Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chuong 269: Day La Nguoi Anh Thich

Chuong 269: Day La Nguoi Anh ThichChuong 269: Day La Nguoi Anh Thich
Hoàng Gia Nguyệt cũng chỉ mới ở nhà ăn liếc nhìn Chương Dạng từ xa xa, nhưng lúc này cũng không cản trở việc cô ta liếc mắt một cái nhận ra người đang đứng trên bục giảng là ai. Đó chính là người được huấn luyện viên Quý của bọn họ nhìn vô cùng ôn nhu không lâu trước đó.
Nhóm chị em bên cạnh Hoàng Gia Nguyệt chưa có gặp qua Chương Dạng ở trong nhà ăn nên hiện giờ khi thấy được người đang đứng ở trên bục giảng, nhóm các cô gái trẻ không nhịn được kinh ngạc cảm thán: "Oa, hóa ra chủ biên trẻ tuổi như vậy sao?"
"Thoạt nhìn cũng không lớn hơn so với chúng ta bao nhiêu tuổi nhỉ?"
"Xem đi xem đi! Tớ vốn cho rằng mặc sườn xám sẽ vô cùng quê mùa đó, không nghĩ tới lại có thể đẹp như vậy được!"
"Gia Nguyệt, cậu cảm thấy như thế nào? Cậu làm sao thế này? Sao lại không nói lời nào hết vậy?"
Nhóm chị em bên cạnh Hoàng Gia Nguyệt đều đang nhìn chằm chằm vào cô, còn tưởng rằng hiện giờ cô vẫn đang thương tâm vì chuyện của Quý Hành Tung nên mới chủ động mở miệng, muốn dẫn đường cho cô ra, làm cô ta rời lực chú ý đi."
Nhưng mà hiện tại, khi Hoàng Gia Nguyệt nhìn cô gái trẻ tuổi đứng trên bục giảng, sự ngoài ý muốn hiện hết ra trên mặt không sót thứ gì.
"Không có gì, người trên bục giảng kia hình như chính là vợ của huấn luyện viên Quý." Hoàng Gia Nguyệt mở miệng nói chuyện.
Cô ta vừa nói ra lời này mấy người xung quanh tức khắc im bặt, đôi mắt cả đám trợn to tròn còn hơn cái chuông đồng.
Gặp quỷ.
Mọi người nghĩ thâm.
Trong lúc nhất thời cả đám cũng không biết có nên trốn đi nhân lúc còn sớm hay không.
"Không phải chứ? Trùng hợp tới như vậy sao?"
"Này... Thật sự là không nghĩ tới."
"Vậy, Gia Nguyệt, chúng ta vẫn ở lại nghe sao? Nếu như cậu không thích thì hiện tại chúng ta quay lại sân thể dục cũng được?"
Hoàng Gia Nguyệt nghe tiếng các bạn mình mồm năm miệng mười an ủi bên tai, cô cười cười: "Có sao đâu nào, vì cái gì lại không nghe, cho dù là không có huấn luyện viên quý thì tớ cũng muốn xem buổi tọa đàm này, không có liên quan gì tới nhau cả."
Lời này của Hoàng Gia Nguyệt nói là nghiêm túc, nếu nói ở trước khi biết được thân phận của Chương Dạng, cô còn có một chút ghen ghét với đối phương thì hiện tại, ngay vào thời điểm này khi mà nhìn thấy Chương Dạng xuất hiện ở trên bục giảng, chút không cam lòng cuối cùng trong lòng của cô ta cũng đều đã tan thành mây khói.
Chương Dạng cũng không biết lộ trình tâm lý của Lữ Trình và Hoàng Gia Nguyệt ở trong hiện trường, khi cô vừa đi lên trên bục giảng thì đã tiến vào trạng thái công tác.
Bản thảo diễn thuyết mà Chương Dạng chuẩn bị cũng không có máy móc như trong sách vở, cô viết nó cũng đã phân chia buổi tọa đàm hôm nay thành mấy phần dùng để nhắc nhở chính bản thân mình.
Có rất nhiều thời điểm là diễn thuyết không dùng bản thảo.
Trong toàn bộ quá trình đó, Chương Dạng cũng không có thuật lại một lần nội dung mà mình học được trong sách giáo khoa lúc trước khi cô còn đi học, mà là căn cứ vào đủ loại trải nghiệm lúc trước khi cô chưa tốt nghiệp xen kẽ với đủ tri thức chuyên nghiệp, tựa như là kể lại chuyện xưa. Nội dung phong phú lại không mất đi tính chuyên nghiệp.
Quý Hành Tung ngồi ở vị trí hàng đầu, vốn dĩ anh chỉ tính toán tiêu tốn một chút thời gian ngồi ở vị trí người nghe nhìn xem cô vợ nhỏ nhà mình. Lại không nghĩ rằng Chương Dạng diễn thuyết còn rất lôi cuốn vào những cảnh ngoạn mục, chẳng sợ anh chỉ là người thường trong hệ tin tức này, giờ phút này cũng nghe vô cùng nhập tâm.
Quý Hành Tung ngồi ở phía dưới nhìn Chương Dạng hiện giờ đang đứng trên đài vô cùng thần thái, khóe miệng không khỏi cong lên.
Đây là người anh thích, quang mang vạn trượng như thế.
Người ngoài nghề không có tri thức chuyên nghiệp như là Quý Hành Tung còn nghe chuyên chú như vậy như vậy đối với đa số học sinh chuyên nghiệp như trong giảng đường này mà nói tự nhiên lại càng nghe nghiêm túc hơn nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận