ý cười nhạt, một tay linh hoạt thành thạo di chuyển chén rượu trắng nhỏ, một cái tay khác thì tùy ý đặt lên đằng sau ghế của Chương Dạng đang ngồi.
Động tác này thật ra là động tác quen thuộc của những ông lớn khi đi liên hoan cùng quý hành tung và đồng đội. Nhưng bây giờ, đây là lần đầu tiên anh đặt tay như vậy ở chỗ ngồi của một người phụ nữ, nữ đồng chí này là vợ anh. Cái cảm giác này, có chút kỳ diệu, nhưng cảm giác không xấu.
Quý hành tung vừa cùng đồng nghiệp của Chương Dạng nói chuyện phiếm, một bên còn phân tâm chú ý động tác của Chương Dạng bên kia.
Toà soạn có không ít người, nên Chương Dạng đã đặt một phòng riêng. Khi ăn trên một bàn tròn lớn, Chương Dạng có thói quen chỉ gắp đồ ăn trước mặt mình, huống chi mặc dù là khách sạn lớn cũng hiếm khi có bàn xoay được, Chương Dạng càng không thể duỗi dài tay để gắp đồ ăn.
Vừa hay lại không hay, một bàn đồ ăn này dựa theo khẩu vị của mọi người, mà những người ở toà soạn ngoài Chương Dạng ra họ cũng đều thích đồ ăn có vị ngọt. Dẫn đến khi Chương Dạng thấy đồ ăn mình thích được bày biện trước mặt đồng nghiệp, nhưng cô rất ngượng nếu nói đổi vị trí món ăn.
Quý hành tung lại chú ý tới điểm này, anh trực tiếp đứng lên, cầm đôi đũa dùng chung, gắp cho Chương Dạng nửa non nửa đĩa cô thích ăn, sau đó bình tính đặt trước mặt Chương Dạng, đồng thời vô cùng trơn chu nối tiếp câu chuyện Ninh Tu Tư vừa nói bên tai mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận