Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 244: Đối Thủ Cạnh Tranh

Chương 244: Đối Thủ Cạnh TranhChương 244: Đối Thủ Cạnh Tranh
Nếu đã như vậy, vì cái gì mà cô phải tức giận với một người không thân thiết?
Quý Hành Tung thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhưng rất nhanh sau đó, câu nói tiếp theo của Chương Dạng khiến trái tim vừa mới buông xuống của anh lại bị nhấc lên.
"Nhưng mà..." Chương Dạng chuyển câu nói: "Sao anh lại khiến nhiều người thích như vậy?"
Quý Hành Tung: “...'
Chương Dạng như là không nhìn ra sắc mặt của anh như vậy, cô nói tiếp: "Anh nhìn Chương Năm mà xem, em không hề phát hiện ra nó dính líu gì tới những cô gái khác, anh nói xem chuyện của anh là như thế nào?"
Quý Hành Tung: “...'
"Anh chỉ đang trêu hoa ghẹo nguyệt trong quân doanh thôi." Chương Dạng nói.
Quý Hành Tung còn chưa nghĩ ra cách chứng minh trong sạch như thế nào đã nghe thấy tiếng cười "phụt" một cái ngay bên cạnh mình. Anh vừa quay đầu đã thấy dáng vẻ che miệng gắt gao của Chu Cẩn, trong cặp mắt lộ ra kia không che giấu nổi ý cười. Chu Cẩn thật sự là không nhịn được, khi nào cô gặp qua dáng vẻ như vậy của Quý Hành Tung chứ?
Trước nay đều chỉ có phần anh dạy dỗ người khác, hơn nữa anh chính là đứa được gọi là "con nhà người ta" trong đại viện, hiện tại nhìn thấy Quý Hành Tung bị giáo huấn, trường hợp này có vẻ rất mới lạ. Hơn nữa là bị Chương Dạng dạy dỗ, Quý Hành Tung còn không nói nên lời một câu phản bác nào cả. Người đàn ông cao 1 mét 8 mấy lúc này ngồi xổm ở trước mặt cô gái nhỏ xinh, cố sức mà tưởng tượng chuyện trước nay mình chưa từng làm.
Người đàn ông đi tới chỗ nào cũng có thể khiến người ta im tiếng theo bản năng, hiện giờ thoạt nhìn là một con chó lớn trung thành, ôn hòa hiền lành cực kì.
Nhưng loại ảo giác này ngay khi bị Quý Hành Tung đảo mắt liếc qua Chu Cẩn đã thanh tỉnh ngay lập tức.
Cho dù Quý Hành Tung có là con chó lớn trung thành đó cũng chỉ là ở trước mặt Chương Dạng mà thôi. Mà ở trước mặt người bạn như cô vẫn là một con sói hung ác.
Cô nghẹn cười lại, vô tội mà nhìn chằm chằm Quý Hành Tung.
Quý Hành Tung: "..." Chu Cẩn nhấc tay đầu hàng ngay tại dưới ánh mắt khắc nghiệt của Quý Hành Tung: "Được rồi, tôi có thể chứng minh rằng chuyện này không hề có liên quan gì tới Quý Hành Tung cả, thật đó."
Chu Cẩn cảm giác được rõ ràng sau khi mình nói xong những lời này ánh mắt Quý Hành Tung dừng ở trên người mình cũng không còn dọa người như vậy nữa. Trong lòng cô thầm chậc một tiếng sau đó nhìn Chương Dạng rồi mở miệng nói: "Lúc trước khi tôi và cô không có ngồi ở chỗ này ấy tôi cứ nói là quan hệ của mình và Dư Thục Hoa không được tốt lắm sao? Thật ra ngay đầu năm nay Quý Hành Tung vẫn ở trong quân doanh còn chưa có trở về, mẹ tôi để cho tôi tới đây đưa cơm cho ba mình, thời điểm đi qua nhà của Quý Hành Tung, dì cũng nhờ nhà tôi tới đưa sủi cảo cho Quý Hành Tung, kết quả lúc tôi đi tới văn phòng đưa sủi cảo đã gặp được Dư Thục Hoa."
Khi nói tới đây Chu Cẩn còn trợn mắt liếc nhìn Quý Hành Tung một cái.
Khi đó phỏng chừng Dư Thục Hoa cũng đã coi cô như là "Đối thủ cạnh tranh", còn khiến cho cô mất mặt nữa.
"Phỏng chừng cô ta coi Quý Hành Tung chính là vật trong tay mình." Khi Chu Cẩn nói tới đây, tán thưởng vì mình đã tu dưỡng văn học như vậy, làm bộ không có nhìn thấy sắc mặt trầm xuống của Quý Hành Tung, sau đó không tự chủ được dịch mông sang bên cạnh Chương Dạng.
"Văn phòng của ba tôi chung tòa nhà Quý Hành Tung làm việc, sau khi tôi mang đồ ăn tới xong, đi toilet một chút, kết quả không biết đứa khốn nạn thiếu đạo đức nào khóa trái cửa nhốt tôi ở bên trong." Khi Chu Cẩn nói tới chuyện này, chẳng sợ mọi chuyện đã qua hơn nửa năm rồi cũng không nhịn được nghiến răng nghiến lợi.
Ngày mùa đông, cửa sổ của cái toilet kia còn không đóng vào được, gió to thổi vù vù, vốn dĩ trong tòa Office building chẳng có vài người, cô gào rách cổ họng cũng chẳng có người nào tới giúp cô mở cửa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận